1. Truyện
  2. Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ
  3. Chương 71
Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ

Chương 71: Phiền Phức

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương : Đòi Nợ

tháng thời gian Trần Quốc Hưng cùng Hằng bôn ba từ Nhật Bản, Hawai, Pháp, Thuỵ Sĩ, Đức…hắn đã đi gần hết những địa điểm du lịch nổi tiếng trên Thế Giới.

Ra khỏi sân bay New York đã có một đoàn xe sang trọng tập chung ở trước cổng sân bay, một đám vệ sĩ mặc một bộ đồ đen đứng bảo vệ xung quanh.

Từ một chiếc xe ở giữa mở cửa đi ra là một người con gái xinh đẹp nổi bật là mái tóc vàng cùng gương mặt thiên thần, thấy hắn cùng Hằng, Naccy vui vẻ chạy lại ôm chầm lấy Hằng, hai cô nàng có vẻ kích động vui vẻ ôm chặt lấy nhau.

Theo sau Naccy là Bowm, lão già đi đến trước mặt hắn cúi đầu chào hắn.

“ Chào cậu, ông chủ có lời hỏi thăm đến cậu.”

Hắn gật gù đáp lại cho phải phép lịch sự, sau đó thúc dục hai cô nàng kia mau vào xe, hắn cảm giác được xung quanh đây có vài cặp mắt đang theo dõi bọn hắn.

người đi chung một chiếc xe, đoàn xe lao đi trên đường hướng về nhà Naccy, hắn xoa xoa cằm trầm ngâm, lần trước đưa cho tên Lin bản nâng cấp của Thái Dương Quyết để tên đó tu luyện, nhưng một điều hắn dám chắc chắn bản nâng cấp cũng đã lọt vào tay lão cha Naccy.

Từ đó đến giờ cũng đã mấy tháng thời gian, hắn còn chưa thấy tài khoản ở ngân hàng Thuỵ Sĩ của hắn tăng thêm một con số nào, không lẽ lão già Ro kia không biết điều mà tính nuốt không bản nâng cấp công pháp, hắn lần này qua đây thăm Naccy tiện thể cũng phải đòi lão già Ro một món tiền.

Hai cô nàng kia líu lo nói chuyện vui vẻ, đủ các thể loại trên trời dưới đất. Về đến biệt thự nhà Naccy vừa bước xuống xe Hằng hét toáng lên.

“ Naccy…Naccy…nhà cậu quá giàu đi.”

Naccy vui vẻ kéo Hằng đi giới thiệu xung quanh nhà, hắn thì nhíu mày lại, xung quanh nhà ở những góc khuất cũng được bố trí những cao thủ với khí tức quen thuộc, vệ sĩ cũng được bố trí nhiều hơn so với mấy năm trước hắn đến đây, người nào người nấy bên hông đều nhô lên hiển nhiên là được trang bị súng, thập chí hắn còn nhìn thấy vài khẩu hạng nặng.

Xem ra tình hình gần đây của gia tộc nhà Naccy không được ổn cho lắm.

“ Cậu HIM, ông chủ muốn gặp cậu một lát.”

Hắn còn chưa được ngụm nước nào mà lão già Ro còn định bắt hắn đi gặp mặt, hắn đâu có phải cu li của lão đâu, mà nói hắn làm gì thì làm.

Hắn ngồi phịch xuống bộ sô pha sang trọng ở phòng khách, tự tay rót cho mình một cốc nước.

“ Hử, ngay đến cả một cốc nước cũng phải để tôi tự mình rót lấy, tại sao ông không bảo lão già Ro tự mình xuống gặp tôi.”

Bowm im lặng đứng đó, hắn cười cười cầm lấy cốc nước tu một hơi, Bowm bấy giờ mới lên tiếng.

“ Xin lỗi cậu vì sự sơ xuất này, bất quá ngài Ro đang bận giải quyết công việc ở phòng sách, phiền cậu qua đó gặp ngài ấy.”

Hắn nhếch miệng cười, một ngón tay duỗi ra chỉ về phía Bowm, từ đầu ngón tay ngưng tụ lại một quả thuỷ cầu từ nước, sau đó thuỷ cầu phóng vụt đi.

“ Ầm “ một tiếng Bowm không kịp tránh né, cả thân thể bị đánh văng ra ngoài, cả bọn vệ sĩ lập tức vây lại rút súng chĩa về phía hắn.

Trần Quốc Hưng cười nhạt, một tên dị năng giả cấp A mấy năm trước hắn còn không thể nào giải quyết, nhưng bây giờ thì chỉ cần tốn ít sức lực thì có thêm tên cũng không đủ.

