Yến Kinh, ban biên tập tòa soạn [Thế giới cổ tích]
Từ sau khi sự kiện trại trẻ mồ côi Liễu Thành bùng nổ, Bao Thập Nhất chưa từng gửi bản thảo cho [Thế giới cổ tích], rất hiển nhiên tòa soạn [Thế giới cổ tích] cũng đã biết chuyện xảy ra với Bao Thập Nhất trên tin tức, cũng biết bộ tiểu thuyết [Lò Luyện] kia.
Sau khi Chu Khánh xem xong tiểu thuyết "Lò Luyện", nỗi bi thương và phẫn nộ không thể nghiêm minh trong lòng, thật sự rất lâu cũng không thể tiêu tan.
Phải nói cũng giống như đông đảo cư dân mạng, toàn bộ tòa soạn [Thế giới cổ tích] trên dưới đều phi thường quan tâm phán quyết vụ án của nàng nhi viện Liễu Thành, đáng ăn mừng chính là bi kịch trong tiểu thuyết [Lò Luyện] không có trình diễn lần nữa.
Sự tình kết thúc, Chu Khánh bên này kỳ thật chờ Bao Thập Nhất lần nữa gửi bản thảo, nhưng làm cho bọn họ thất vọng chính là, Bao Thập cũng không có tiếp tục gửi bản thảo tới nữa.
Chu Khánh đi tới bên cạnh bàn làm việc của biên tập viên Tô Cầm, như là thuận miệng hỏi một câu, hỏi: "Thập Nhất, hắn vẫn chưa gửi bản thảo tới sao?"
Tô Cầm nghe thấy lời này của Chu Khánh, gật đầu, kỳ thật trong lòng nàng cũng có chút mất mát.
"Chủ biên, rõ ràng mỗi lần Thập Nhất hắn viết truyện cổ tích đều là kết cục bi thương, làm cho người ta rất buồn bực nhưng hiện tại chúng ta ngược lại, dĩ nhiên bắt đầu nhớ truyện cổ tích bi kịch của hắn."
Biên tập viên bên cạnh nghe thấy lời này của Tô Cầm, cũng không khỏi cười gật đầu, nói theo: 'Đúng vậy, còn có độc giả gửi thư hỏi vì sao gần đây không có chuyện cổ tích của Bao Thập Nhất."
Nghĩ đến lúc trước bọn họ xem xong chuyện cổ tích của Bao Thập Nhất ai nấy đều bị buồn bực thật sâu, nhưng hiện tại Bao Thập Nhất không gửi bản thảo nữa, cũng làm cho bọn họ có chút không quen.
Cái này giống như là quanh năm uống canh suông, đột nhiên tới một bữa lẩu, kích thích, cay đến cả người bọn họ chua xót sảng khoái, sặc ra nước mắt.
Nhưng khi trở lại bình thường, bọn họ bắt đầu nhớ tới nồi lẩu chua cay tươi mát thoát tục kia.
Quả nhiên trong lòng ai cũng đều có một trái tim thích bị ngược...
Chu Khánh nghe biên tập tòa soạn nói, trên mặt lộ ra nụ cười, trong lòng lại nhớ tới [Lò Luyện], có chút khó chịu cùng mất mát, sau khi phát sinh chuyện như vậy, có thể Bao Thập Nhất sẽ không viết truyện cổ tích nữa.
Trong lòng Chu Khánh đang nghĩ như vậy, không ngờ rất nhanh biên tập Tô Cầm lại nhận được bản thảo mới nhất của Bao Thập Nhất.
"Hoàng tử hạnh phúc"
……Khi bọn họ nhìn thấy tên câu chuyện "Hoàng tử hạnh phúc", cũng thiếu chút nữa đã bị tên câu chuyện cổ tích này lừa gạt, cho rằng đây là một câu chuyện kể về hạnh phúc.
Bao Thập Nhất không viết truyện cổ tích bi thương mà lại là truyện cổ tích vui vẻ?
Chắc là ảo giác...
Sau đó, rất nhanh bọn họ biết đây quả nhiên là ảo giác!
....
Khi Hoàng tử hạnh phúc nhìn thấy chim én bé nhỏ c·hết dưới chân mình, trái tim chì của chàng đã vỡ làm đôi...
……
Chu Khánh xem xong câu chuyện cổ tích này, trong lòng lại bắt đầu buồn bực.
Trong một thế giới không có tình yêu thương, lòng người còn lạnh hơn cả mùa đông.
Mà trái tim chì lạnh lẽo của hoàng tử cùng một chú én nhỏ đã dùng sinh mệnh của mình sưởi ấm từng ngóc ngách của thành trấn.
……
Quả nhiên nồi lẩu chua cay tươi mát thoát tục của Bao Thập Nhất vẫn là như vậy...
