1. Truyện
  2. Giáo Sư Gián Điệp
  3. Chương 13
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 13: Tiết học đầu tiên (3)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Cái gì cơ? Thầy ấy nói là rút ngắn thời gian thi triển ma pháp ư?"

"Có thể sao?"

"Liệu thầy ấy có đang nói dối không?"

Khác với những học sinh năm nhất chưa làm quen với thuật chú nên còn ngơ ngác, học sinh năm hai nghi ngờ những gì Rudger nói.

Trước khi dạy những ma pháp cơ bản trong buổi dạy đầu tiên, thầy ấy sẽ biểu diễn cách thi triển ma pháp nhanh hơn.

Bọn họ không khỏi nghi ngờ.

Tốc độ thi triển bùa chú luôn là ưu tiên hàng đầu của các ma pháp sư.

Trên chiến trường, chỉ một giây thôi cũng có thể quyết định sống chết rồi.

Hơn nữa, khác với các kỵ sĩ có thể ngay lập tức di chuyển và vung kiếm, rõ ràng là pháp sư cần thời gian để thi triển bùa chú dễ gặp nguy hiểm hơn nhiều.

Bởi vì khoa học phát triển, pháp sư không phải đối mặt với nhiều nguy hiểm như trước kia nữa, nhưng không có nghĩa là nguy hiểm hoàn toàn biến mất.

Sau khi suy nghĩ và phân tích thì không có phương pháp nào khác ngoài đẩy nhanh tốc độ thi triển ma pháp.

"Flora, cậu nghĩ những gì thầy ấy nói có thật không?" - Cheryl hỏi người bạn thân Flora.

"Chà, tớ cũng không biết. Chúng ta đã từng được dạy cách để rút ngắn thời gian thực hiện ma pháp rồi phải không?"

Có vài cách cụ thể để giảm thời gian thi triển thuật chú.

Ví dụ điển hình là thuật chú cuộn, một vật trung gian lưu trữ trước những ma pháp có sẵn.

Tuy nhiên, cách làm này có một hạn chế là mỗi thuật chú chỉ thi triển được một lần.

Một khi có người thi triển bùa chú, cuộn giấy sẽ mất đi công dụng của nó.

Ngoài ra, ta cũng có thể sử dụng thuật chú Hồi tưởng ký ức để chứa sẵn các thuật chú.

Nhưng cách này cũng không sử dụng một bùa chú được nhiều lần, và khả năng lưu trữ tối đa phụ thuộc vào mức độ thành thạo của pháp sư.

"Tớ không nghĩ không có khả năng, trừ khi thầy ấy thay đổi cấu trúc kĩ thuật của thuật chú."

Rốt cuộc, để rút ngắn thời gian thi triển, các kĩ thuật căn bản của bùa chú phải được cải thiện, nhưng cách đó cũng không thể.

Ngay cả những thuật chú thường được sử dụng nhất cũng khiến các pháp sư mất hàng ngàn năm lịch sử để suy nghĩ, tích hợp một cách hoàn thiện và cho ra thuật chú của hiện tại.

Đối với vài người, nó có thể chỉ là một thuật chú nguyên tố lửa cấp ba, nhưng đằng sau nó là công sức của rất nhiều thiên tài trong lịch sử.

Cho dù các thiên tài hiện nay có giỏi tới mức nào cũng không có khả năng cải thiện các bùa chú hiện tại.

---Bởi vì nó đã hoàn hảo tới mức không còn chỗ nào để cải thiện nữa.

Đó là một vấn đề thực tế đã được kết luận từ trăm năm trước rồi.

Điều này cũng được công nhận bởi Flora Lumos.

'Nhưng nếu thầy ấy thay đổi nó, thầy ấy phải đánh đổi một vài đặc điểm của thuật chú.'

--Nếu thời gian thi triển bùa chú tăng lên, những khía cạnh khác sẽ bị yếu đi.

Sát thương kém hơn, phạm vi nhỏ hơn, hoặc độ chính xác kém hơn.

Tuy nhiên, nếu thầy ấy giảm các đặc điểm của thuật chú thì liệu có được coi là thành công không?

