Ngưng Linh cần dung nhập ý chỉ bản thân hòa cùng với linh nguyên, sau đó dần dần hình thành nên hình thái mong muốn.
Thế nhưng, ý chí mà Đế Đạo Thiên có là gì? Điều này chính hắn cũng không rõ ràng.
Từ lúc sinh ra cho tới bây giờ, hắn sống rất chi là thuận lợi, mọi thứ đều không khiến hắn cảm thấy khó khăn chút nào.
Ngay đến việc tu luyện, cũng bất ngờ nhận được vô số sự trợ giúp to lớn mà hắn không biết có từ đâu.
Vì vậy, ý chí của hắn mới không được rõ ràng, hay nói cách khác, hắn chưa từng có ý chí rõ ràng.
Thế nhưng, đến lúc này, khi băn khoăn trong việc ngưng Linh, Đế Đạo Thiên đã chợt nghĩ lại tất cả mọi chuyện bản thân trải qua trong vòng hơn chục năm qua.
Thời gian tuy rất ngắn ngủi, nhưng đối với một kẻ như hắn thì nó cũng đủ dài để nghiệm được nhiều thứ.
“Ta chưa từng có ý chí rõ ràng về bất cứ chuyện gì.
Nhưng không phải là ta không có ý chí riêng bản thân.
Chỉ là…” Đế Đạo Thiên nói đến đây, hắn dừng lại để nghiền ngẫm một lúc.
Sau đó, hắn nhìn lên trời và tiếp tục: “Không phải ý chí ta không rõ ràng mà nó còn chưa rõ ràng thì mọi chuyện đã bắt đầu suôn sẻ.
Nhưng ta cũng không quan ngại chuyện đó, mọi thứ thuận theo ý muốn chẳng phải là thứ ta hướng đến sao?”
“Thế nên, hoàn toàn không phải ý chí của ta không rõ ràng, mà là do mọi loại ý chí ta có đều đã không còn ý nghĩa nữa.
Nhưng không nhất thiết ý chí là phải cố định, ta có thể mong muốn, quyết tâm thực hiện nhiều việc.
Nhưng nếu là như thế, ta nên chọn ý chí nào là cái cuối cùng? Ý chí nào sẽ đại diện cho Linh của ta?”
Đế Đạo Thiên hiện lên nhiều câu hỏi, hắn lại chợt nghĩ tới việc ngưng Linh.
“Linh vốn chỉ là do bản thân tự mình làm ra.
Nó trông như thế nào, mạnh hay yếu, hữu ích hay vô ích thì cũng đều tự do bản thân chủ quan.
Cuối cùng thì nó cũng chỉ là một bước của ta trong khi tu luyện mà thôi.”
“Nhưng ta muốn một bước này phải thật chính xác, thật vừa với mong muốn của mình, vậy phải làm sao?”
“Mọi thứ đều theo như ý muốn, đều phải nằm trong tầm tay của mình.
Thứ ta muốn chính là như thế!”
“Bất kỳ một ý chí nào của ta cũng được thỏa mãn, bất kỳ mong muốn đều tự tay nắm lấy! Thế nên ta muốn tự nắm lấy vận mệnh để cho vạn sự tùy tâm! Tâm động ý xuất, ý xuất tâm thỏa, nắm lấy mọi thứ của chính mình, không gì có thể chống lại! Đó là Đế Vương chi ý!”
“Ta cũng đồng thời không muốn bị vướng mắc bởi bất kỳ một ý chí nào, khiến bản thân làm việc mình không muốn làm.
Vậy nên ta cũng muốn thoát khỏi vận mệnh, nhưng vận mệnh đâu có dễ thoát ra, không ai làm được điều đó… Ngoại trừ… Ma Thần chi ý!”
“Hai ý chí giống đối nghịch nhau, thế nên mới cần phải tìm thấy điểm cân bằng.
Ta mượn nhờ Đế Ma Đồ giúp cho hai thứ đối nghịch này tương dung, cũng đồng thời tương khắc, luôn luôn ở trong trạng thái cân bằng hoàn mỹ!”
Đế Đạo Thiên nghĩ đến đây, trong người hắn, Đế Ma Đồ lập tức xuất hiện ra bên ngoài, hóa thành to lớn vạn trượng che lấp hết phía trên Hỏa Thần Sơn.
Mà tọa trên Đế Ma Đồ là hai khối năng lượng linh nguyên dạng cầu, một cái là Đế nguyên còn một cái là Ma nguyên.
Event
Mỗi cái lại tọa hạ trên nửa cực đối lập của nó, dần dần được ý chí của Đế Đạo Thiên đưa vào và hóa thành Linh của hắn.
Chỉ thấy phía trên trời, lúc này lôi điện đã ngưng tụ kinh khủng, tạo ra uy áp cái thế chuẩn bị hàng lâm trên người Đế Đạo Thiên.
