Chương 64 : Sinh Tử Quyết Đấu, Mọi người triệt để há hốc mồm
"Trần thiếu gia thật là ngưu bức a, còn trước hết để cho tiểu tử kia ba chiêu."
"Dù sao mặc kệ để cho tiểu tử kia mấy chiêu đều là chắc chắn thua không thể nghi ngờ, tuy nói tiểu tử kia đánh bại Lâm Kỳ Thiên, nhưng Lâm Kỳ Thiên cũng bất quá là tu vi Thối Thể cảnh cửu trọng viên mãn, so với Trần thiếu gia còn kém quá xa."
"Đó cũng không phải, Trần Nham ngay cả lúc tỷ thí với Khương Nguyệt cũng chưa vượt qua ba chiêu đã thắng, đối phó tiểu tử kia khẳng định dễ dàng."
"..."
Mắt thấy Quý U và Trần Nham sắp bắt đầu tiến hành quyết đấu sinh tử, Khương Nguyệt Tâm không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể yên lặng cầu nguyện, cố gắng lên cho Quý U.
Quý U lười nói nhảm với Trần Nham, lẳng lặng chờ đợi quyết đấu bắt đầu.
Đúng lúc này, ba thế lực lớn phái ra một vị lão giả thực lực cao thâm đi ra chủ trì trận quyết đấu sinh tử này.
Lão giả nhẹ nhàng nhảy lên lôi đài, đứng giữa hai người Quý U và Trần Nham chờ đợi một hồi.
Sau đó hắn bắt đầu đọc miểu sát.
"Ba..."
"Hai..."
"Một..."
"Bắt đầu quyết đấu!"
Theo một tiếng lão giả hạ xuống, thân hình Quý U trong nháy mắt hóa thành một đạo ảo ảnh, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Trần Nham, cơ hồ không người nào có thể dùng mắt thường bắt được thân hình của hắn.
Trong nháy mắt khi hắn đi tới trước mặt Trần Nham, tay phải nắm chặt hướng mặt Trần Nham đánh ra một quyền.
Lần này hắn không chút nương tay, dùng hết lực đạo toàn thân, hận không thể một quyền đập chết Trần Nham.Ngay cả Trần Nham cũng hầu như không cách nào thấy rõ hướng đi của Quý U, cũng may hắn phản ứng không kém, trước khi bị một quyền này đánh trúng, đầu nghiêng về một bên khác.
Nhưng hắn cũng không thể hoàn toàn né tránh một quyền này của Quý U, tai trái của hắn bị quyền phong của Quý U cọ sát qua, giống như bị lưỡi dao sắc bén cắt đứt, lập tức truyền đến một cảm giác nóng bỏng nhói nhói.
Không chỉ có như thế, hắn còn đột nhiên cảm giác tai trái có chút ù.
Trần Nham không khỏi lấy tay bảo vệ tai trái của mình, vội vàng thi triển thân pháp thối lui, bộ dáng có chút chật vật.
Lúc này hắn ta nhìn chằm chặp vào Quý U, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Sao tốc độ của tiểu tử này lại nhanh như vậy?
Lực lượng cũng vô cùng quái dị!
Hắn cảm giác vừa rồi nếu mình không né tránh một quyền kia, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi!
Trần Nham vốn có được tự tin tuyệt đối, dưới một quyền kia của Quý U đã bắt đầu dao động.
Trước đó hắn căn bản không dám tưởng tượng, chính mình thế mà sẽ đối với nắm đấm của tiểu tử này cảm thấy e ngại.
Theo một màn vừa rồi phát sinh, mọi người dưới đài cũng nhao nhao cảm thấy kỳ quái.
"Ta... Ta không nhìn lầm chứ, vừa mới xảy ra chuyện gì?!"
"Trần thiếu gia lại rơi vào hạ phong dưới tay tiểu tử kia, điều này không có khả năng a?"
"Ta cảm thấy hẳn là Trần thiếu cố ý nhường, tuy nói tốc độ tiểu tử kia nhanh đến không hợp thói thường, nhưng ta cũng không thấy được nắm đấm của tiểu tử kia có đánh trúng Trần thiếu."
"..."
Tu vi của phần lớn võ giả ở đây đều không cao, bọn họ căn bản không thấy rõ động tác của Quý U.
Chỉ có người của tam đại thế lực cùng với một số người có tu vi tương đối cao mới nhìn thấy chân tướng của một màn vừa rồi kia là cái gì.
