1. Truyện
  2. Long Cơ Chiến Hồn
  3. Chương 30
Long Cơ Chiến Hồn

Chương 30: Tập kích

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 30: Tập kích

Nói rồi, Triệu Hoài lập tức tấn công. Thương trong tay lúc này, vừa nhanh vừa mạnh. Liên tục đâm chọt vào người chuột mẹ. Vết thương trước đó của nó chưa lành, lần này càng thêm thê thảm.

- He he, đúng là nạp tiền vào có khác, mạnh hơn trước rất nhiều. Xem ra là phải tiếp tục thu thập Urimi tinh luyện rồi!- càng nói hắn đánh càng hăng.

Dưới sự trợ giúp của khải giáp, mỗi đòn đánh đều được tăng sức mạnh. Tốc độ cũng vượt trội hơn so với bình thường.

Cường hóa: Tăng sức mạnh của cơ thể lên tầm cao mới. Bao gồm năng lực tấn công và năng lực phòng thủ.

Bạo kích: Tăng chỉ số sát thương gây ra trong mỗi đòn đánh. Đem đòn đánh thường gây sát thương lớn hơn nhiều lần.

Gia tốc: Tăng chỉ số nhanh nhẹn lên mỗi lần di chuyển. Đem tốc độ đến trạng thái nhanh nhất có thể.

Đó là một trong những kĩ năng cơ bản mà chiến giáp có được sau khi sửa chữa. Nhưng đều cần năng lượng để duy trì và hoạt động.

Triệu Hoài lúc này, dựa vào chiến giáp đã hoàn toàn áp đảo đối thương. Hắn ra tay liên tục, mỗi đòn gây ra đều lấy đi không ít máu của chuột mẹ.

- Triệu Hoài, cẩn thận. Xem ra là nó muốn liều chết với ngươi!- DG nhắc nhở.

Chỉ thấy chuột mẹ rít lên vài tiếng ' Chít chít chít', sau đó là một màn biến lớn gấp đôi trạng thái bình thường. Hai mắt chuyển sang đỏ ngầu, răng nanh mọc nhọn, móng vuốt dài ra. Trong đáng sợ vô cùng.

- Wa, cái thứ này còn biết biến hình à!- Triệu Hoài cảm thán.

- Đừng ở đó mà đùa nữa, nhanh giải quyết nó đi!- DG hối thúc.

Chuột mẹ lao lên tấn công, một vuốt đi tới. Triệu Hoài né được, nhưng cây xanh phía sau trúng đòn. Cả thân cây đều đổ gục xuống.

Chuột mẹ rít lên một tiếng lớn, âm thanh đó cực kì chói tai. Liền tập hợp hàng trăm chuột đen bao vây lấy hắn.

Triệu Hoài lúc này không hoảng cũng chẳng loạn, trực tiếp thi triển Long kĩ: Long ngạo liên hoàn kích. Kĩ năng này cho phép người thi triển tung ra vô số đường thương. Nếu tập trung vào một chỗ, sát thương gây ra được tăng lên theo hệ số nhân. Nhưng thao tác này, phải nói rằng là quá khó.

Long kĩ được thi triển, trực tiếp đánh bay tất cả chuột đen. Đáng tiếc Triệu Hoài thực lực hiện tại có hạn, chỉ thi triển được mấy đường thương đã thở không ra hơi.

- Cái chiêu thức, xem ra là quá tốn sức. Sau này phải về luyện thêm mới được!

Dứt lời, chuột mẹ đã xong tới, một vuốt tung ra. Triệu Hoài né được, vuốt đấy xé thẳng mặt đất. Hắn liền tung thương, một đòn đánh tới, chuột mẹ lập tức phản công. Vuốt thương giao nhau, âm thanh vang động cả cánh rừng.

Cả hai đều bị đẩy lùi lại phía sau. Triệu Hoài cầm chặt thương trong tay, ném mạnh về phía chuột mẹ. Nó thấy thế, liền né sang một bên. Triệu Hoài nhanh như chớp, liền xuất hiện bên cạnh chuột mẹ. Lập tức thi triển Long kĩ: Cốt long trảo, một đòn đánh mạnh. Kết quả, nó văng xa ra mấy mét, thương nặng trên mình.

Chuột mẹ lăn lộn trên mặt đất, khuôn mặt đau đớn muôn phần. Sau đó liền mở miệng, ý định kêu lên. Chưa kịp làm gì đã bị Triệu Hoài dùng thương, trực tiếp xiên ngang miệng.

- Còn muốn kêu đám chuột đen đó tới!

Sau đó, Triệu Hoài thi triển một đòn Cốt long trảo, đánh mạnh vào đầu. Trực tiếp đánh nát sọ, máu văng tung tóe. Chuột mẹ ngã xuống đất, vùng vẫy kịch liệt, liền sau đó yên lặng nằm im.

Triệu Hoài lập tức thu lấy thành quả, mổ xác chuột mẹ tìm ngọc. Đúng lúc hắn ta đang loay hoay tìm kiếm, một âm thanh phát ra phía sau.

- Xem ra thực lực của em không tệ?

Triệu Hoài nghe được lời này, một thương tấn công. Đối phương vậy mà lại đỡ được, hắn nhìn kĩ, thì ra là thầy Mạnh.

- Thầy đừng có Xuất hiện như vậy được không? Cái đó, đúng là dọa em không ít mà!