Thiên Lôi có ngũ sắc, tượng trưng hình thành nên năm loại hình dáng khác nhau, giống như thiên lôi chi Linh, là ý chí của thiên đạo hàng lâm.
Trong đó có Lôi Kiếm bạch sắc, Lôi Long kim sắc, Lôi Ấn xích sắc, Lôi Tỏa hắc sắc cùng với trung tâm là Lôi điện cự nhân khủng bố, sừng sững đứng đó như chống đỡ hết thảy xung quanh.
“Mượn m Dương Thái cực diễn Đế Ma chi Linh!” Đế Đạo Thiên lúc này tâm ý đã thông, chỉ thấy hắn vận chuyển đồng thời Đế Kinh cùng với Ma Điển, thúc giục lực lượng xông phá đến tầng thứ hai là Đế Vương Chi Tâm cùng Ma Thần Chi Tâm.
Lập tức phía trên Đế Ma Đồ, hai hư ảnh cũng dần dần hiện ra rõ ràng, một bên Đế cực hiện ra đôi mắt thâm sâu hắc ám, một bên Ma cực lại hiện lên kim quan sáng chói.
Sau đó lực lượng tu vi của Đế Đạo Thiên theo đó mà dâng lên nhanh chóng, phá vỡ ngăn cách Khai Nguyên cảnh, bước vào Ngưng Linh cảnh.
Đồng thời, thiên lôi phía trên năm loại hình thái cũng bắt đầu giáng xuống.
Đầu tiên là Lôi Kiếm bạch sắc mang theo lực lượng sát phạt, cự kiếm như xé toạc không gian xung quanh mà hạ xuống đỉnh đầu Đế Đạo Thiên.
Chợt thấy mười hai trận cờ xung quanh khởi động, hình thành nên Đại Đại Dẫn Lôi Trận hấp thu Lôi Kiếm, lực lượng sát phạt theo mười hai trận cờ truyền xuống dưới lòng đất sau đó tán đi.
Lực lượng sát phạt của lôi kiếm sau khi truyền vào trong đất, lập tức khiến cho toàn bộ Hỏa Thần Sơn mất đi hết sinh cơ, vạn vật cây cỏ đột ngột tan thành tro bụi.
Sau đó Lôi Kiếm tán đi, tiếp đến Lôi Ấn xích sắc tiếp tục giáng xuống, mang theo phán xét chi lực, hủy diệt mọi thứ.
Lôi Ấn cũng bị đại trận chậm rãi hấp thu và tán xuống toàn bộ Hỏa Thần Sơn khiến cho đất đá khắp nơi bị tan rã, cả ngọn núi khổng lồ lung lay như có thể đổ sụp bất cứ khi nào.
Tiếp đó lại đến Lôi Long kim sắc cùng Lôi Tỏa hắc sắc đồng thời giáng lâm.
Lần này đại trận chỉ có thể làm suy yếu chúng đi một phần đã hoàn toàn tan vỡ, cờ trận xung quanh đều bị lực lượng thiên lôi làm cho nát bấy.
Đế Đạo Thiên lúc này đứng dậy, lực lượng truyền vào Địa Nham Thần Giáp khiến cho hiện lên hư ảnh một tòa cự đại sơn mạch.
Sơn mạch này có dung nham hừng hực phun trào, chắn trước mặt hắn ngăn cản Thiên lôi hàng lâm.
Hai bên kháng cự mãnh liệt khiến cho toàn bộ Hỏa Thần Sơn bỗng nhiên sụt xuống, địa hình bị san phẳng thành một mảnh đất trống hoang sơ.
Event
Cuối cùng thì nhờ vào Thần Giáp, hắn cũng chống đỡ được hai đợt thiên lôi cùng lúc.
Thế nhưng cái cuối cùng là Lôi Nhân lại cực kỳ mạnh mẽ, áp đảo toàn bộ những cái còn lại, cũng biểu hiện cho ý chí tối cao muốn trừng phạt hắn.
“Lần cuối cùng này, ta sẽ để cho ý chí bản thân một lần được thể hiện!” Thân thể Đế Đạo Thiên bỗng được nâng dần lên, hắn có thể ngự không, đồng thời hai tay kết ấn liên tục, hình thành những đạo lực lượng truyền vào Đế Ma Đồ ở phía trên.
Lập tức Đế Ma Đồ vận chuyển, hai Linh đồng thời phát ra lực lượng mạnh mẽ hướng lên phía trên.
Đế Vương tay cầm một thanh quang minh chi kiếm, chỉ thẳng vào lôi điện cự nhân, đầu kiếm ngưng tụ năng lượng hoàng kim sáng chói.
Ma Thần cầm trên tay hắc ám thần kích, gồng mình chuẩn bị phóng tới lôi điện cự nhân, ma đạo lực lượng thao thiên khốc liệt.
Sau đó, khi Lôi điện cự nhân hướng xuống dưới, kéo theo sau là vạn trượng lôi điện giống như thiên binh vạn mã hàng lâm, như thể muốn hủy diệt hết thảy tội đồ.