Chu Khánh cảm thấy trong lòng rất khó chịu, nhất là nghĩ đến kết cục của bộ "Lò Luyện" kia, trong thế giới lạnh lùng c·hết lặng này, người duy nhất quan tâm để ý những người yếu thế kia lại là một pho tượng và một chú chim én nhỏ.
Đây là sự thật trào phúng cỡ nào a.
Nhất là khi Chu Khánh nhìn thấy câu chuyện cuối cùng, cảm thấy vô cùng nhức nhối :
Sáng hôm sau, én nhỏ đã nằm c·hết cứng trên đống tuyết bên cạnh hoàng tử.
Một quan chức của thành phố đi ngang qua quảng trường nhìn thấy pho tượng liền thốt lên:
"Pho tượng hoàng tử bị bẩn thế này từ lúc nào vậy? Nó sẽ làm xấu mặt cả thành phố của chúng ta!"
Sau đó tượng Hoàng tử hạnh phúc liền được hạ xuống rồi bị đem đi nung chảy.
"Thật là một điều kỳ lạ!" Quản đốc xưởng đúc nói, "Trái tim chì vỡ này không hề tan chảy ở trong lò. Chúng ta phải vứt nó đi thôi."
Cuối cùng, họ liền ném trái tim của Hoàng tử hạnh phúc vào trong đống rác, xác chú chim én nhỏ cũng được người quét dọn vứt chung ở đó.
……
[Thế Giới Cổ Tích] tự nhiên đem Bao Thập Nhất [Hoàng tử hạnh phúc] lần nữa lên trang đầu, lừa gạt mọi người.
Lần này câu chuyện không có ai c·hết cả, chỉ có một chú én nhỏ c·hết rét và một trái tim chì bị vỡ.
Kết cục cuối cùng vẫn là những tiếng oa oa gào khóc quen thuộc vang lên : 'Ô ô, Hoàng tử hạnh phúc đ·ã c·hết."
"Hoàng tử hạnh phúc không c·hết, hắn vốn là pho tượng."
"Ngươi gạt người, Hoàng tử hạnh phúc chính là đ·ã c·hết, trái tim của hắn đều tan nát, trái tim của ta cũng tan nát."
"Ngươi biết cái gì gọi là tan nát cõi lòng không?"
"Không biết, ô ô......"
……
"Hoàng tử hạnh phúc cứu cô bé bán diêm nhưng Hoàng tử hạnh phúc đ·ã c·hết, phải làm sao bây giờ?"
"Không, Hoàng tử hạnh phúc không c·hết, hắn sống mãi trong trái tim của chúng ta."
……
"Mẹ ơi, tại sao Hoàng tử hạnh phúc lại c·hết?"
"Bởi vì tác giả có bệnh, bệnh không nhẹ. Mẹ cũng có bệnh, lại còn cho ngươi xem truyện cổ tích của hắn, quả nhiên bây giờ thứ gì cũng gạt người, tiêu đề giới thiệu cũng là như vậy."
……
Đoàn làm phim "Lò Luyện", Bao Thập Nhất nhìn giá trị năng lượng tiêu cực không ngừng đổi mới trên bảng điều khiển, trong lòng thật sự rất vui vẻ, con thiên nga nhỏ màu đen trong lòng hắn vui vẻ quơ cánh hát vang.
Bao Thập Nhất ngoài miệng cũng ngâm nga theo.
Một bên đoàn làm phim nhân viên công tác đều nhìn ra được Bao Thập Nhất tâm tình rất tốt, trong lòng rất là tò mò, không khỏi hỏi: "Thập Nhất, có chuyện gì cao hứng sao?"
"Không có gì, chỉ là tâm tình tốt."
Bao Thập Nhất vẻ mặt tươi cười lắc đầu, tiếp tục hát lên, dùng tiếng hát để trả lời, tuy rằng lạc điệu nhưng cảm xúc như phát ra từ nội tâm, mặt mày hớn hở hát :
"Nói cho ngươi biết, hạnh phúc chính là thứ đơn giản như vậy."
Không biết vì sao, bọn họ luôn cảm thấy nụ cười trên mặt Bao Thập Nhất rất đáng ăn đòn, hơi có chút mùi vị tiểu nhân đắc chí.
Đại tỷ trong giới diễn viên nhí, cháu gái của đạo diễn, hậu trường mạnh mẽ của Bao Thập Nhất, nữ diễn viên điện ảnh và truyền hình nổi tiếng Khuông Khiết chống nạnh, đứng trước Bao Thập Nhất, đôi mắt nhỏ trợn tròn, nhìn Bao Thập Nhất.
Trong tay còn cầm [Thế giới cổ tích] mới nhất, hỏi: "Ngươi có hạnh phúc không?"
Bao Thập Nhất cười gật đầu, đáp lại: "Ta rất hạnh phúc."
Và rồi...
Một cái tát nhỏ liền được mọi người mong đợi gọi đến khuôn mặt đắc chí của Bao Thập Nhất kia.
Nói cho ngươi biết, hạnh phúc chính là thứ dễ dàng như vậy.