Bọn vệ sĩ nhìn hắn chằm chằm, hắn vẫn bình tính ngồi vắt chân trên ghế. Một lúc sau tiếng giày vang lên từ trên tầng đi xuống, bọn vệ sĩ liền vội vàng chào.

“ Ông Chủ.”

Ro bước xuống cầu thang vẻ mặt hiện lên tức giận quát.

“ Mấy người làm cái gì vậy ? Tại sao lại chĩa súng vào khách quý của tôi.”

Mấy tên vệ sĩ nhìn hắn sau đó liền thu súng lui ra sau, Trần Quốc Hưng bĩu bĩu môi nhìn lão già Ro cũng thầm tặc lưỡi, tu vi của lão già này lại có thể đột phá tầng của Thái Dương Quyết nhanh như vậy xem như thiên phú tu luyện của lão già này khá cao.

Tuy nói hai loại công pháp của hắn không yêu cầu quá cao về thiên phú, những nếu người có thiên phú tốt thì tu luyện vẫn sẽ nhanh hơn một phần với người bình thường.

Thiên phú của người tu luyện được chia làm ba loại “ thấp, trung bình, cao “. Các cấp độ phân chia lại dựa vào gân cốt, kinh mạch, huyệt vị…người khi sinh ra kinh mạch, huyệt vị ít tắc nghén tu luyện sẽ nhanh hơn bởi vì họ tốn ít thời gian đi thông kinh, phá huyệt.

Còn người thiên phú thấp, kinh mạch, huyệt vị tắc nghẽn cũng có thể tu luyện nhưng rất chậm bởi vì thời gian họ thông kinh, phá huyệt sẽ dài hơn những người kinh mạch, huyệt vị ít bít tắc, việc thiên phú cũng chỉ dựa vào lão thiên già quyết định.

Có một số loại kì thảo, dị dược trong mấy tiểu thuyết võ hiệp khi nhân vật chính vô tình ăn phải, sau đó tu luyện nhanh hơn, thần công đại thành cũng chỉ là may mắn, xem như là một loại ý trời. Kì thảo dị dược ẩn chứa một phần linh khí trời đất nồng đậm, khi ăn vào cơ thể linh khí sẽ được cơ thể hấp thu một phần, đa số thì cũng thất thoát trong quá trình cơ thể tự hấp thu, chính vì vậy cái thứ được gọi là công pháp chính là biện pháp gia tăng khả năng hấp thu linh khí thiên địa nhiều hơn cho cơ thể, hấp thụ nhiều hơn tự nhiên cơ thể cũng được cải thiện nhiều hơn, người bình thường mà ăn được những loại kì dược, dị thảo cũng coi như là bò ăn củ cải mà thôi, thậm chí ăn phải loại có ẩn chứa linh khí thiên địa nồng đậm thì cơ thể dù chỉ hấp thu một phần nhỏ cũng sẽ không chịu nổi mà đi đời nhà ma.

“ Chào cậu HIM.”

Hắn cười cười bắt lấy bàn tay của Ro đang dơ ra về phía mình, sau đó mỉm cười nói.

“ Ông cũng không tệ.”

Ro ngửa mặt cười ha ha sau đó ngồi xuống ghế, bấy giờ mới có người mang một bộ ấm trà lên pha chế.

Hít hít hương trà toả ra, hắn tặc lưỡi nói.

“ Nhà giàu đúng là mua được nhiều đồ tốt.”

Ro cười cười đợi người hầu pha trà xong thì phất tay đuổi xuống, rót một chén đẩy về phía hắn.

“ Cậu thưởng thức thử đi.”

Hắn bưng chén Trà lên, hít một hơi cảm nhận hương vị đặc chưng của chè tỏa ra.

“ Trà Shan tuyết, được xem như đệ nhất danh trà Việt.”

Ro cầm lên một chén trà, sau đó cả hai người bắt đầu thưởng thức.

“ Từ khi gặp cậu, tôi càng thêm tò mò về cậu về đất nước, dân tộc của cậu. Vì vậy tôi mới tìm hiểu sau đó mới phát hiện ra loại trà này, quả thật là một món quà vô giá mà tự nhiên ban tặng cho đất nước cậu.”

Hắn cười cười nói.

“ Cảm ơn vì lời khen của ngài, có phải ngài Ro cũng nên đầu tư vào đất nước tôi vài trăm hoặc thậm chí vài nghìn tỉ usd hay không ? Nếu được như vậy tôi xin cúi cầu cảm ơn ngài Ro đáng kính.”

Ro nghe vậy khéo miệng giật giật, hắn thấy vậy liền lột bỏ vai diễn, vẻ mặt hiện lên sự coi thường, không có tiền mà đòi ra vẻ sang chảnh định làm màu đây mà.