Không.

Nếu như vậy, nó sẽ trở thành một thuật chú hoàn toàn khác.

Một pháp sư cực kì coi trọng tính nguyên bản mà thấy điều đó chắc người đó sẽ tức sùi bọt mép mất.

"Nếu đó là những gì thầy định làm để rút ngắn thời gian thi triển ma pháp...'

Flora híp mắt.

'Thì sẽ thất vọng lắm đấy, giáo sư.'

Không. Flora thật sự muốn thấy cảnh Rudger làm điều đó.

Như vậy thì mới dễ cắn xé anh ta được.

'Mình nghĩ là công chúa vĩ đại của chúng ta cũng sẽ cảm thấy như vậy.'

Đệ tam công chúa, người có mái tóc vàng óng như những sợi tơ vàng, có vẻ đẹp hoàn toàn khác với cô.

Không giống Flora, cô ấy là người coi trọng sự thẳng thắn và tự tin nên những lời của Rudger không tránh khỏi việc khiến cổ khó chịu.

Khuôn mặt lạnh lùng của công chúa chính là minh chứng cho điều đó.

Ngay khi bầu không khí trong lớp học bắt đầu kì lạ...

Rudger vỗ tay để khuấy động không khí.

"Dừng lại. Bàn tán chừng đó là đủ rồi."

Tất cả học sinh đều im lặng, nhưng bầu không khí vẫn như vậy.

Rudger nhếch mép và nói như không cảm thấy bầu không khí đang quái lạ.

"Các em có vẻ như đang có rất nhiều câu hỏi. Tốt thôi. Trước khi biểu diễn cho các em xem, ta cho phép các em đặt câu hỏi nhỏ."

Nhiều học sinh giơ tay ngay lập tức.

Rudger chỉ vào học sinh giơ tay nhanh tay.

"Hỏi đi."

"Em là Alex Salain, học sinh năm hai. Giáo sư, thầy nói thầy sẽ tăng tốc độ thi triển ma pháp, nhưng cụ thể là ý thầy là gì ạ?"

"Là rút ngắn thời gian thi triển, nghĩa trên mặt chữ. Lần sau em hãy suy nghĩ kĩ hơn rồi hẳn hỏi. Người tiếp theo."

"Em là học sinh năm hai, Dahlia. Nếu thầy thay đổi kĩ thuật của bùa chú để rút ngắn thời gian thi triển, thì ý thầy là thầy đang thay đổi bùa chú sao?"

"Không phải như vậy. Ta vẫn giữ đúng thuật chú đó, và ta chỉ rút thời gian thi triển lại thôi."

Tiếng ồn ào vang lên khắp lớp học.

"Ồ, thật sao? Thầy ấy sẽ rút ngắn thời gian thi triển ma pháp ư?"

"Không thể nào. Không phải đó là thử thách mà chẳng có ma pháp sư nào vượt qua được sao?"

"Chẳng lý nào lại vậy. Vốn chẳng có phương pháp như thế."

Flora cũng có chung suy nghĩ. 'Thầy ấy tính rút ngắn thời gian thi triển mà không thay đổi hay nâng cấp kĩ thuật ư?'

'Đừng nói là thầy ấy dạy chúng ta điều hiển nhiên như nâng khả năng thành thạo của chúng ta bằng cách tập đi tập lại nhiều lần nha.'

Nhưng nhìn sự tự tin trên gương mặt của Rudger, không hiểu sao cô cứ cảm thấy khó chịu.

"Không thể nào."

Flora không thể kiềm chế bản thân và nói.

Ánh mắt lạnh lùng của Rudger chuyển qua cô. Cô cảm thấy niềm kiêu hãnh của mình bị tổn thương nhẹ bởi ánh mắt của thầy như muốn hỏi cô là ai.

"Em là Flora Lumos."

Lời tự giới thiệu của cô gây xôn xa.

"Là Flora. Flora đã lên tiếng."

"Haha. Giáo sư kia xong đời rồi."

