Chương 59 : Phàm Thể Thất Phẩm thiên phú
Đám người dưới đài nghi hoặc không thôi, ngay cả bản thân Quý U cũng không rõ chuyện gì xảy ra.
Bất quá ngay sau một khắc, trong cơ thể hắn bỗng nhiên tự động vận chuyển công pháp "Liệt Thiên".
"Đinh! Chủ nhân vận chuyển Vương giai công pháp Liệt Thiên Cương đệ nhất trọng, Vương giai công pháp Liệt Thiên Cương đệ nhất trọng thu được điểm kinh nghiệm: 10000 x99 lần..."
Quý U đang cảm thấy kỳ quái vì công pháp của mình vận chuyển, bia đá màu đen đã lâu không thay đổi trước mắt bỗng nhiên lóe ra một tia sáng trắng.
Nhìn thấy bia đá màu đen rốt cục có phản ứng, Quý U cũng không suy nghĩ lại chuyện công pháp nữa, chuyên chú nhìn bia đá màu đen.
Một đạo...
Hai đạo...
Hai quầng sáng màu trắng lần lượt bay lên, cũng không khiến Quý U cảm thấy bất ngờ.
Ba đạo...
Nhìn thấy đạo hào quang màu trắng thứ ba hiển hiện, trên mặt Quý U thoáng có chút ngoài ý muốn.
Nhưng dù vậy cũng không làm nên chuyện gì, dù sao vòng này cần phải có thiên phú Phàm Thể ngũ phẩm mới có thể hợp cách.
Nhưng đúng lúc này, quầng sáng màu trắng thứ tư lại xuất hiện theo.
Điều này có chút ngoài dự liệu của Quý U, lúc đầu khi xuất hiện vầng sáng màu trắng thứ ba hắn đã cảm thấy có chút ngoài ý muốn, dù sao lúc trước hắn cho rằng mình nhiều nhất cũng chỉ là thiên phú phàm thể nhất phẩm hoặc nhị phẩm.
Khi hắn còn đang kinh ngạc, lại xuất hiện quầng sáng màu trắng thứ năm.Tiếp đó là đạo thứ sáu.
Thậm chí còn không có xu thế dừng lại, dưới ánh mắt khó tin của Quý U, bia đá màu đen cuối cùng dừng lại ở bảy đạo quầng sáng màu trắng.
Nhìn một màn trước mắt này, Quý U cả người đều kinh ngạc.
Hắn rất kinh ngạc, mình có được thiên phú phàm thể thất phẩm từ khi nào vậy?
Cùng lúc đó, người của ba thế lực lớn cũng cảm thấy có một chút ngoài ý muốn.
Bọn họ có chút không ngờ rằng ở cổ thành Triều Dương nho nhỏ này còn có một thiên tài phàm thể Thất phẩm thiên phú.
"Rốt cuộc gia hỏa này là ai, thế mà cũng có thiên phú phàm thể Thất phẩm giống như Khương Nguyệt Sơ!"
"Không biết, hẳn không phải là thiên tài của cổ thành Triêu Dương chúng ta, trước kia ta chưa từng gặp qua người này."
"Ta vừa mới nhìn thấy hắn và Khương Nguyệt Tâm quen biết, hẳn là cũng đến từ phủ thành chủ, những người từ nơi khác tới còn chưa bắt đầu khảo hạch."
"..."
Dưới đài cũng truyền đến một trận kinh hô.
Đôi mắt đẹp của Khương Nguyệt Sơ và Khương Nguyệt Tâm đều là ánh sáng kỳ dị.
Mặc dù các nàng biết thiên phú võ đạo của Quý U chắc chắn không kém, nhưng sau khi tận mắt chứng kiến vẫn cảm thấy có chút kinh ngạc.
Ngay cả Trần Nham cũng thoáng lưu ý Quý U một chút.
Trong mắt hắn, Quý U bây giờ là một thiếu niên xa lạ chưa từng gặp mặt, bởi vậy hắn mới có thể lưu ý một chút, dù sao cho dù là hắn cũng không biết khi nào cổ thành Triêu Dương xuất hiện một thiên tài võ đạo không kém Khương Nguyệt Sơ bao nhiêu.