Bọn họ đều đã nhìn ra, bởi vì thiếu niên tên là Quý U kia tốc độ quá nhanh, Trần Nham phản ứng không kịp, lỗ tai bên trái bị một quyền kia của thiếu niên quẹt trúng, có thể là quá mức kinh ngạc cho nên mới tạm lánh mũi nhọn.
Đừng nói Trần Nham, ngay cả những tiền bối như bọn họ cũng cảm thấy hết sức bất ngờ.
Vốn tưởng rằng Trần Nham có thể nghiền ép thiếu niên kia, không nghĩ tới Trần Nham ngược lại là rơi vào một tia hạ phong.
Bất quá lúc này mới so chiêu thứ nhất, hơn nữa Trần Nham còn không có xuất thủ, cũng không cách nào nhìn ra bao nhiêu, bọn họ vẫn cảm thấy Trần Nham không có gì bất ngờ.
Thân pháp Huyền giai hạ đẳng.
Có ý tứ.
Thật thú vị.
Nữ tử váy tím nhìn chằm chằm Quý U, vẻ tò mò trong đôi mắt tím càng thêm mãnh liệt, dường như càng ngày càng cảm thấy hứng thú với thiếu niên này.
Bởi vì những người khác vừa rồi đều cảm thấy Trần Nham không có chút hồi hộp nào, không tập trung vào quyết đấu, duy chỉ có nữ tử váy tím nhìn ra Quý U thi triển chính là thân pháp Huyền giai.
Nàng cực kỳ tò mò, trên người thiếu niên này đến tột cùng còn có bao nhiêu bí mật!
Cùng lúc đó, nhìn Trần Nham rút lui, Quý U cười nhạt nói: "Thực lực của ngươi cũng chỉ có thế mà thôi."
Nghe được lời nói của Quý U, sắc mặt Trần Nham lập tức âm trầm xuống.
Hắn đang muốn nói gì đó, lại phát hiện bóng dáng của Quý U lại đột nhiên biến mất.
Ánh mắt hắn cả kinh, tốc độ lại quỷ dị!
Cũng giống như lúc trước, Quý U gần như trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Trần Nham.
Hắn không định cho Trần Nham có thêm cơ hội thở dốc, ngay sau đó lại một quyền đánh tới.
Lần này Trần Nham không chỉ tập trung lực chú ý, không vội vàng như lần đầu tiên, còn phi thường không phục, cũng thi triển quyền pháp huyền kỹ sở trường của mình cùng Quý U đối oanh.
Thấy Trần Nham còn muốn dùng nắm đấm đối kháng mình, Quý U không khỏi cười một tiếng, con chó này quả thực là không biết tự lượng sức mình.
Nếu như thứ chó này tiếp tục trốn tránh, có lẽ hắn sẽ còn cảm thấy có chút phiền phức.
Dám can đảm cùng hắn oanh, đó chính là tự chịu diệt vong.
Sau một khắc.
Chỉ nghe một tiếng "Răng rắc" thanh thúy vang lên, Hám Sơn Quyền của Quý U dễ dàng đánh tan Trần Nham, nắm đấm của Trần Nham cũng bị đánh đến biến hình.
Cảm nhận được nắm tay truyền đến đau đớn kịch liệt, Trần Nham không khỏi phát ra một tiếng kêu rên không cách nào ngăn chặn.
Nếu không phải lòng tự trọng của hắn chống đỡ hắn, hắn đã đau đến kêu thành tiếng.
Một tay khác của hắn nắm chặt cổ tay bị đánh cho trực tiếp biến hình này, giống như như vậy có thể hơi giảm bớt một chút đau đớn.
Trần Nham nhịn không được hai đầu gối quỳ xuống đất, sắc mặt trở nên âm trầm đến cực điểm, ngũ quan chịu đựng đau đớn kịch liệt có vẻ hơi vặn vẹo, nhưng trong mắt lại vô cùng kinh hãi.
Hắn căn bản không thể tin được, chính mình dùng toàn lực thế mà còn đánh không lại đối phương!
Không chỉ như thế, lực lượng và tốc độ của đối phương đều kinh khủng đến mức khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
Nhìn một màn phát sinh trên lôi đài này, tất cả mọi người dưới đài triệt để trợn tròn mắt, bọn hắn cơ hồ đều không thể tin tưởng con mắt của mình.
Từng người từng người đều nghẹn họng nhìn trân trối, ngây ra như phỗng, cái cằm đều sắp rớt xuống đất rồi.
...