Hai nắm đấm to lớn nhằm vào hai hư ảnh Đế Vương cùng Ma Thần chi Linh, khí thế nghiền ép.
Ngay lập tức, quang minh chi kiếm bắn ra tia sáng hoàng kim công phá mãnh liệt, bên cạnh lại là hắc ám chi kích lao tới, bất chấp lôi đình vạn trượng mà cắm vào Lôi điện cự nhân.
Hai bên lực lượng cứ thế giằng co lôi kéo, cuối cùng Lôi điện cự nhân đột nhiên bộc phát, khiến cho hắc ám chi kích gãy vụn, đồng thời một bàn tay vung ra hất văng đi hoàng kim chi quang.
“Đế Ma chi Linh, hợp nhất!” Đế Đạo Thiên nhanh chóng phun ra một ngụm máu tươi, máu bắn lên Đế Ma Đồ và khiến cho nó xoay tròn nhanh hơn trước.
Lập tức Đế Linh cùng Ma Linh như tan ra, sau đó từ từ dung hợp làm một, hóa thành cự nhân to lớn vĩ ngạn, chân đạp Đế Ma Đồ, chưởng khống Đế Ma chi lực, hư ảnh ám kim sắc hỗn độn chắp hai tay phía sau lưng mà nhìn lên.
Lôi điện cự nhân cảm giác được áp lực đến từ hư ảnh này, nó lần nữa bộc phát trở nên mạnh hơn, đồng thời phía trên vạn trượng lôi điện cũng bị nó thu hết lại bên trong cơ thể, thân thể lôi điện cự nhân lúc này cũng khủng bố vô biên.
Nhưng hư ảnh Đế Ma lại giống như khinh thường, dường như đã hừ một tiếng, sau đó theo ý niệm của Đế Đạo Thiên, bắt đầu lao đến Lôi điện cự nhân, trên tay ngưng tụ ra một đao một kiếm đồng thời chém tới.
Mà Lôi đình cự nhân cũng không thua, nắm đấm của nó chất chứa thiên phạt chi lực, có thể hủy diệt bất cứ thứ gì.
Hai bên va chạm, khí thế oanh liệt khiến cho không gian xung quanh tan vỡ, hút vào mọi thứ xung quanh.
Dường như còn xuất hiện cả đại đạo pháp tắc cùng nhau va chạm nhưng chỉ ở mức rất nhỏ, căn bản ở tầng thứ của Đế Đạo Thiên, hắn vẫn chưa thể chạm tới những thứ mờ ảo đó.
Event
Trận chiến diễn ra rất lâu, khiến cho xung quanh đại địa tan vỡ, muôn vàn yêu thú sợ hãi chạy trốn tán loạn cùng chết đi khiến cho máu nhuộm đỏ một vùng rộng lớn.
Giữa thiên địa giống như chỉ tồn tại lấy hai bóng hình to lớn, Đế Đạo Thiên cũng đã dung nhập vào bên trong hư ảnh Đế Ma để chiến đấu.
“Ta chưa bao giờ có ý định phản thiên.
Có điều, người ta nói tu luyện chính là nghịch thiên, ta cũng chỉ là thuận theo con đường của mình mà thôi!” Đế Đạo Thiên quát lên, chưa bao giờ hắn cảm thấy sôi sục như lúc này.
Cảm giác giống như giải tỏa đi một thứ gì đó đã tích tụ bên trong cơ thể hắn từ lâu.
Đột nhiên, tận sâu thẳm bên trong cơ thể của hắn, tại chính nơi không gian tăm tối có chứa quang cầu trước kia, lúc này vô số mảnh vỡ một lần nữa hội tụ lại.
Hình thành nên hình dáng con mắt, bên trong con mắt này giống như chất chứa được tất cả mọi thứ, giống như lỗ đen sâu thẳm thu lấy vạn vật trên thế gian vào trong.
“Lại là nơi này, chính nó có thể là đáp án cho bí mật thân thể của ta!” Đế Đạo Thiên nhìn lấy con mắt hiện ra vạn tượng đó, chỉ thấy nó đang dần dần hòa làm một với bản thân hắn.
Những gì con mắt đó nhìn thấy, lúc này Đế Đạo Thiên cũng có thể nhìn thấy được, giống như hắn có thể đứng một nơi mà quan sát thế giới rộng lớn vô biên, mọi thứ nằm trong tầm kiểm soát.
“Đạo Nhãn!” Trong đầu Đế Đạo Thiên hiện lên những thông tin mới mẻ mà theo như hắn biết thì đó là dấu hiệu khi bản thân đánh thức một loại thiên phú nào đó.
Giống như một loại bản năng sinh ra đã có, hắn có thể nắm giữ con mắt này ngay lập tức.
Tuy nhiên, sức lực đến đâu thì chỉ có thể thôi thúc đến đó, có những thứ cho dù có biết cũng khó mà làm được.