Hắn cũng chỉ là lưu ý một chút, cũng không lại đi chú ý thiếu niên xa lạ này, phảng phất người này không có tư cách để cho hắn nhìn thêm lần thứ hai.
Giờ phút này, nữ tử váy tím trong đám người Càn Nguyên võ phủ, trong ánh mắt nhìn Quý U hiện lên một tia thú vị.
Đôi mắt đẹp màu tím của nàng ta chớp động linh quang, giống như vừa rồi nhìn thấy thứ gì đó thú vị trên người Quý U.
"Thiếu niên này, đợi lát nữa phải lưu ý một chút."
Nữ tử váy tím khẽ mở môi son, truyền đến một đạo thanh âm uyển chuyển êm tai như tiếng chim sơn ca.
Đám người Càn Nguyên võ phủ ngồi ở bên cạnh khác, nghe được đạo thanh âm này của nữ tử váy tím, lập tức đều giống như là gặp quỷ, đều là một mặt không thể tưởng tượng nổi.
Một lát sau, Quý U đi về bên cạnh tỷ muội hai người Khương Nguyệt Tâm.
Bây giờ hắn đã hiểu rõ vừa rồi là chuyện gì xảy ra.
Hắn phát hiện bởi vì công pháp "Liệt Thiên" trong cơ thể tự động vận chuyển, tấm bia đá màu đen mới đột nhiên có phản ứng.
Nói cách khác, hắn suy đoán công pháp "Liệt Thiên" đã cải biến thể chất của hắn, nhưng chỉ có thời điểm vận chuyển công pháp "Liệt Thiên" thể chất này mới có thể bị kiểm tra ra.
Mà thể chất của phế vật kia đã không còn tồn tại, cho nên trước khi công pháp "Liệt Thiên" tự động vận chuyển, bia đá màu đen mới không có bất kỳ biến hóa nào.
Tuy đây chỉ là phỏng đoán của hắn, nhưng hắn cảm thấy đáp án này hẳn đã tám chín phần mười.
Điều này khiến Quý U không khỏi vui vẻ trong lòng.
Bởi vì công pháp "Liệt Thiên" này không chỉ giải quyết thể chất phế vật của hắn, còn có thể tăng lên thể chất.
Ví dụ như công pháp "Liệt Thiên" đệ nhất trọng nếu lại đột phá đến cảnh giới "Lô Hỏa Thuần Thanh" tiếp theo, nói không chừng thiên phú thể chất cũng sẽ theo đó tăng lên tới phàm thể bát phẩm.
...
Hiện tại, ngoại trừ Trần Nham ra, tất cả người tham gia khảo hạch cổ thành Triêu Dương đều đã tiến hành vòng kiểm tra thứ nhất, còn thừa lại hơn phân nửa người tham gia khảo hạch là thiên tài võ đạo đến từ khắp nơi trên Thương Lan đế quốc.
Tiếp theo, liền đến phiên những người khảo hạch không phải bản thổ cổ thành Triêu Dương này tiến hành khảo nghiệm.
"Thiên phú phàm thể lục phẩm, đủ tư cách."
"Thiên phú phàm thể tứ phẩm, không hợp cách."
"Thiên phú phàm thể thất phẩm, đủ tư cách."
"..."
Dưới đài vây xem đại bộ phận đều là người bản thổ cổ thành Triêu Dương, đối với người từ bên ngoài đến bọn họ cũng không quá cảm thấy hứng thú, ngoại trừ ngẫu nhiên xuất hiện một ít thiên tài tương đối lợi hại bọn họ mới có thể sợ hãi than một chút thảo luận một chút.
Thiên tài võ đạo đến từ các nơi trong Thương Lan đế quốc, phần lớn đều thông qua vòng khảo hạch này.
Trong đó có mấy vị nắm giữ thiên phú phàm thể thất phẩm và phàm thể bát phẩm, thậm chí còn có một thiên tài có thiên phú phàm thể cửu phẩm.
Chỉ tiếc, ở đây còn có một vị tuyệt thế thiên kiêu thức tỉnh hậu thiên linh thể, thiên tài phàm thể cửu phẩm này cuối cùng chỉ có thể bị hào quang của Trần Nham che giấu.
Rốt cục đến người cuối cùng, đó chính là Trần Nham!