Khi bà Serena tìm thấy cậu con trai, bà có chút hối hận không mang Thomas cùng đi đến tiệm Apothecary. 12 li, ăn 12 li kem khi trời còn lạnh, 12 li kem là số lượng mà bà Serena đếm được và theo dấu tích thì có vẻ con số đó còn phải tăng thêm không ít.
Nhìn khuân mặt đỏ bừng của mẹ, Thomas lập tức nhận sợ. Nó rụt rè đưa ly kem dâu cho bà Serena với vẻ mặt đầy nịnh nọt. Tuy bực mình vì chế độ ăn vô tội vạ của con trai nhưng khi nhìn khuân mặt ân cần của thằng nhỏ lại khiến bà mủi lòng. Thôi, ít ra thì nó không chạy lung tung vào mấy chỗ nguy hiểm hay phí tiền mua mấy món đồ không rõ ràng ở mấy tiệm hàng rong – bà Serena tự an ủi. Đứa con này làm gì cũng khiến vợ chồng bà hài lòng ngoại trừ nó nghiện kem quá mức. Bà có chút lo lắng sau khi từ trường học trở về Thomas sẽ chả còn nổi cái răng nào ra hồn.
Bị bắt về nhà, mặt Thomas bí xị như bánh đa dúng nước – nó còn chưa ăn no kem. Thái độ của con trai khiến bà Serena vừa bực mình vừa buồn cười, nhưng bà cũng yên lòng vì rõ ràng con trai mình thường ngày có xuất sắc nhưng cũng chỉ là một đứa nhóc 11 tuổi.
Cho đến khi về đến nhà tình trạng của Thomas cũng chẳng khá hơn, đầu nó rũ xuống như gà thua trận. Bà Serena không lên tiếng an ủi, việc này là lỗi của con bà, nó đã ăn một lượng kem vượt quá mức cho phép, nếu không nghiêm khắc thì thói quen xấu đó sẽ ảnh hưởng không tốt tới sức khỏe.
Đóng cửa phòng, vẻ ỉu xìu của Thomas quét sạch khi nhìn thấy chiếc vali mới toanh đang để trên bàn đọc sách. Chiếc vali chứa toàn bộ tài sản hiện giờ nó đang có, gần sáu tháng cho đến khi đi học cuộc sống của nó sẽ quay quanh chiếc vali này.
- Jack – Thomas gọi tên con gia tinh phục vụ mình.- Vâng thưa chủ nhân tôn kính. – Con gia tinh cúi rạp mình trước Thomas, con gia tinh trẻ tuổi được bà Serena mua tặng cho Thomas vào năm sinh nhật 7 tuổi, với nó mệnh lệnh của Thomas là tuyệt đối.
- Canh gác ở đầu cầu thang, bất kỳ có ai tính lên tầng phải báo ngay cho ta.
- Vâng!
Phất tay cho con gia tinh lui ra ngoài, Thomas mở ra chiếc vali màu đen rồi chui tọt vào trong đó. Bên trong vali là một khu nhà rộng trên 500 mét vuông chia làm 3 gian, gồm phòng sách, phòng thí nghiệm và phòng thực vệ sinh. Chiếc vali cùng đống sách bên trong ngốn hơn 1000 galleon, toàn bộ số tiền nó có thể xoay sở từ bé đến hiện tại. Tuy có xót ruột nhưng Thomas vẫn rất hài lòng, hiện giờ nó có một không gian riêng để thử nghiệm những ý tưởng của bản thân mà không sợ có người phát hiện.
Jack đang nghiêm túc trông coi hành lang tầng 2, nó không có bất cứ lơ là nào khi thực hiện mệnh lệnh của chủ nhân nó.
Jack là con gia tinh tương đối khác biệt với đám gia tinh còn lại trong thế giới phù thủy. Nó được tặng cho chủ nhân hiện tại là Thomas đã 4 năm, dưới sự yêu cầu của Thomas con gia tinh này đã có những thay đổi đáng kể. Vẫn hèn mọn và trung thành nhưng sự trung thành của nó chỉ dành thuộc về Thomas, nó cũng không mặc chỉ một miếng giẻ rách hay một bộ đồ rách nát trên người mà được mặc một bộ tuxedo nhỏ vừa với người. Theo lời Thomas, bản thân nó cũng là vật sở hữu của chủ nhân, việc nó ăn mặc bẩn thỉu và rách rưới sẽ làm chủ của nó mất mặt, bản thân nó cũng như những đồ vật trong nhà – không cho phép xấu xí.
4 năm phục vụ chủ nhân hiện tại, nó rõ hơn bất cứ ai sự đáng sợ của Thomas; không tàn bạo, khinh bỉ với kẻ khác nhưng tuyệt đối chẳng phải nhân từ. Từ ngày đầu phục vụ, chủ nhân nó đã sử dụng huyết khế ước cổ, một dạng khế ước nó chưa từng gặp, với khế ước này linh hồn của Jack bị quàng lên dây xích, nó không thể tiết lộ bất cứ điều gì liên quan đến công việc có dính dáng đến chủ nhân nếu không thì những sợi xích sẽ tra tấn linh hồn của Jack cho đến khi linh hồn hoàn toàn tan biến.