Bowm bấy giờ mới đi từ ngoài vào phòng khách, ánh mắt nhìn qua Trần Quốc Hưng với một tia kinh hãi. Hắn nhìn Bowm cười nhạt, một dị năng giả cấp A xem như cũng là cường giả đứng đầu, lúc trước hắn còn chưa nhận biết được cấp bậc cường giả dị năng nhưng mấy năm tìm hiểu thông tin ở thế giới ngầm hắn cũng biết được thông tin dị năng giả được chia làm cấp bậc lần lượt là.

D,C,B,A,S,S+,SSS.

Từ cấp A chở xuống chỉ là dị năng vừa mới thức tỉnh, chỉ là những kẻ tầm Trung trong thế giới của những kẻ Siêu Phàm, từ cấp A trở lên mới được xem như là đạt đến cấp cao, trở thành cường giả thuộc top đầu của giới Siêu Phàm, tuy nhiên giới Siêu Phàm cũng không chỉ có mỗi dị năng giả mà nó còn tập hợp nhiều thành phần, tu luyện giả, cổ võ, ma cà rồng, người sói, thánh đường, hắc ám hội đồng…

Khi biết được những thông tin đó hắn cũng rất bất ngờ khi trên trái đất còn tồn tại nhiều kẻ Siêu Phàm như vậy, bất quá một điều hắn giám khẳng định việc vũ trụ rơi vào thời kì mạt pháp thiếu thốn thiên địa linh khí đều ảnh hưởng đến tất cả.

“ Ngài Ro tôn quý, có phải gần đây ngài quên một việc quan trọng đối với tôi thì phải.”

Hắn lên tiếng nhắc nhở lão già Ro, Ro bộ mặt ngạc nhiên nhìn hắn rồi trầm tư như đang suy nghĩ điều gì đó, hắn khinh bỉ trong lòng cứ giả vờ đi, giả vờ là không phải mất tiền chắc, đồ của hắn đâu có dễ nuốt như vậy.

“ Dạo này đầu óc căng thẳng nên tôi cũng không nhớ nổi chuyện gì ?”

Hắn bĩu bĩu môi, tay một bàn tay ra, ngón cái xoa xoa vào hai ngón chỏ và ngón rữa, bộ dạng đòi tiền hiện rõ trên mặt.

Ro phá lên cười một hồi mới nói.

“ À tại sao tôi lại quên mất việc đó cơ chứ, Lin đã đưa cho tôi. Vậy cậu muốn bao nhiêu ?”

Hắn khinh bỉ trong lòng, biết thừa ý định quỵt nợ của lão già này.

“ Ngài Ro cứ làm sao cho tôi cảm thấy hợp lý là được, như vậy mới có những lần tiếp theo.”

Ro trầm mặc nhìn hắn, ánh mắt loé lên.

“ Tôi lại rất hứng thú với thứ mà cậu tu luyện hơn rất nhiều !”

Hắn nhếch miệng, từ người toả ra uy áp của Luyện Khí Hậu Kỳ, Bowm cùng Ro mặt mũi méo mó, trên chán lăn ra những giọt mồ hôi.

phút sau hắn lạnh lùng đứng dậy đi lên cầu thang hướng lên tầng, vừa đi vừa nói.

“ Thứ của tôi tu luyện, ngài Ro không thích hợp với nó đâu, đừng quá tham lam.”

Khi thân ảnh Trần Quốc Hưng biết mất ở cầu thang, Bowm mới nói nhỏ.

“ Mấy năm trước thực lực của tôi nhỉnh hơn so với cậu ta, nhưng bây giờ tôi không chắc bản thân mình có thể chịu được một đòn không nữa.”

Ro trầm ngâm không nói gì, chỉ xoay xoay ché trà shan tuyết trong tay.

Chương : Siêu Xe

Buổi chiều hắn cùng Hằng được Naccy dẫn đi chơi, xuống hầm để xe hắn mới biết nhà giàu thực sự là như thế nào, các hãng xe oto nổi tiếng nằm la liệt trong hầm để xe.

Hắn xoa xoa cằm nhìn những dòng xe nổi tiếng thế giới, trong lòng không ngừng hâm mộ, nhà giàu đúng là quá tốt.

Ánh mắt hắn dừng chiếc lamborghini Veneno màu bạc ( nọc độc ), hai tay xoa xoa vào nhau, chiếc xe này là phiên bản giới hạn nếu hắn không nhầm thì trên thế giới chỉ có chiếc , được sản xuất nhân dịp sinh nhật thứ của hãng xe này . Naccy thấy Trần Quốc Hưng đang nhìn chăm chú chiếc lamborghini Venero thì mỉm cười nói.