Flora rất nổi tiếng trong giới học sinh, thậm chí là tân học sinh mới vào trường.

--Thiên tài năm hai. Vì duy trì được danh hiệu thiên tài ở Theon, nên cô rất nổi tiếng trong những năm gần đây.

Tất cả học sinh dồn sự chú ý khi cô thể hiện quan điểm khác với phương pháp của Rudger ngay ngày đầu tiên là điều đương nhiên.

"Ta không nhớ là mình đã đồng ý cho em hỏi đây, nhưng ta sẽ bỏ qua lần này. Và. Em nói cái gì không thể cơ?"

"Đương nhiên là rút ngắn thời gian thi triển ma pháp ấy ạ. Để tăng tốc độ thi triển mà không thay đổi thuật chú hay cải thiện nó...thì chẳng có cách nào khác ngoài tăng mức đọ thuần thục cả."

"Tại sao em lại nghĩ không có cách khác?"

"Bởi vì cho đến bây giờ không có ai làm được điều đó. Ngay cả những thiên tài được ghi danh trong sử sách hay những pháp sư cấp cao cũng không làm được, và em không tin là thầy có thể làm được điều đó đâu."

Ngay cả vậy, vô số pháp sư trong Tháp ma pháp vẫn vắt óc suy nghĩ mỗi ngày để nghiên cứu những kiến thức mới.

Tuy nhiên, không giống như ngày xưa, có rất nhiều lĩnh vực không có tiến triển, và rút ngắn thời gian thi triển ma pháp là một ví dụ điển hình.

Chưa nói thầy ấy là giáo sư mới, cho dù thầy ấy có là giáo sư của Học viện Theon...

Ngoài việc nó đơn thuần là mấy lời bịp bợm, đó còn là sự xúc phạm với thế giới học thuật ma pháp.

Xì xào xì xào.

***

***

Từng học sinh gật đầu đồng ý với lời của Flora.

Không có học sinh nào tin hay đứng về phía Rudger.

Dần dần, không khí lớp học trở nên đối nghịch với Rudger.

Nhưng Rudger thậm chí còn không chớp mắt.

Anh ta không chùn bước, như thể áp lực từ bên ngoài cũng không mảy may tổn thương được anh ta.

"Em nói người khác không làm được. Đó là một điều khá thú vị. Ta thì khác. Ta lại nghĩ bọn họ đang cố không cải thiện nó đấy."

"Gì cơ?"

"Ma thuật coi trọng truyền thống và lịch sử, nhưng nó đã trở nên trì trệ vào thời điểm nào đó. Và bây giờ khoa học ngày càng phát triển, khiến ma pháp bị đe dọa."

"...Ý thầy là khoa học vượt trội hơn ma pháp à?"

"Theo cách hiểu khác, ta nghĩ rằng ma pháp cũng giống như khoa học vậy, đều có chỗ để phát triển. là sai."

"Điều đó chưa từng xảy ra."

"Bởi vì không có ai thử làm nó."

"Tất cả đều thất bại."

"Vậy thì ta sẽ trở thành người đầu tiên."

"...Thầy đang nghiêm túc sao?"

"Chẳng có lí do nào mà ta phải nói trước mặt bao nhiêu người như này cả."

Flora thật sự choáng ngợp trước sự tự tin đến trơ trẽn của anh ta.

'Tên giáo sư đó có biết mình đang nói gì không?'

"Chà, ta nghĩ giờ em vẫn chưa hiểu nên ta sẽ tiếp tục bài giảng. Em nói em là Flora, đúng không? Em có biết Ngọn lửa dao động mà ta viết trên bảng này, trung bình mất bao lâu để thi triển không?"

"...Nó phụ thuộc vào người thi triển. 10 giây cho pháp sư mới đạt hạng ba. Nếu người thi triển thành thạo hơn và cấp cao hơn, thì sẽ mất ít hơn 5 giây."

"Ừm, nhưng ta không hoan nghênh phương pháp tăng thứ hạng khập khễnh đó để rút ngắn thời gian niệm chú lắm. Điều ta muốn là phải phù hợp với trình độ của các học sinh đang tham dự lớp cơ."

