“ Xin mời tiết mục tiếp theo của lớp 10C. Nhảy hiphop. Đây là những điệu nhảy rất mới lạ du nhập từ Ây Mỹ. Các bạn sẽ cảm thấy rất thú vị đấy.”
“Hiphop / Breakdance à. Tụi này cũng rất chịu khó tìm hiểu phong cách mới lạ thật.”- Dương Tuấn Vũ tán thưởng.
“Sao mày cổ vũ cho lớp nó. Mà mày cũng biết cái món nhảy nhót này à?”- Chu bàn tử có vẻ cũng rất thích, mắt thì nhìn không chớp, hỏi không thèm quay sang nhìn mà cũng phê bình người khác, thật là đáng khinh mà.
“Ờ cũng biết một chút.”- Hắn khiêm tốn đáp.
“Cậu nói cho mọi người cùng nghe đi.”- Diệp Minh Châu cười nói.
Dương Tuấn Vũ quay sang, đúng là có mấy cái đèn pha ô tô chiếu thẳng vào hắn, chói hết cả mắt, đầu lũ bạn cũng gật như giã tỏi, có vẻ rất ham học hỏi.
“Ừ, Break Dance hay Breaking là điệu nhảy đường phố thuộc thể loại Hiphop, được hình thành từ những năm đầu thập kỷ 70. Break Dance là các thể võ Brazil được các thành viên trong nhóm gangster ở New york và Los Angeles truyền dạy cho nhau để tự vệ, chinh chiến khi gặp kẻ thù. Sau này dần dần chuyển đổi và biến thể thành những vũ đạo đẹp mắt, mang đậm tính nghệ thuật hơn.
Các động tác của Break Dance do lẽ đó thường mang tính khiêu chiến, nổi loạn và khá liều lĩnh với những động tác khó. Muốn nhảy Break Dance một cách thuần thục đòi hỏi người tập phải rèn luyện trong nhiều năm trời và có lòng can đảm, dám đương đầu với các hiểm nguy, thử thách khó dễ gây tai nạn cho bản thân.
Có 7 thể loại chuyển động chính trong Break Dance:
Đầu tiên là Toprock chỉ đơn giản là một điệu nhảy khi đứng, là những cử động của phần thân trên thoải mái theo điệu nhạc.
Thứ hai là Footwork hay còn gọi là Footglide dùng để chỉ những bước di chuyển trượt chân giống như đang bước trên một mặt băng. Footwork cũng chính là khởi đầu của những bước nhảy hết sức nổi tiếng như “Moon walk” của ông hoàng nhạc pop Michael Jacson.Tiếp theo là Drops là thay đổi từ vị trí đứng rời thả rơi người xuống sàn. Kia như thằng áo xanh kia kìa, đấy cũng là một loại Drops.
Thứ tư là Floor Rocks, ý nghĩa như tên, nằm xuống rồi xoay, gồm khá nhiều các động tác phức tạp.
Thứ năm là Power Moves, tức là những động tác quay cường độ lớn, rất khó và cũng rất nguy hiểm, nhưng người xem thì rất thích. Đấy quay tít kia kìa đấy là Head Spin một loại của Power Moves dùng đầu để quay. Rất đã mắt đúng không? Hì hì.
Thứ sáu là Freeze là một kỹ thuật trong đó các người nhảy trong giây lát tạm dừng ở một vị trí đầy thử thách và hấp dẫn. Nhưng vì đang hoạt động cường độ cao nên khi đột ngột dừng như thế rất khó và dễ gây chấn thương. Đấy, đứa áo đỏ, đang chống tay dừng lại rồi giơ chân lên kia kìa.
Cuối cùng là Suicide dịch ra có nghĩa là “Tự sát”, là một cách vũ công có thể chọn để kết thúc bài nhảy bằng cách giả vờ rơi xuống và mất kiểm soát bản thân. Để làm cho một “Suicide” trông có hiệu quả, nó phải trông thật đau đớn và thật tự nhiên, chân thật. Cũng bởi như vậy mà nhiều vũ công đã phải tự làm đau chính mình và mang về thương tích thật sự sau khi trình diễn.
Nhìn thì Hiphop rất tuyệt nhưng mình khuyên các bạn nếu muốn học phải tìm giáo viên hướng dẫn chuyên nghiệp để dạy đúng cách và an toàn. Không nên tự học với nhau rồi xảy ra tại nạn thì mất nhiều hơn được.”
“Không nhìn ra Tuấn Vũ biết rất nhiều về hiphop nha.”- Diệp Minh Châu cười trêu. Những đứa bạn xung quanh cũng thi nhau gật đầu, mắt tỏa sáng.
Hắn đánh lạc hướng: “Ừ. Thực ra là vì sở thích nên cũng tìm hiểu chút. Mà dù phải nói rằng có xích mích với nhau, nhưng lớp 10C nhảy cũng không tồi.”
Theo những động tác mạnh mẽ dứt khoát, và cũng rất đẹp mắt..... là những màn hò hét rung trời của đám học sinh.
