Chương 75: Nữ nhân kia có quan hệ gì với ngươi?
"Nhiều ngày không gặp, không ngờ bây giờ ngươi đã là đệ nhất thiên tài võ đạo của cổ thành Triêu Dương."
Vưu Thư Vân đi tới nói.
Hiển nhiên nàng đã biết biểu hiện của Quý U ở trên khảo hạch chiêu sinh của Trần phủ, có thể chỉ dùng ba quyền đã đánh bại Trần Nham, tuyệt đối là thiên tài võ đạo không thể nghi ngờ.
"Thật có lỗi, ta hiện tại có việc gấp phải làm, Vưu cô nương có chuyện gì kính xin ngày sau hãy nói."
Quý U thi lễ với Vưu Thư Vân, sau đó liền đi vòng qua bên cạnh Vưu Thư Vân.
Hắn có thể đoán được, Vưu Thư Vân đột nhiên xuất hiện, nhất định là có chuyện gì muốn tìm hắn.
Nhưng bây giờ hắn cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi, phải vội vàng trở về luyện chế Thanh Linh Đan.
Trên mặt Vưu Thư Vân nhất thời để lộ ra một tia kinh ngạc, bởi vì phản ứng của Quý U làm cho nàng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Nhưng rất nhanh sắc mặt nàng đã khôi phục lại bình tĩnh, mắt thấy Quý U mang theo một thiếu nữ rời đi.
Thiếu nữ này...Vưu Thư Vân cảm giác thiếu nữ đi theo sau lưng Quý U có chút quen mắt, lập tức nhớ tới hình như nàng là Nhị tiểu thư của phủ thành chủ.
Bên cạnh có không ít người nghe được đoạn đối thoại của Quý U và Vưu Thư Vân, bọn họ đều xì xào bàn tán.
"Mẹ nó, không hổ là Quý U, cũng chỉ có hắn mới đối xử với Vưu Thư Vân như vậy thôi?"
"Đây là thật ngưu bức, trước kia Vưu Thư Vân cực ít sẽ chủ động tìm người khác có việc, toàn bộ cổ thành Triêu Dương không biết bao nhiêu thanh niên tuấn tài muốn quỳ liếm nàng đều không có cơ hội, mà Quý U gia hỏa này ngược lại một câu có việc gấp muốn đi thì đi."
"Dù sao người ta cũng là thiên tài võ đạo đệ nhất, ngay cả Trần Nham thức tỉnh hậu thiên linh thể cũng bị hắn hành hạ, thân phận địa vị không thấp hơn Vưu Thư Vân, cũng không cần phải đi lấy lòng Vưu Thư Vân."
"Ta thấy không có đơn giản như vậy, các ngươi không phát hiện Nhị tiểu thư phủ thành chủ kia một mực đi theo Quý U sao, nói không chừng giữa ba người bọn họ có bí mật gì không thể cho ai biết, hắc hắc hắc..."
"..."
Bên cạnh có không ít người ở đó ồn ào, Vưu Thư Vân ngược lại giống như là cái gì cũng không nghe thấy, sắc mặt vẫn lạnh lùng như trước.
Vưu Thư Vân lẳng lặng nhìn bóng lưng Quý U rời đi, trong đôi mắt lạnh lẽo lóe lên ánh sáng nhạt.
Lúc này, Quý U đang trên đường trở về phủ thành chủ.
Khương Nguyệt Tâm phía sau có chút tâm thần không yên, sắc mặt hơi lộ vẻ ưu sầu.
Lại qua một lát, nàng rốt cục nhịn không được, mở miệng hỏi: "Quý U, nữ nhân vừa rồi là ai?"
"Ngươi chưa từng thấy nàng sao? Nàng là nữ nhi của hội trưởng phân hội Triêu Dương, cũng là kỳ tài đan đạo trăm năm khó gặp, tên là Vưu Thư Vân."
Vừa nói, trong mắt Quý U lóe lên một tia ngoài ý muốn.
Hắn còn tưởng rằng Khương Nguyệt Tâm biết Vưu Thư Vân kia, dù sao danh khí của Vưu Thư Vân ở cổ thành Triêu Dương cũng không nhỏ.
"Lại là Vưu Thư Vân? Ta từng nghe qua tên của nàng, nhưng chưa từng gặp qua nàng."
Khương Nguyệt Tâm có vẻ hơi kinh ngạc.
"Cũng đúng, nghe nói tên kia rất ít xuất hiện ở trước mặt người ngoài."
Quý U nghĩ nghĩ, quả thật như thế.
Hắn đã từng nghe nói, tên Vưu Thư Vân kia bình thường cũng sẽ không dễ dàng lộ diện, thế cho nên tuyệt đại bộ phận người nghe qua tên Vưu Thư Vân đều chưa từng thấy qua Vưu Thư Vân.
Thực ra Khương Nguyệt Tâm không muốn biết nhất là tên của nữ nhân kia, ngay sau đó cô lại hỏi: "Nữ nhân Vưu Thư Vân kia có quan hệ gì với ngươi?"
Lúc này giọng điệu của Khương Nguyệt Tâm vừa cảnh giác lại vừa có chút bất an.
"Quan hệ?..."
Quý U suy nghĩ một lát, thuận miệng nói: "Không có quan hệ gì, ta và nàng ấy cũng không thân quen gì."
"Vậy sao nàng lại đột nhiên tới tìm ngươi? Không phải ngươi nói nàng rất ít xuất hiện trước mặt người ngoài sao?"
Khương Nguyệt Tâm lại truy hỏi.
"Cái này... Ngươi hỏi ta ta hỏi ai a?"
Giờ khắc này trong lòng Quý U chỉ cảm thấy một trận "ngọa tào" hắn nào biết được vì sao Vưu Thư Vân đột nhiên muốn tới tìm hắn?
"Ta mặc kệ, ta chính là muốn biết nữ nhân kia tìm ngươi rốt cuộc muốn làm gì!"
Khương Nguyệt Tâm yêu kiều nói, không nói đạo lý chút nào.
...