Giấc mơ tồn tại Mơ hay giấc mơ là những trải nghiệm, ảo tưởng trong trí óc khi ngủ.
Các sự việc trong giấc mơ thường không thể xảy ra được hoặc không giống với thực tế, nằm ngoài sự điều khiển của người mơ. Ngoại trừ trường hợp giấc mơ sáng suốt (giấc mơ tỉnh táo), trong đó người nằm mơ nhận ra rằng họ đang nằm mơ, đôi khi có thể làm thay đổi thực tại giấc mơ của họ.
Mơ thì cũng chỉ là mơ thôi,nó không thật.nhưng nếu đào sâu 1 chút,thêm 1 chút ảo tưởng vào những giấc mơ.
Sẽ ra sao nếu chúng ta có 1 cuộc đời bên trong 1 giấc mơ.ta làm sao xác định đc đâu là thực đâu là mơ.
Người trong mộng,đang mơ ảo chính là thực.
Khi tỉnh mộng,thức giấc đời thực ko phải mơ – chắc vậy ...
Cứ cho là vậy vì đây là hiện thực của chúng ta,dù đây có là mơ thì như trên ảo chính là thực.
Tôi đã từng nghĩ,thời gian nó mang tính quá tương đối.không phải,nói theo cách nào đó thời gian theo tôi lý giải nó ko hề tồn tại.
Sự phát triển từ lúc bắt đầu đền khi tận diệt,trong quá trình đó người ta gán cho nó 1 cái khái niệm để phân biệt nhận thức,khái niệm đó là thời gian.
Thời gian nó là sự vận động.
Theo thuyết vụ nổ lớn big bang,vũ trụ có tuổi thọ 13.8 tỷ năm.từ lúc không gì cả hình thành lên vũ trụ đang giãn nở này.
Đến một lúc nào đó vũ trụ sẽ giãn nở tới cực đại (hay cực hạn)và mọi thứ ko còn vận động nữa,lúc đó sẽ là độ 0 tuyệt đối.
Nếu phải nói giống thứ gì đó thì tôi nghĩ nó giống với ta thổi bong bóng xà phòng,to dần rồi nổ.
Có chắc 1 cái bong bóng xà phòng không phải là 1 vũ trụ?
Có chắc khi ta thổi bong bóng,chúng ta không tình cờ tạo ra 1 vũ trụ mà vật chất trong đó cấu tạo từ chỉ xà phòng và tốc độ vận động của văn minh sống trong vũ trụ vận động 1 cách siêu tốc và ở 1 không gian khác so với chúng ta.
Phật viết: “Nhất hoa nhất thế giới, nhất thảo nhất thiên đường, nhất diệp nhất như lai, nhất sa nhất cực lạc, nhất phương nhất Niết bàn, nhất tiếu nhất trần duyên, nhất niệm nhất thanh tĩnh.”
Mỗi bông hoa là 1 thế giới,mỗi ngọn cỏ là một bồ đề.
Nhân Vương kinh từng có đề cập mỗi sát na gồm 900 lần sinh diệt.1 lần sinh diệt là 1 niệm.
gảy ngón tay là 1 sát na,động ngón tay là 900 lần sinh diệt.
Nếu như vũ trụ của chúng ta đối với thực thể bên ngoài vũ trụ cũng như chúng ta thổi quả bong bóng thì sao?
Họ sẽ chả cảm nhận được vũ trụ của chúng ta ấy chứ,nó quá nhanh so với họ.
Đó là cái gọi là duy độ của không gian.
Quay trở lại với giấc mơ.biết đâu bạn đã có 1 cuộc đời nào đó trong mơ.và biết đâu bạn hiện tại vẫn ở trong mơ.
Biết đâu giấc mơ mà bạn đang sống này không phải là của bạn...
Azathoth tạo ra vũ trụ khi ngủ.
Khi hắn thức dậy thực tại sẽ sụp đổ.
Vũ trụ đc tạo nên bởi giấc mơ của Azathoth... Chí ít theo vũ trụ quái vật của tác giả H. P. Lovecraft là vậy.
Vì vậy tôi sẽ tạo ra 1 thế giới hỗn loạn không có theo quy tắc nào của hiện thực,tôi muốn gọi nó là duy độ ảo tưởng của giấc mơ.
Chương 12 : Ngoại Độ Cổ Thần.