“ HIM, cậu thích chiếc xe đó hả ?”

Nghe Naccy hỏi, hắn không giấu diếm vẻ thích thú gật gù, Naccy cười cười rồi nói.

“ Nếu cậu thích thì cứ lấy đi.”

Hắn nghe vậy cũng tặc lưỡi một cái, chiếc xe trị giá tới hơn triệu usd, người ta không thèm nghĩ đã hào phóng cho, hắn mặt mũi cũng khá dày nên cười ha ha gật đầu.

“ Naccy, vậy bây giời nó đã là của tớ, tớ lái vài vòng được không ?”

Naccy gật gật đầu, thế là hắn cũng chẳng quan tâm tới việc lái xe ra ngoài đường liệu có bị cảnh sát bắt không, liền mở cửa ngồi lên xe, hí hoáy một hồi làm quen chiếc xe.

Ở bên kia Naccy kéo Hằng vào một chiếc ferrari màu đỏ, Naccy khởi động xe rồi nói với hắn.

“ HIM, chúng ta đua một vòng ra ngoại ô.”

Trần Quốc Hưng cười cười nói.

“ Tớ xin thua, tớ theo sau cậu là được.”

Đua với con nhà siêu giàu, hắn đâu phải racking boy, trình độ lái xe của hắn chỉ nằm ở mức tạm ổn, còn Naccy thì từ bé đã được tiếp xúc nhiều nên dĩ nhiên trình độ lái xe vượt xa hắn.

Naccy bĩu môi khinh thường hắn, Hằng ở bên cạnh chỉ cười hì hì. Naccy đạp ga chiếc xe ferrari lao đi. Hắn cũng đạp ga chiếc Lamborghi Veneno lao theo sau đuổi theo chiếc ferrari, ở đằng sau còn có thêm vài chiếc xe màu đen của đội vệ sĩ lao theo.

Lúc mới đầu hắn còn hơi bỡ ngỡ chưa quen, nhưng chỉ phút sau với một thiên tài như hắn chiếc xe đã nằm trong tầm tay của hắn, đạp mạnh chân ga chiếc xe phóng đi chạy ngang xe Naccy trên cao tốc.

Hắn hất mặt hét lớn.

“ Chúng ta bắt đầu đua một trận.”

Naccy cười nhếch miệng gật đầu, sau đó lấy đèn tín hiệu giao thông làm vạch xuất phát. Khi đèn xanh vừa nháy hai chiếc xe hú lên lao đi trên cao tốc, với động cơ V cùng hộp số tự động, mã lực. Mất s để chiếc xe đạt tới tốc độ km/h, hắn thích thú với sức mạnh của chiếc xe, chân đạp mạnh ga chiếc xe xé gió lao đi tạo thành một vệt tàn ảnh lưu lại trên đường, Naccy cũng không kém cạnh chiếc xe lao nhanh lạng lách qua vượt qua những chiếc xe khác trên cao tốc.

Hắn tặc lưỡi nhìn theo vệt màu đỏ phóng qua bên cạnh, hắn nghiến răng tăng mạnh chân ga chiếc xe rú lên lao đi vùn vụt, tốc độ đã đạt gần km/h vượt quá tốc độ cho phép đã mấy lần.

đạo tàn ảnh đuổi nhau trên cao tốc, kéo theo sau là thêm mấy chiếc xe cũng lao đuổi theo, cảnh tượng giống như một vụ đuổi bắt trong mấy bộ phim hollywood.

Đuổi bắt gần tiếng đồng hồ cả hai chiếc xe dừng lại ở một quốc lộ vắng.

“ HIM, cậu quá kém.”

Hắn vừa xuống xe, Naccy cùng Hằng ngồi tựa vào cạnh xe đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn hắn. Trần Quốc Hưng cũng chỉ biết cười gượng, hắn cũng đâu phải hoàn mỹ việc gì cũng giỏi được, nói về đánh nhau Naccy có năm nữa cũng không đánh được hắn, còn việc đua xe này hắn không thắng nổi Naccy.

Hằng thì rủ chụp ảnh, vậy là người tạo dáng đủ kiểu bên chiếc xe.

Hắn nheo mắt nhìn mấy kiểu ảnh trong điện thoại, miệng nhếch lên, chọn một tấm ảnh hắn dựa người vào chiếc Lamboghini Veneno đăng lên Facebook với dòng trạng thái “ Hưng Hùng Hục chuyên giúp đỡ những bạn trẻ trở thành người giàu.”