“Không thể không nói, muốn kiêu ngạo cũng phải có vốn liếng mới kiêu ngạo được.”- Hắn tự nhủ.
Đột nhiên có tiếng kêu: “ Aaaa. Sao lại đau bụng thế này. Mình có ăn nhầm thứ gì đâu chứ. Đợi chút mình quay lại.”- Hoành Viễn vội nói rồi ôm bụng chạy.
“ Á. Bụng mình sao cũng đau chứ. Mình đi một lát”. - Trúc Nhã cũng nhăn nhó chạy.
“ Sao thế nhỉ? Mọi người ăn nhầm gì à?” Mọi người vừa có chút tinh thần lại thấy lo lắng.
“ Không biết có diễn xuất được không đây. Sắp tới lớp mình rồi. Còn chưa tới 10 phút nữa thôi. Mọi người chuẩn bị đầy đủ hết chưa?”
“ Xong hết rồi. Đợi Hoành Viễn và Trúc Nhã nữa là lên sân khấu.”
Dương Triệu Vũ kéo Diệp Minh Châu ra một góc, nghi ngờ hỏi: “Cậu mua thức ăn ở đâu?”
“Quán Minh Hiểu Viên, cơm ở đấy có chứng nhận an toàn cả. Chắc không phải chứ? Sao những người khác ăn lại không làm sao?”- Diệp Minh Châu lo lắng thắc mắc.
“ Không đen đến nỗi 2 vai chính đều bị đau bụng một lúc như vậy được, con người của Trúc Nhã và Hoành Viễn thì cậu cũng biết rồi. Sẽ không làm ra những chuyện sắp đến đích lại trốn tránh đâu. Có vấn đề? Để tớ vào hỏi Hoành Viễn xem cậu ta sao rồi. Cậu đi xem Trúc Nhã đi.”
“ Ừ. Đi thôi”.
Một lúc sau, hai người đi ra sắc mặt đều xấu. Cũng không thấy Hoành Viễn và Trúc Nhã đi cùng.
“Có chuyện không ổn rồi.” Dương Tuấn Vũ vẫn chú ý thái độ của mọi người xung quanh nãy giờ. Hắn thấy ai cũng có vẻ lo lắng không nhận ra có gì khác thường. Chỉ khi nhìn sang bên hậu cần của lớp 10C. Thấy chúng chỉ trỏ cười rất mờ ám, Dương Tuấn Vũ khẳng định bọn này lại giở trò bỉ ổi rồi. Nhưng vấn đề trước mắt là phải lên sân khấu, không thể làm rõ ngay được.
“ Thế nào rồi? Sao họ vẫn chưa ra? Sắp tới giờ rồi.” Hắn đi tới chỗ hai người hỏi.
“ Tình hình không ổn rồi. Họ đều bị tiêu chảy. Không loại trừ khả năng bị chơi xấu. Tớ bảo họ cứ yên tâm giải quyết. Nhưng mà bây giờ cũng chỉ còn một cách.” Dương Triệu Vũ thở dài.
“ Cách gì?”- Diệp Minh Châu vội hỏi.
“Thay ngồi chứ còn cách nào khác. Dương Tuấn Vũ vốn là vai dự bị Romeo mà, giờ chỉ còn Juliet là chưa biết chọn ai. Cậu từng tập vũ đạo đúng không? Cậu nhận vai này được chứ?”
“ Mình? Liệu có ổn không?”- giọng Minh Châu đầy lo lắng.
“ Chỉ có cậu thôi. Vai dự bị Juliet vốn là của Yên Nhiên, nhưng lúc tập cậu ấy bị trật chân rồi. Không thể diễn được. Thời gian gấp không tìm được người khác đâu. Dù sao cậu cũng là tác giả. Cậu cũng hiểu rõ cảm xúc Juliet mà. Ừm. Dáng người cậu cũng vừa với trang phục Yên Nhiên để lại.”
Bên kia hai người đang thuyết phục nhau, còn Dương Tuấn Vũ lại đang thầm may mắn vì mình tập luyện hằng ngày cũng đến lúc hái quả. Nhưng lại tự khinh bỉ mình vì vui vẻ khi người khác gặp hoạ.
“ Ài, con người đôi khi thật mâu thuẫn. Nhưng mà nghĩ nhiều để làm gì. Trước mắt là diễn cho tốt. Không thì lại làm thằng hề của cả trường chứ chả chơi. “
Cuối cùng... cũng thuyết phục được Minh Châu ra sân khấu. Hai người vội vàng thay quần áo.
Mặc lên bộ quần áo sơ mi trắng, quần âu đen, giày da bóng loáng, ngực cài hoa hồng, tay đi găng trắng. Dương Tuấn Vũ tự thấy mình cũng rất thu hút và nam tính, dù vẫn có chút non nớt. “Cần phải tăng cân thật nhanh thôi. Như con mắm thế này thì không ổn.”