- Xem em kìa, không phải lúc nãy còn vui vẻ lắm sao? Giờ lại căng thẳng thế?

- Thầy thử cái cảm giác tự nhiên có người xuất hiện sau lưng mình đi. Không sợ hãi mới là lạ đó. Bọn họ sao rồi?

- Đều ổn cả, hiện giờ bọn họ đang trị thương. Thầy có chuyện này muốn nói với em, thầy và người khác có đặt cược. Vì thế mà lớp chúng ta nhất định phải chiến thắng trong cuộc thi lần này! Em xem, dạo này em có phải rất an nhàn hay không?

( Thảo nào, dạo gần đây lại không gây khó dễ cho ta. Thì ra là có nguyên do, xem ra là đặt cược với thầy Thông, không muốn thua đối phương đây mà!) Triệu Hoài trong lòng thầm cười, nhưng lại tỏa ra thờ ơ mà nói:

- Chuyện này, nào đâu có liên quan đến em. Thắng hay thua, sao do một mình em quyết định được?

( Thằng nhóc này, xem ra là muốn lợi ích đây mà.) Thầy Mạnh cười hiền từ mà nói: ' Tất nhiên nếu như thầy thắng, em vẫn có phần. Còn nếu như mà thua...- Thầy Mạnh chạm nhẹ vào một cái cây to, sau đó nó liền đổ ngã- Em hiểu ý thầy chứ?'

- Thầy Mạnh của chúng ta, chỉ có thể thắng không thể thua!- Triệu Hoài lớn tiếng nói.

- Em biết như vậy là tốt, mọi chuyện xem ra là đều nhờ đến em.

Hai người bọn họ, cùng nhau trở về. Đám người kia, người nào người nấy đều có thương tích trên mình. Đã dùng không ít thuốc hồi phục, xem ra muốn trị hết phải dưỡng thương mấy ngày.

Triệu Hoài đi đến chỗ lớp trưởng, nàng vừa dưỡng thương mà vừa chăm sóc Nhược Tuyết. Thấy Triệu Hoài đi đến, nổi lo lắng liền được xua tan đi mấy phần.

- Cậu, không sao chứ?- Liên Hoa nhẹ nhàng hỏi.

- Không sao, chỉ là một con yêu thú nhỏ. Không thể nào làm tổn thương đến mình!

- Nhưng... Vết máu trên người cậu...

- Cái này ấy hả, là máu của nó, không phải của mình. Yên tâm đi, mình không sao!- Liên Hoa nghe được lời này, thở phào nhẹ nhõm- Nhược Tuyết thế nào rồi?

- Cậu ấy không sao, chỉ là tạm thời ngất đi. Có lẽ một chút nữa sẽ tỉnh lại!

- Vậy thì tốt rồi!- Triệu Hoài lấy ra một viên hồi phục cao cấp- Cầm lấy đi, lo cho bản thân thật tốt!

Một lúc sau, khi mà tình hình đã ổn. Mọi người đều gấp rút quay về. Dưới sự hộ tống của thầy Mạnh, cả đoạn đường đều an toàn.

Khi trở về tới nơi, Triệu Hoài nhìn thấy Thanh Đạt đang nằm dưới đất. Thấy thế, Triệu Hoài liền cầm hắn lên, tặng vài cái tát thân yêu.

- Ta ở ngoài kia đánh chết lên chết xuống. Ngươi thì hay rồi, còn ở đây mà ngủ. Dậy mau!- Mỗi cái tát đều như trời giáng.

- Triệu Hoài, rốt cuộc ngươi cũng trở về. Nghe ta nói chuyện này, chúng ta bị cướp rồi, cướp sạch hết tất cả điểm rồi!

- Wa, ngươi nói cái gì, ta nghe không rõ, ngươi nói lại một lần nữa coi!- Triệu Hoài vừa nói, vừa cầm cây thương trong tay. Ánh sáng phản chiếu ngay mắt của Thanh Đạt- Ngươi nói xem, chuyện này nên giải quyết thế nào?

- Đừng mà, ta có phản kháng nhưng là đều vô ích. Bọn họ đông người, đã thế còn đánh ta tới tấp. Hu hu, ta khổ quá mà!

- Đừng khóc nữa, giả bộ đáng thương không có tác dụng với ta đâu. Nhìn mặt của ngươi kìa, nội việc khóc thôi cũng xấu đau xấu đớn.

Đang lúc Triệu Hoài cùng với Thanh Đạt trò chuyện. Một âm thanh lớn phát ra:

- Thông báo đến các học viên, vì chuột mẹ đã được tiêu diệt. Cuộc đi săn lần này đến đây là kết thúc. Các học viên sẽ báo cáo số điểm của mình đạt được, từ đây mà xếp hạng thành tích.

Lời này truyền ra, không ít người xôn xao. Triệu Hoài lúc này, khuôn mặt trấn tỉnh như chưa có việc gì xảy ra.

- Ngươi bình tĩnh đến thế, lẽ nào có cách lấy lại số điểm!- Thanh Đạt cất tiếng.

- Cách, làm gì có. Thời gian gấp rút thế này, lấy đâu thời gian mà tìm hung thủ. Việc này chỉ cần kết thúc, cho dù có tìm ra, cũng không còn ý nghĩa gì. Xem ra số điểm này phải mất trắng rồi.

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Truyện CV