Hắn nhếch miệng nhìn tấm ảnh vừa đăng, cảm giác nó giống như đang lùa gà theo kiểu mấy thánh đa cấp vậy. Vài phút sau thông báo vang lên muốn nổ cả cái điện thoại của hắn vậy, hắn cười nhạt mở ra nhìn những bình luận.

“ Đệt mợ bạn tao, mày vừa ăn cướp bên mẽo hả ??”

“ Ối giồi ôi, anh trai thất lạc của em….”

“ Đại Ca em nguyện làm người tình bé nhỏ của anh…”

Nhìn bộ dáng trong gương của mình, hắn tặc lưỡi tự khen ngợi bản thân.

“ Ơ, ai mà đẹp trai thế nhỉ !”

Nhìn bộ âu phục đen, kết hợp với vóc dáng m của hắn , Trần Quốc Hưng không ngừng khen ngợi bản thân trong lòng, vuốt vuốt lại mái tóc của mình sau đó hắn xuống phòng khách ngồi đợi hai cô nàng kia.

Naccy rủ hắn tối nay tham gia một bữa tiệc trên du thuyền, lúc đầu hắn không định đi vì tốn thời gian nhưng vì hai ánh mắt long lanh của Hằng và Naccy làm hắn mủi lòng thay đổi quyết định.

Ngồi dài đít hơn một tiếng sau cả hai cô nàng mới bước xuống. Hắn vừa nhìn thì hai mắt toả sáng, Hằng mặc một bộ váy trắng, chân đi một đôi giày cao gót tinh xảo, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, cả người toả ra khí chất thanh thoát nhẹ nhàng. Naccy mặc một cái váy dài màu đỏ, đặc biệt trước ngực xẻ một rãnh rài, làm lộ ra thân hình nóng bỏng, cộng thêm khuôn mặt như thiên thần, cả người toả ra khí chất của bậc thiên sứ.

“ Chảy hết bước dãi ra rồi kìa.”

Hằng bĩu bĩu môi cười nói, Trần Quốc Hưng theo thói quen đưa tay lau quanh quanh miệng nói.

“ Hai người thật xinh đẹp.”

Hai cô gái cười khúc khích, sau đó người lên một chiếc xe, được đám vệ sĩ hộ tống đi.

Bước lên một chiếc du thuyền sang trọng, trên thuyền đã tụ tập không ít các quý ông quý bà, trên người toả ra khi chất quý tộc.

người được nhân viên trên tàu dẫn đến một sảnh rộng trên thuyền, đi đến đâu những ánh mắt nhìn qua đến đó những lời bàn tán khẽ vang lên.

“ Con gái của ngài Ro khí chất giống y như ông ta vậy.”

“ Hai người châu á kia cũng không tầm thường…”

Hắn thì chẳng để ý đến đám người được gọi là quý tộc kia, trong mắt hắn đám người này rất khó ưu, tên nào cũng cho rằng bản thân mình tôn quý hơn nhưng người khác, nhưng đến lúc sắp chết tên nào mà chẳng sợ kêu cha khóc mẹ.

Mặc kệ Naccy với Hằng đi chào hỏi nói chuyện với những người khác, hắn lủi đi đến chỗ nhân viên bưng rượu, lấy một ly rượu vang thưởng thức, ánh mắt không ngừng quét qua các quý bà, trong lòng cảm thán không thôi.

Nhìn những cô gái phương tây với thân hình bốc lửa hắn phải khẳng định về khoản vóc dáng người Châu Âu hơn hẳn người Châu Á, tuy nhiên nói về sự sắc nét của khuôn mặt, người Chấu Á lại hơn một bậc, mất cái này được cái kia xem như cũng là công bằng của tạo hoá.

Còn đang mải mê ngắm nhìn những thân hình bốc lửa đột nhiên lông mày hắn nhíu lại, ánh mắt khẽ liếc tìm xung quanh một hồi sau đó mới lầm bẩm một mình.

“ Chẳng lẽ mình nhầm.”

Vừa rồi hắn cảm nhận được một tia sát khí toả ra, tuy nhiên chưa kịp để hắn cảm nhận được là người nào phát ra thì sát khí đã biến mất. Hắn nheo mắt nhìn vào hông những người bảo vệ xung quanh, tất cả đều có súng, bộ dạng rất chuyên nghiệp, bảo vệ của chiếc du thuyền này theo hắn đánh giá là rất cao, có những người hắn đoán là những bộ đội đặc nhiệm của Mĩ xuất ngũ, với kinh nhiệm chiến đấu, bảo vệ như vậy chắc là không có mối nguy hiểm nào sảy ra.

Trần Quốc Hưng cũng tự tin vào thực lực bản thân có thể bảo vệ được hai người Naccy và Hằng, khẽ lắc đầu cảm thán sau đó hắn tiện tay vặt một cái càng cua biển được bày ở một dãy bàn từ từ ăn, từ chiều đến giờ hắn cũng chưa đút được cái gì vào bụng.

