Chương 72 : Hắc Sát Tuyệt Mệnh Độc, Thất Huyền Thanh Linh Đan
Khương Nguyệt Tâm nghe ra vẻ kinh ngạc trong giọng nói của Quý U, lập tức giải thích: "Đây đã là gian nhà cũ hơn mười năm trước rồi, năm đó mẫu thân sinh hạ tỷ tỷ trong gian phòng này, sau đó lại sinh hạ ta ở đây."
"Từ sau khi bị bệnh, nàng ấy vẫn luôn ở chỗ này, mỗi lần ta và tỷ tỷ gọi nàng ấy đến chỗ tốt hơn ở, nàng ấy đều không muốn."
Nói xong, Khương Nguyệt Tâm chậm rãi trở nên ôn nhu, ánh mắt nhìn căn phòng nhỏ cũng dần dần mê mẩn.
Có thể cho dù bây giờ Quý U nói chuyện, nàng cũng không nhất định có thể nghe thấy.
Quý U yên tĩnh nhìn phòng nhỏ, rất phối hợp không đi quấy rầy Khương Nguyệt Tâm.
Qua một hồi lâu, Khương Nguyệt Tâm mới bỗng nhiên phục hồi tinh thần, cảm giác được hốc mắt của mình trở nên ướt át, cuống quít dụi dụi mắt, che giấu: "Mắt không cẩn thận bị chút cát, lập tức xong ngay."
Quý U đã sớm nhìn thấu, lại không nói toạc ra.
Rất nhanh Khương Nguyệt Tâm đã xoa xong con mắt: "Được rồi, chúng ta vào thôi."
Quý U đi theo Khương Nguyệt Tâm cùng vào trong phòng nhỏ.
Bề ngoài nhìn đơn sơ đến cực điểm, bên trong lại là một gian phòng nhỏ cổ kính ấm áp.
Trong phòng khắp nơi đều là đủ loại hoa cỏ, khiến cho trong không khí tràn đầy mùi hoa thấm vào ruột gan.
"Mẫu thân thích nhất chính là hoa hoa cỏ cỏ, những thứ này đều là ta nuôi ở chỗ này."
Khương Nguyệt Tâm chậm rãi nói.
Quý U khẽ gật đầu, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Sau đó, Khương Nguyệt Tâm dẫn theo Quý U đi tới trước một cái giường gỗ.
Nằm trên giường gỗ là một cô gái trẻ tuổi mặt đầy hắc khí, dung mạo tiều tụy, nhìn thấy cô gái trẻ tuổi này, con ngươi Quý U chợt co rụt lại."Đinh! Chủ nhân phát hiện Hắc Sát Tuyệt Mệnh Độc, phát động 999 lần năng lực lĩnh ngộ..."
"Đinh! Chúc mừng chủ nhân, thành công lĩnh ngộ huyền kỹ thượng đẳng huyền cấp huyền khí Hắc Sát Tuyệt Mệnh Chưởng..."
"Đinh! Chúc mừng chủ nhân, thành công lĩnh ngộ Tam phẩm thượng đẳng đan dược Thất Huyền Thanh Linh Đan..."
Ngoài ra, trong đầu Quý U còn tràn vào rất nhiều tri thức về "Hắc Sát Tuyệt Mệnh Chưởng" cùng "Thất Huyền Thanh Linh Đan".
Hắc Sát Tuyệt Mệnh Chưởng, chưởng lực âm độc, là một loại chưởng pháp bậc huyền thượng đẳng.
Nếu bị Hắc Sát tuyệt mệnh chưởng đánh trúng, trong cơ thể sẽ lưu lại độc khí tên là Hắc Sát tuyệt mệnh độc.
Loại độc khí này sẽ không nhanh chóng giết chết người, sẽ luôn lưu lại trong cơ thể con người, không ngừng tra tấn người trúng độc.
Mà Thất Huyền Thanh Linh Đan, chính là giải dược của loại độc này.
"Hắc Sát Tuyệt Mệnh độc... Phủ chủ phu nhân thì ra là trúng loại độc này, bị tra tấn nhiều năm như vậy vẫn có thể kiên trì được."
Quý U không khỏi cảm thấy khâm phục vì ý chí vượt xa người thường của phủ chủ phu nhân.
Trong đầu hắn có nhắc tới tri thức về Hắc Sát Tuyệt Mệnh Chưởng, người bình thường trúng Hắc Sát Tuyệt Mệnh Độc tuy rằng không đến mức bị độc chết, nhưng bình thường không quá một năm liền không nhịn được tự sát.
