Chương 77: Ta... Ta thích hắn
Nhìn bộ dáng này của Khương Nguyệt Tâm, Quý U cười mà không nói.
"Được rồi, nếu như độc thế của phu nhân đã đè xuống, ta đây liền tiếp tục đi luyện chế đan dược."
Nói một tiếng, Quý U liền đi ra khỏi phòng nhỏ, chuẩn bị luyện chế những tài liệu còn lại.
Lúc trước hắn chỉ luyện chế một viên Thanh Linh Đan, tài liệu còn lại bên ngoài còn có thể luyện chế thêm mấy viên.
Lúc này nữ tử còn chưa kịp lấy lại tinh thần từ trong chấn động, nàng tò mò hỏi: "Nguyệt Tâm, vị Quý công tử này rốt cuộc là ai?"
Trượng phu của mình tìm kiếm nhiều năm như vậy, ngay cả hội trưởng phân hội Triêu Dương cũng không có biện pháp, Hắc Sát Tuyệt Mệnh Độc, đúng là bị thiếu niên này giảm bớt độc thế!
"Hắn a..."
Sau đó, Khương Nguyệt Tâm ngồi xuống bên giường, kể lại tất cả những chuyện mình và Quý U đã xảy ra cho mẫu thân nghe.
Nghe nghe, biểu lộ của nữ tử dần dần trở nên có chút mập mờ.
Bà ta vừa nghe liền hiểu rõ, nữ nhi của mình đã bị hãm sâu vào.
"Nguyệt Tâm... Ngươi hẳn là thích vị Quý công tử kia nhỉ?"Vẻ mặt nữ tử "Ta hiểu" nhìn Khương Nguyệt Tâm.
"Không, không có..."
Khương Nguyệt Tâm lập tức kinh hãi, xấu hổ cúi đầu, nhỏ giọng phủ định.
"Không cần xấu hổ như vậy, nơi này chỉ có chúng ta, bí mật nói với nương, nương sẽ không nói ra."
Nữ tử cười nói.
"Ân... Ân..."
Khương Nguyệt Tâm vẫn vô cùng thẹn thùng, ấp úng nói: "Ta... ta thích... thích hắn."
Mặc dù nàng ta còn chưa hiểu rõ mình ôm tình cảm như thế nào đối với Quý U, nhưng nàng ta biết mình hẳn là thích Quý U.
Cũng không biết... Quý U có cảm giác gì đối với mình.
"Ngươi xem, thẳng thắn một chút như vậy tốt bao nhiêu."
Nữ tử vừa cười vừa nói: "Ngươi a nếu như thời điểm đối mặt với Quý công tử có thể thẳng thắn một chút, hắn khẳng định cũng sẽ thích ngươi."
"Thật... thật sao?"
Khương Nguyệt Tâm sắc mặt hết sức để ý hỏi.
"Đương nhiên là thật."
Nữ tử kéo tay Khương Nguyệt Tâm, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ngươi đáng yêu như vậy, chắc chắn hắn sẽ bị ngươi mê hoặc."
"Ân..."
Khương Nguyệt Tâm xấu hổ đỏ mặt, khẽ gật đầu nhỏ giọng đáp.
Lúc này trên mặt nàng tràn đầy vui mừng tươi cười.
Đồng thời nghĩ thầm lần sau thử lấy dũng khí, hơi thẳng thắn một chút.
"Nương sẽ cổ vũ cho con."
Nữ tử cổ vũ nói.
"Ân... Lại nói nương ngươi bây giờ thật sẽ không khó chịu sao?"
Khương Nguyệt Tâm vẫn hơi lo lắng.
"Thật, hiện tại nương thân thể rất tốt, hơn nữa còn đang chậm rãi khôi phục, qua không được mấy ngày hẳn là có thể xuống giường."
Nữ tử gật đầu nói.
Tuy trong cơ thể còn có một chút khí độc đang tàn phá bừa bãi, nhưng nàng cũng đã không biết bao nhiêu năm không có thoải mái như vậy.
"May mắn có Quý U, nếu không có hắn, ta thật không biết nên làm cái gì bây giờ."
Cho tới bây giờ Khương Nguyệt Tâm vẫn còn cảm thấy sợ hãi, không nhịn được ôm lấy nữ tử.
"Cho nên... Đợi lát nữa ngươi thử thẳng thắn hơn một chút, nói lời cảm tạ Quý công tử, thế nào?"
Nữ tử trấn an Khương Nguyệt Tâm, dịu dàng nói.
"Được..."
Khương Nguyệt Tâm nhỏ giọng đáp.
Lần này Quý U đã cứu mạng mẹ, nàng cảm thấy mình quả thật phải thẳng thắn một lần.
...