Đang ăn thì ánh sáng được giảm đi, tiếng nhạc ru dương vang lên.

“ Các quý ông quý bà, hãy nhảy lên những vũ điệu đẹp nhất đi nào.”

Chương : Bùm

Những cặp đôi bắt đầu quấn lấy nhau nhẹ nhàng khiêu vũ, hắn nhai thức ăn nhồm nhàm trong mồm nhìn những màn khiêu vũ đậm chất quý tộc thì bĩu bĩu môi, hắn chắc do kiếp trước nhiễm Vina house quá sâu nên thành ra nhìn mấy cái kiểu nhảy khiêu vũ này hắn không thích cho lắm.Đột nhiên hắn nhìn qua chỗ Naccy và Hằng hai mắt nheo lại rồi từ từ đi lại.“ Quý cô xinh đẹp, xin nhảy cùng tôi một bài !”Một tên tóc vàng cúi người theo kiểu Châu Âu dơ một tay ra hướng về phía Hằng nói.

Hằng lắc đầu cười nói.“ Xin lỗi tôi không biết nhảy.”Tên tóc vàng cười nói.“ Không sao, tôi sẽ hướng dẫn cho quý cô.”Không đợi Hằng nói thêm gì, tên tóc vàng nắm lấy tay Hằng kéo đi.“ Này anh bạn kéo tay tôi làm gì thế ?”Trần Quốc Hưng không biết đã đứng trước mặt Hằng từ lúc nào, tên tóc vàng giật mình nhìn lại sau đó vội buông cái tay đang nắm tay của Trần Quốc Hưng ra, vẻ mặt hiện lên một tia tức giận rất nhanh thì biến mất thay vào đó là một nụ cười thân mến.“ Rất xin lỗi.”Hằng bấy giờ đi lại vòng tay qua cánh tay hắn ôm vào trong người như muốn nói với tên tóc vàng là đừng có làm phiền.“ Cô ấy là bạn gái của cậu ư ? Xin phép cho tôi nhảy cùng bạn gái của cậu một bài !”Hắn cười cười, nhìn tên tóc vàng còn không biết điều như vậy thì đừng trách hắn độc ác, miệng nhếch lên nói.“ Anh có vẻ rất thích nhảy.”Tên tóc vàng cười cười gật đầu, hắn cũng cười thò một tay ra túm lấy cổ áo tên tóc vàng nhấc lên, tên tóc vàng khi bị nhấc lên cao mới la lên.“ Anh bạn cậu định làm gì ? Mau thả tôi xuống.”Bị tiếng hét của tên tóc vàng ảnh hưởng, xung quanh đều dừng lại đưa mắt nhìn về bên này, đèn điện cũng được bật lên.Trần Quốc Hưng bĩu môi nói.“ Anh đã thích nhảy như vậy thì tôi cho anh đi nhảy với cá.”Tay vung lên một cái ném thẳng tên tóc vàng ra ngoài cửa chính, tên tóc vàng bay vèo ra bên ngoài sau đó là âm thanh rơi “ tùm “ xuống nước vang lên, mọi người mới giật mình hô lên.“ Mau đi cứu người.”“ Người Chấu Á kia tính khí thật kiêu ngạo”“ Sức lực thật kinh khủng, ném một người bình thường bay xa m…”Đám quý ông quý bà dùng ánh mắt như nhìn một con thú vật về phía Trần Quốc Hưng, khung cảnh hỗn loạn sảy ra, bảo vệ lập tức vây lại xem xét tình hình.

Hắn không quan tâm lông mày chỉ nhíu lại, trong lòng hắn có một dự cảm bất an vụt lên, rất hiếm khi hắn có cảm giác như vậy.Đột nhiên bóng đèn vụt tắt, hắn lập tức hô lên.“ Nằm xuống.”Hắn kéo cả Naccy và Hằng vào trong ngực, dưới chân phát lực lao qua dãy bàn thức ăn vừa rồi đè lên người Naccy và Hằng nằm úp xuống sàn.“ Pằng…pằng…pằng…”Tiếng súng lập tức vang lên chỗ vừa rồi người đứng, tiếng súng, tiếng hét lập tức vang lên, khung cảnh trên thuyền càng thêm hỗn loạn.“ Naccy trong đám vệ sĩ của cậu có nội gián, việc chúng ta đến đây đã bị tiết lộ.”Ôm Naccy nằm dưới sàn, hắn vội vàng nói.