Bởi vì loại độc này không có lúc nào là không tra tấn người trúng độc, người thường căn bản không thể chịu đựng được.
So sánh ra, phủ chủ phu nhân trước mắt rốt cuộc kiên cường cỡ nào, mới có thể chống đỡ đến bây giờ.
Quý U quả thực không thể tưởng tượng.
Đúng lúc này, nữ tử nằm ở trên giường tựa hồ phát giác được có người tiến vào.
Bà chậm rãi mở hai mắt ra, phát hiện là nữ nhi đến, trên gương mặt trắng bệch tiều tụy lập tức lộ ra một tia mỉm cười gượng ép.
"Nguyệt Tâm... Ngươi đã đến..."
Nữ tử ngay cả nói chuyện cũng rất là cố hết sức, giọng nói nghe có khí vô lực.
Ngay sau đó, cô mới bỗng chú ý tới bên cạnh Khương Nguyệt Tâm còn có một thiếu niên xa lạ, lập tức hỏi: "Vị này là?..."
"Hắn là bằng hữu của ta, tên là Quý U, ta dẫn hắn cùng đi thăm mẫu thân ngươi."
Khương Nguyệt Tâm vội vàng ngồi xổm xuống, dùng hai tay nắm lấy bàn tay run rẩy của nữ tử.
Nghe xong lời Khương Nguyệt Tâm nói, nữ tử tựa hồ lập tức hiểu ra cái gì, trong đôi mắt âm trầm lộ ra vẻ vui mừng.
Ánh mắt nàng chuyển hướng về thiếu niên đứng bên cạnh Khương Nguyệt Tâm, chậm rãi mở miệng nói: "Hy vọng công tử có thể bao dung một chút với Nguyệt Tâm... Bây giờ nàng còn chưa hiểu chuyện... Rất nhiều lúc thích đùa bỡn tính tình..."
Khương Nguyệt Tâm nghe ra ý tứ trong lời nói của mẫu thân, khuôn mặt lập tức ngượng ngùng không thôi, dịu dàng nói: "Nương, con và hắn không phải loại quan hệ kia."
Quý U ngược lại vẻ mặt trấn định, lực chú ý tập trung ở trong đầu mình, gần như không nghe thấy hai mẹ con đang nói cái gì, giọng điệu nghiêm túc nói: "Ta biết phu nhân trúng độc gì."
"Độc gì?!"
Khương Nguyệt Tâm thốt lên.
"Hắc Sát Tuyệt Mệnh độc."
Quý U trầm giọng nói.
Nghe được thiếu niên trước mắt đem "Hắc Sát Tuyệt Mệnh Độc" năm chữ này nói ra khỏi miệng, nữ tử nhất thời hai mắt trợn to, đồng tử động dung, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.
"Ngươi lại có thể nhìn ra độc này?"
Giọng điệu của nữ tử khiếp sợ nói.
Bởi vì nàng quá mức kích động, tăng thêm độc khí tàn phá trong cơ thể, khiến cho vẻ mặt nàng trở nên càng thêm khó chịu.
"Nương, người đừng kích động!"
Nhìn thấy mẫu thân như vậy, Khương Nguyệt Tâm lập tức luống cuống.
"Không sai, ta có thể nhìn ra được, phu nhân ngài trúng độc chính là Hắc Sát Tuyệt Mệnh Độc, bởi vì ta là một Luyện Đan Sư."
Quý U vừa nói, vừa đem huy chương luyện đan sư vốn che lấp trên người hiện ra.
"Thì ra công tử là Luyện Đan Sư..."
Nữ tử vẻ mặt dần dần dịu đi một ít, chậm rãi nhắm hai mắt lại, khẩn cầu nói: "Kính xin công tử quên mất chuyện xảy ra hôm nay ở chỗ này, ngàn vạn lần đừng đem Hắc Sát Tuyệt Mệnh Độc này nói cho Nguyệt Sơ..."
Nghe vậy, Quý U hai mắt híp lại.
Ý tứ trong lời nói của Phủ chủ phu nhân là định từ bỏ?
Đương nhiên Khương Nguyệt Tâm cũng nghe ra ý trong lời nói của hắn.
"Nương, người đừng từ bỏ nhanh như vậy a, Quý U hắn là Luyện Đan Sư rất lợi hại, nói không chừng hắn có thể tìm được biện pháp giải độc."
Trong giọng nói của nàng mang theo một tia bối rối cùng khóc nức nở.
"Nguyệt Tâm, đáp ứng nương... Không nên gây ra phiền toái cho Quý công tử."
Nữ tử khẽ lắc đầu cười nói: "Loại độc trên người mẫu thân không có cách nào..."