Chương 33 : Vương cấp công pháp, Liệt Thiên
Lúc này Khương Nguyệt Tâm mới phản ứng lại giống như quả thật chỉ là tiếng nước mưa, đồng thời cũng ý thức được tư thế của mình, vội vàng hấp tấp thoát ra từ sau lưng Quý U.
"Gần đây không cảm giác được bất kỳ yêu khí nào, chúng ta tiếp tục đi thôi."
Quý U nói xong, lại tiếp tục cất bước.
"Ừm."
Khương Nguyệt Tâm một tay nắm chặt vạt áo của mình, tay kia nắm lấy góc áo của Quý U.
Không biết đi bao lâu, Quý U bỗng nhiên cảm giác được có một luồng khí thổi tới trước mặt.
Thần sắc hắn khẽ động, tăng tốc đi đến hướng khí lưu thổi tới.
Không chỉ như thế, trong lòng bàn tay Quý U còn có một trận huyền khí phun trào.
Nếu có tình huống không ổn phát sinh, như vậy hắn có thể phản ứng ngay lập tức.
"Ôi chao? Chờ ta với!"
Bỗng nhiên phát hiện Quý U bước nhanh hơn, Khương Nguyệt Tâm sợ mất dấu nên cũng vội vàng bước nhanh hơn.
Lại đi một lúc, Quý U nhìn thấy phía trước cách đó không xa xuất hiện một tia sáng.
Cảnh tượng trước mắt dần dần trở nên sáng ngời, chỉ thấy phía trước có một cửa đá không đóng chặt, những ánh sáng kia chính là từ trong khe hở cửa đá này chiếu rọi ra.Quý U dùng sức đẩy cánh cửa đá ra, trước mắt lập tức sáng bừng lên.
Xuất hiện ở trước mắt hắn là một mảnh không gian khổng lồ, thoạt nhìn giống như một thế giới dưới lòng đất có động thiên khác, cao chừng sáu bảy trượng, chiều dài cùng độ rộng hoàn toàn không cách nào dùng mắt thường đoán được.
Trong thế giới dưới lòng đất này, có hoa cỏ, có cây có sông, còn có một số đình và nhiều con đường đá, cùng với một gian nhà đá nhỏ đơn giản.
"Rầm rầm..."
Có thể nghe thấy tiếng nước sông văng khắp nơi, trong sông còn có không ít cá đùa giỡn, cây cối bốn phía chằng chịt tinh tế, một cảnh tượng sinh cơ bừng bừng.
Ở ngoài nhà đá nhỏ cũng có một tòa đình, trong đình kia bày đặt bàn đá cùng ghế đá, trên bàn đá còn bày đặt ấm trà cùng mấy chén trà cũ kỹ.
Quý U nhìn cảnh tượng kỳ lạ trước mắt, sắc mặt dần dần trở nên cảnh giác, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Nơi này... Nơi này thật là đẹp a!"
Khương Nguyệt Tâm đi theo phía sau hắn cũng không nhịn được thở dài nói.
Quý U ra dấu "Xuỵt" với Khương Nguyệt Tâm: "Nói nhỏ thôi, nơi này rất có thể có người ở."
Sở dĩ hắn không có tùy tiện đi vào, chính là sợ có lão quái lánh đời ẩn cư ở chỗ này, tùy tiện xông vào chỗ ở của người khác, nhất định sẽ phản cảm.
Hắn trước quan sát bốn phía một chút, không thấy bóng người, lập tức khẽ hô: "Xin hỏi nơi này có người không?"
Hồi lâu sau, đều không có bất kỳ tiếng đáp lại nào truyền đến.
"Xin hỏi nơi này có người không?"
"..."
Quý U lại hỏi thêm vài lần, nhưng trước sau không có bất kỳ người nào đáp lại, chỉ có thể nghe được thanh âm của chính hắn vang vọng ở trong sơn động.
Ánh mắt hắn hơi lóe lên, cẩn thận đi vào thế giới dưới lòng đất này, đồng thời đã chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Thấy Quý U đi vào, Khương Nguyệt Tâm cũng thật cẩn thận đi theo phía sau hắn.
Quý U trực tiếp đi về phía gian nhà đá nhỏ kia, nếu như có người, khẳng định sẽ ở trong gian nhà đá nhỏ kia.
Hắn đi qua gõ nhẹ cửa đá một cái, thật lâu sau cũng không có người đáp lại, hắn liền một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm dứt khoát đẩy cửa đá ra.
Quan sát một chút, phát hiện trong căn nhà đá nhỏ này cũng không có bất kỳ người nào.
Gian nhà đá này không khác gì nhà tranh hắn ở, bên trong ngoại trừ một ít dụng cụ sinh hoạt đơn giản, hình như không có thứ gì khác.
"Bên trong có thứ gì sao?"
Lúc này, đầu nhỏ của Khương Nguyệt Tâm bỗng nhiên thò vào, nhẹ nhàng hỏi.
"Không có gì đặc thù, thế giới dưới lòng đất này hẳn là sớm đã không có người tồn tại."
Quý U lắc đầu nói.
Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn lên, thình lình phát hiện trên vách tường treo một bức họa.
Trong bức họa có một mỹ nữ tuyệt thế với mái tóc bạc phấp phới, trong mắt lóe lên ánh sáng u ám, sát khí ngập trời bao phủ toàn thân, tựa như là một ma nữ cái thế.
Chỉ một bức họa, đã khiến cho Quý U không khỏi có chút dại ra.
Tuy nói nữ tử trong tranh này là nữ tử đẹp nhất hắn từng gặp sau khi đến thế giới này, cho dù là Vưu Thư Vân và Khương Nguyệt Tâm cũng kém hơn một chút.
Nhưng trên thực tế hắn cũng không phải bởi vì si mê nữ tử trong bức họa mà dại ra, mà là bởi vì âm thanh nhắc nhở hệ thống truyền đến.
"Đinh! Chủ nhân quan sát chân dung của Thất Thế Ma Nữ, kích hoạt năng lực lĩnh ngộ 999 lần!"
"Đinh! Chúc mừng chủ nhân thành công lĩnh ngộ được công pháp Vương cấp Liệt Thiên tàn thiên thứ nhất quyển, phá vỡ Thiên Đạo, có thể nhìn trộm bí ẩn!"
Ngay trong nháy mắt này, trong đầu Quý U hiện lên một đống lớn tri thức liên quan tới Liệt Thiên.
Hắn đầu tiên là sửng sốt, lập tức mừng rỡ như điên.
Trong nhận thức của hắn, công pháp chỉ có bốn phẩm giai Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, trước mắt rõ ràng đi ra một cái Vương cấp công pháp, hơn nữa nghe rất ngưu bức.
Công pháp Vương cấp này chắc là ở trên Thiên giai.
Tùy tiện nhìn thoáng qua bức họa, đều có thể lĩnh ngộ công pháp Vương cấp còn cao cấp hơn Thiên giai, đây cũng là không có ai!
Lúc này, Khương Nguyệt Tâm ở một bên bĩu môi nói: "Tên nào đó xem một bức họa cũng có thể xem đến sắp chảy nước miếng, thật sự là mất mặt."
...