Naccy giọng điệu nghiêm túc nói nhỏ.“ Làm sao bây giờ HIM, hay chúng ta lao ra giải quyết hết bọn chúng.”Tiếng súng liền đổi hướng bắn qua bên chỗ người bọn hắn, hắn nhíu chặt lông mày lại, trong bóng tối khí cảm của hắn tràn ra.“ Không ổn rồi, bọn chúng có hơn người.”Hắn kéo cả hai người nấp qua một một gầm bàn làm bằng sắt, tránh những con mưu đạn bắn đến, hắn giám khẳng định mục tiêu của đám người này là Naccy, trong số vệ sĩ của Naccy nhất định có nội gián, những người khác % đều đã bị xử lý.Hằng run lên từng đợt ôm chặt cứng lấy, hắn thì thầm bên tai Hằng.“ Không sao đâu, anh sẽ bảo vệ em.”Hằng càng ôm chặt lấy hắn hơn.

Đám người kia càng ngày càng áp sát, mồ hôi trên chán hắn cũng chảy ra đầm kìa cứ kiểu này mà bị bao vây hoàn toàn thì chết là cái chắc, nếu thân một mình thì hắn còn có thể thoát ra nhẹ nhàng nhưng bây giờ còn Naccy và Hằng, hắn không thể bỏ mặc được.Cầm cự chờ tiếp viện thì chỉ có trong mơ mà thôi, hắn dám chắc chiếc du thuyền này bây giờ đã cách bờ rất xa, nếu đã lên kế hoạch chu đáo thì chuyện tiếp viện chỉ coi như chỉ sảy ra trên phim.

Chờ cảnh sát tới thì ngay cả cái xác cũng không còn nguyên vẹn.Chờ không phải là cách hắn nói nhỏ với Naccy.“ Hướng h có khả năng phá vòng vây cao nhất.”Naccy gật đầu, đưa tay xé toạc đám chân váy cho tiện di chuyển, sau đó cả hai người gật đầu.Hắn vớ lấy được cái gì thì phóng đi cái đó, càng cua, đĩa sứ, dao , dĩa.Những người ở hướng khác bị hắn quẫy nhiễu cũng vội vàng tránh né, có những kẻ không kịp tránh dính ám khí của hắn bắn tới liền lăn ra chết tốt.Naccy nhân cơ hội nhảy ra, thân thể loé lên vòng ra sau một tên hướng h một dao đâm chết.

Hắn vội ôm Hằng hướng về bên đó lao đi.“ Ở im đây, tớ đi giải quyết.”Giao Hằng cho Naccy, Naccy một tay cầm súng vừa cướp được của tên vừa bị giết, một tay ôm lấy Hằng.Hắn hít một hơi thật sâu , sát khí toả ra.

Thân thể loé lên tránh né những viên đạn.“ Rắc”Một tên vị hắn bẻ cổ còn không kịp ngáp liền gục xuống, những tên này được huấn luyện rất bài bản, khả năng tác chiến rất chuyên nghiệp.Bất quá đối với hắn, đám này chỉ được xem như rác rưởi.

Thân thể loé lên, thuỷ tiễn, phong nhận, được hắn bắn ra về phía những tên sát thủ. phút sau ánh đèn được bật lên, những xác chết nằm la liệt trên mặt đất, xác của những tên sát thủ, xác của những người du khách đen đủi.Những người may mắn còn sống gào khóc, có người gọi điện thoại một lúc sau thì quăng luôn điện thoại chửi.“ What dờ fúck, điện thoại không dùng được…”Hắn lúc này đang nhìn một tên vệ sĩ trong đám vệ sĩ lúc trước đi theo Naccy, ánh mắt nheo lại, tên này ẩn dấu quá sâu, đến ngay cả hắn cũng không hề cảm nhận được một tia bất thường.“ Người của Huyết Khô Lâu ?”Tên vệ sĩ nhìn Trần Quốc Hưng nở một nụ cười quái dị.“ Thằng nhóc phương Đông, mày làm tao rất bất ngờ về sức mạnh của mày.”Hắn cũng hơi ngạc nhiên vì tên trước mặt có vẻ rất bình tĩnh.“ Bất quá, Huyết Ma Thần đại nhân cũng đã để ý đến mày, đây là món quà mà Huyết Ma Thần tặng cho mày.”Tên vệ sĩ cười cười, rút một chiếc điện thoại ra, hắn nheo mắt nhìn.Là một cuộc gọi bằng video, bên kia là một khuôn mặt một người đàn ông ti tiện , hai mắt hõm sâu như một hố đen vũ trụ.“ Xin chào, tao đoán mày là kẻ đã giết Hộ Pháp của Huyết Khô Lâu.”Hắn nheo mắt nhìn một lúc mới nói.“ Đây hẳn là khuôn mặt thật của một trong thập đại sát thủ thế giới, bất quá ta nghe đồn là người thấy khuôn mặt thật của Huyết Ma Thần đều là người đã chết.