"Vậy thì nhanh nhất là 5 giây."

"Em đang ám chỉ em sao?"

"Phải."

"Chà, cũng tự tin đấy. Vậy em có thể lên bục giảng biểu diễn không?"

Flora không sợ hãi trước những lời khiêu khích đó.

"Được thôi ạ."

Flora bước xuống khỏi khu chỗ ngồi và đứng trên bục với những bước chân tự tin. Cô giơ đũa phép lên và lập tức thi triển Ngọn lửa dao động.

Thi triển nền tảng của nó trước, chính là nguyên tố lửa, sau đó làm nóng, đốt cháy, nén, giãn nở, khuếch tán rồi gia tốc.

Ma pháp dần hình thành trong không trung chính là hình dạng của Ngọn lửa dao động.

Một kĩ thuật rất nhanh gọn và hiệu quả.

Tốc độ thi triển của con bé nhanh tựa như cơn cuồng phong vậy, khiến những học sinh đang quan sát đều phải thán phục.

'Không hổ danh là thiên tài của học viện Theon và là con gái của gia tộc Lumos.'

Flora nhìn Rudger với biểu hiện như muốn nói "Thầy thấy thế nào?".

Rudger kiểm tra chiếc đồng hồ bấm giờ trong tay.

"Em mất 4.78 giấy để thi triển. Một thành tích gần như không thể đối với năm hai. Quy trình cũng rất hoàn hảo."

"Nó chẳng là gì cả."

"Nhưng vẫn chậm."

Giọng nói lạnh lùng của Rudger khiển trách Flora đang khoe khoang.

"Gì chứ?"

"Trong các pháp sư hạng ba, người thi triển nhanh nhất là 4.41 giây. Không ai vượt qua được thành tích đó. Nhưng nó vẫn chậm."

"...Em có thể làm được nhanh hơn nếu em quen với nó."

"Ta đang nói là thậm chí 4.41 vẫn chậm."

'Thầy ấy đang nghiêm túc đấy à?'

Mọi người cặn lời trước lời tuyên bố đầy tự tin của Rudger.

Rudger quyết định tự mình biểu diễn sau khi nói điều đó.

Rudger bắt đầu hội tụ ma lực.

"Nhìn cho kĩ, đây là cách ta thi triển Ngọn lửa dao động."

Sau khi nói, anh ta giơ đũa phép lên không trung.

Mana từ đầu cây đũa ngay lập tức hình thành một câu thần chú.

...Nhưng có gì đó hơi lạ.

Sau kĩ thuật niệm chú cơ bản không phải là giai đoạn làm nóng và đốt cháy để tạo thành Ngọn lửa dao động.

---Đó là luồng mana chiếu thẳng không rõ ý nghĩa hay mục đích.

Thầy ấy không thi triển Ngọn lửa dao động sao?

Ngay khoảnh khắc học sinh nghĩ như vậy...

Thuật chú Ngọn lửa dao động đã hoàn thành trong không trung.

Nó chỉ xảy ra trong một cái chớp mắt.

"...!!!"

Cả lớp học xôn xao trong im lặng.

Không có ai bỏ lỡ nó. Vì trước đó, Rudger đã chầm chậm thi triển để mọi người có thể quan sát.

Ban đầu nó không phải là kĩ thuật của Ngọn lửa dao động.

Cách vận hành mana của thấy ấy hoàn toàn khác với cách thông thường...

Nhưng kết quả giống hệt nhau.

Câu thuật chú hoàn thiện chính là Ngọn lửa dao động. Nó còn hoàn hảo tới mức giống hệt như trong sách giáo khoa.

'Cái quái gì vậy?'

Chỉ có phần đầu và phần cuối của quá trình thi triển, còn phần giữa dường như đã bị cắt và loại bỏ.

Cứ như thể thầy ấy tùy tiện ném hòn đá ra sau lưng, nhưng lại chính xác như bắn một mũi tên về phía trước vậy.

Thậm chí tốc độ cũng rất nhanh.