Có một lần Jack quên mất lời cảnh cáo của chủ nhân, nó tính nói cho bà Serena biết chủ nhân đang thí nghiêm một ma pháp hết sức nguy hiểm, kết quả là khi nó mới nảy sinh ý định thì đã bị tra tấn đau đến không muốn sống. Nếu không có Thomas xuất hiện và tha thứ cho nó thì không biết chuyện gì đã xảy ra. Cũng từ ngày đó nó biết người phù thủy trẻ kia kinh khủng đến mức nào.
Trong lúc đó, Thomas đang đọc một quyển sách liên quan đến các bùa chú cao cấp, bùa chú trung cấp nó đã sử dụng được gần hết, hiện tại nó đang nghiên cứu phương pháp sử dụng các bùa chú cao cấp cũng như im ắng thi chú. So sánh với các bùa chú trung cấp thì hoàn toàn ở một đẳng cấp khác. Các bùa chú trung cấp tuy khiến nó hơi tốn công nhưng cũng không quá đáng kể còn các bùa chú cấp cao thực sự là một thử thách lớn. Thật may là nó cũng không có nhiều thời gian để nghiên cứu đống bùa phép này.
* * *
Tháng cuối cùng trước khi nhập học, Thomas cũng ài lòng với công trình ma pháp mà nó tốn công nghiên cứu. Công trình tốn thời gian hơn nó nghĩ, độ chính xác của ma pháp nó sáng tạo luôn không được như ý. Sau một loạt thí nghiệm nó bắt buộc phải đi làm thêm ma pháp phân tích, công cuộc tạo ra ma cụ phân tích tốn của nó hơn 3 tháng, tuy nhiên công sức của nó đã được đền bù xứng đáng, thậm chí còn vượt xa mong đợi. Những diễn tiến có thể phát chiển tự ma pháp phân tích có tương lai to lớn đến mức nếu như thành công thậm chí có thể thay đổi tiến trình của giới pháp thuật.
Công trình đã hoàn thành, bây giờ đây Thomas chỉ cần tăng thêm càng nhiều dữ liệu căn bản cho ma pháp phân tích thì những lần thí nghiệm tiếp theo sẽ càng dễ dàng cùng chính xác. Vừa hay tiếp theo nó sẽ đến Hogwarts, nơi có lưu trữ kho tàng tri thức hàng đầu trong giới pháp thuật, nơi đây sẽ khiến cho nó gia tăng nhanh chóng dữ liệu cho ma cụ phân tích của mình.
Tháng cuối cùng trước khi nhập học, Thomas quyết định sẽ nghỉ ngơi thả lỏng một chút trước khi lên đường, suốt 5 tháng liền nó đã lao động cật lực giờ là lúc để nghỉ ngơi.
Sau khi được phép từ bà Serena, Thomas được phép đi chơi một mình với điều kiện cấm chỉ ăn quá nhiều đồ lạnh đồng thời phải mang hóa đơn về kiểm tra. Không quá quan tâm đến điều kiện của mẹ mình, Thomas mang con gia tinh đi Hẻm Xéo, hôm nay nó thật sự đi giải trí và nếu như vừa ý sẽ mua vài món đồ lặt vặt.
Hẻm Xéo có vẻ đông đúc hơn mọi khi, cũng đúng thôi vì sắp đến ngày nhập học, đây có lẽ là quãng thời gian đắt hàng nhất trong năm. Bước vào tiệm kem quen thuộc, chọn một chiếc bàn cạnh cửa kính, Thomas ngồi ngắm dòng người qua lại đây là cách thư giãn quen thuộc của nó.
Mở ra một quyển sách tiểu thuyết, ăn chục ly kem, ngắm nhìn giòng người qua lại, Thomas cảm thấy thật hạnh phúc với cuộc sống hiện tại. Qua khung cửa kính nó bắt gặp một vài gia đình phù thủy mà nó có thể nhận ra qua ấn tượng trong giấc mơ cũng như một số người mà nó đã điều tra từ trước. Thậm chí trong mấy lần đến đây nó cũng nhìn thấy những nhân vật chính như gia đình Weasley, Neville, Hermione,… tuy nhiên nó cũng không hề có ý định tiến lên làm quen, nó tin hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, mình không cần thiết quá chú trọng làm gì.
Nói đến cũng thú vị, người đầu tiên chạm mặt Thomas lại là Draco Malfoy cùng 2 tên tùy tùng. Chúng đến tiệm mua kem nhưng do gặp ngày đông khách lên 3 đứa phải ngồi cùng bàn với Thomas, dĩ nhiên Draco Malfoy vẫn cư xử rất lịch sự với người sắp trở thành đồng học của mình. Thế mới biết trông mặt mà bắt hình dong câu nói này cũng không sai (con nhà có điều kiện, dĩ nhiên Thomas ăn mặc đều rất chỉn chu).