Ta là người đầu tiên thấy mặt thật của ngươi sao ?”Giọng cười của người đàn ông kia vang lên một lúc mới nói tiếp.“ Không…không…cậu chỉ là người thứ .”Hắn nheo mắt hỏi.“ Vậy người đầu tiên nhìn thấy mặt ông còn sống hay không vậy ?”“ Cậu nhìn thì biết.”Nghe như vậy, hắn liền nhìn lại, tên vệ sĩ tay thì vẫn cầm chặt điện thoại, nhưng đã chết cứng từ lúc nào.

Hắn hơi giật mình thì ra người đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt thật của Huyết Khô Lâu là tên vệ sĩ này, bất quá không biết Huyết Khô Lâu dở thủ đoạn gì, vậy mà tên này đã chết cứng trước mặt hắn.“ Vậy là chỉ còn tôi thấy khuôn mặt thật của ông.”Huyết Khô Lâu cười phá lên, một lúc mới mỉm cười nói.“ Chỉ có những người sắp chết mới thấy mặt của tôi.”“ Ồ…vậy ông khẳng định tôi sẽ chết.”Hắn cười cười gỡ chiếc điện thoại từ cái xác chết đứng của tên vệ sĩ dơ lên mặt mình soi soi.

Huyết Ma Thần cười lớn.“ Haha…haha…haha.

Cậu thực sự rất giỏi, nhưng nếu đã đắc tội với Huyết Khô Lâu thì chắc chắn cậu phải chết.

Lần này tôi thấy cậu thú vị nên quyết định sẽ không tàn sát gia đình của cậu.”Hắn mặt lạnh lùng nói.“ Vậy tôi phải cảm ơn ông vì đặc ân đặc biệt này.”Huyết Ma Thần đốt một điếu thuốc sì gà, thổi ra khói lên điện thoại.“ Đặc biệt chiếu cố cậu cùng cô con gái của Ro, tôi cho người đặt trên chiếc du thuyền vài quả bom loại đặc biệt, sức công phá cũng chỉ tầm bán kính km.”Vừa nghe tới đó toàn thân Trần Quốc Hưng nổi lên da gà, một cảm giác nguy hiểm bao trùm lên toàn thân.Huyết Ma Thần cười lớn rồi dơ một cái màn hình hiển thị lên rồi nói.“ Cậu chỉ còn s.”Trần Quốc Hưng ném luôn cái điện thoại, thân thể loé lên.

Linh lực được hắn thôi thúc hết cỡ dồn xuống hai chân, hắn lúc này hận mình không thể mọc thêm hai cánh.Thấy Naccy và Hằng hắn không kịp nói gì, ôm lấy hai người vào trong lòng thân thể lao nhanh ra khỏi chiếc du thuyền.Chân vừa chạm mặt nước, tâm thần hắn lập tức chấn động, hắn cắn lưỡi phun ra một ngụm máu, ngụm tinh huyết tự hình thành một đạo phú chú lơ lửng toả ra hình thành một vòng bảo hộ xung quanh ba người.Tốc độ không hề chậm lại khi di chuyển trên mặt nước, s sau thân thể hắn đã xuất hiện cách chiếc du thuyền m.Hắn lúc này cơ thể vì vận chuyển linh lực quá độ, linh lạc đã bắt đầu nứt vỡ, hắn không thèm để ý đến linh lạc nứt vỡ, nếu không chạy nhanh ngay cả đống thịt vụn cũng không còn.“ Bùm.”Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, đằng sau lưng hắn cảm thấy một lực lượng mấy trăm tấn đánh lên người, một mảnh lưng bỏng dát, hắn nghiến răng nghiến lợi thúc dục linh lực cùng tiềm năng cơ thể tốc độ tăng thêm.s sau hắn đã chạy được m “ Hự “ một tiếng hắn phun một ngụm máu bắn lên cả hai người Hằng và Naccy còn đang ngơ ngác.Linh lạc trong người hắn đã hoàn toàn đứt gãy, linh lực cạn kiệt.

Từ sau lưng cảm giác như muốn vỡ vụn chuyền tới não bộ làm mắt hắn tối sầm đi, hắn hét lên.“ Hai người hãy cố sống tốt, nhớ chăm sóc mẹ.”Hắn thiêu đốt sinh mệnh cơ thể hoá thành linh lực tăng cường sức phòng hộ lên kết giới tinh huyết bảo hộ.“ Anh…”“ HiM…”.

Truyện CV