1 giây? Không. Nó thậm chí còn chưa tới 0.3 giây.

Học sinh hoàn toàn không hiểu được cũng là lẽ thường.

"Các em đã thấy rõ chưa?"

Và giọng nói của Rudger - người vừa đạt được một điều tưởng chừng như không thể - không cao không thấp.

--Như thể đó là điều hiển nhiên vậy.

Anh ta chẳng có chút phấn khích nào về điều vĩ đại mà mình vừa làm.

"C-Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

"Ta sẽ biểu diễn lần nữa cho những ai chưa nhìn kĩ."

Rudger nói rồi thi triển thứ thuật chú phá vỡ công thức hiện có.

--Chậm hơn cái ban nãy, để mọi người có thể thấy nó rõ ràng.

Đám học sinh banh mắt ra nhìn kĩ thuật thi triển thuật chú của Rudger như sợ bỏ lỡ gì đó.

Mana bắn ra khỏi đầu đũa, và nó vẫn diễn ra theo phương pháp kì lạ như lần đầu tiên.

Và ngay lập tức, Ngọn lửa dao động đã được hình thành.

"Điên rồ thật."

"Điều này là thật sao?"

"Tớ vẫn không hiêu được dù quan sát lần nữa."

Nó không phải là ma pháp Hồi tưởng kí ức, vì cho dù nó có nhanh tới mức nào, quá trình thi triển vẫn phải có.

...Nhưng thầy ấy chỉ đơn giản là bỏ qua quá trình đó và biểu diễn kết quả.

Khi bắn tên, người ta cũng phải kéo dây cung, sau đó thả tên, phóng tên rồi mới trúng mục tiêu - mọi thứ đều có nhân quả của nó.

Ma thuật cũng vậy. Khi thi triển thuật chú cũng phải theo dòng chảy thứ tự.

Nhưng cách của Rudger không hề giống vậy.

Anh ta bỏ quả cả quá trình thả và phóng tên, nhưng kết quả vẫn vậy.

"Không, làm thế nào mà..."

Ngay cả Flora, người đứng theo dõi gần nhất và không bỏ sót chi tiết nào, cũng không thể hiểu phương pháp mà Rudger vừa thực hiện.

Không, không có một ai tới đây và thấy nó có thể hiểu ngay lập tức cả.

Bí ẩn? Mới? Đổi mới? Những từ đó quy cuồng trong tâm trí cô.

"Cuối cung thì, quan điểm của các em cũng thay đổi rồi nhỉ."

Ực.

Tiếng của ai đó nuốt nước bọt vang lên khắp phòng. Đám học sinh tập trung cao độ vào những gì Rudger định nói tiếp theo.

"Ngọn lửa dao động mà ta vừa thực hiện cho các em mất 0.24 giây. Nó khá khác biệt so với kỉ lục trước đây. Nhưng ngay lúc này, có lẽ các em đang cảm thấy kì lạ. Bởi vì kĩ thuật ngâm chú ban đầu không phải là Ngọn lửa dao động."

Phải, chính là phần đó.

Thầy ấy sử dụng kĩ thuật hoàn toàn khác, nhưng kết quả đúng như những gì thầy ấy nói.

Điều đó sẽ không thể hiểu được nếu dùng những kiến thức thông thường.

"Nói chính xác hơn, ta sử dụng một thuật chú để thi triển một thuật chú khác."

"Kĩ thuật của một thuật chú để thi triển... một thuật chú khác?"

"Cái đó là gì vậy?"

Các học sinh đang xôn xao ngậm miệng lại.

"Ta gọi nó là mã khởi nguồn."

P/s: hôm trước tôi có đăng thông báo mà thấy ít người trả lời quá nên giờ tôi hỏi lại =))) giờ tôi đang phân vân giữa:

- Dịch theo tiến độ của manga, còn tiến độ dịch từ đầu sẽ khá chậm (coi như gần drop :>>).

- Dịch tiếp như bình thường, không dịch theo manga (vì tôi thấy manga hình như 20/8 ra ss2 rồi).

Các bác nghĩ thế nào?

Truyện CV