Bộ thân thể không đầu của hắc ám sinh linh lúc này đã thu về như cũ, lân phiến cũng đã hiện ra trở lại.
Doanh Thiên lập tức bày ra phong ấn, đem bộ thân thể này phong ấn lại, sau đó đem nó trấn áp vào thức hải cùng với chiếc đầu lâu kia.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn hướng về Đế Diễm, ngay khi hắn chuẩn bị tiến về Đế Diễm thì Mộc Phi Vũ thanh âm vang lên.
“Tạ công tử cứu giúp. Ân tình này nhất định Phi Vũ ghi nhớ trong lòng”.
Doanh Thiên gật đầu:”Tiện tay mà thôi, Sát Lục Chi Đạo cũng hiếm người, để ngươi chết ở đây liền uổng phí”.
Nói xong Doanh Thiên hướng Đế Diễm bước tới, về phần Mộc Phi Vũ cũng nhanh chóng rời đi. Nơi này bí cảnh đã tan vỡ, không còn hắc ám sinh linh chủ đạo, bí cảnh phong bế cũng đã mở ra.
Lúc này bên ngoài bí cảnh đã tụ tập đông đảo rất nhiều ng, trong đó chính là có nữ tử đến từ Thiên Sơn kia và Lang Tử Tự, ngoài ra còn có lấy vị Thần Vương khác. Tất cả người bọn họ đều tại trọng thương.
Lúc trước có khá nhiều Thần Vương tiến vào bí cảnh, khi bọn hắn đang ở trong bí cảnh thì bị xúc tu kéo tới muốn xiên lấy bọn hắn. Bọn hắn liều mạng bỏ ra thê thảm đại giới mới có thể thoát đc một kiếp. Ngay khi phong bế bí cảnh mở ra, bọn hắn liền chạy ra ngoài.
Cái này không phải vì hắc ám sinh linh không đủ sức bắt bọn hắn mà vì đối mặt Doanh Thiên nó cũng không có thể phân ra quá nhiều tinh lực đi bắt bọn hắn. Nếu nó thật nghiêm túc, bọn hắn cái tuyệt chạy không thoát.
Lúc này bên ngoài đang bàn tán.
“Bên trong xảy ra chuyện gì, vì sao mấy vị Thần Vương đều trọng thương”.
“Sợ là vì tranh đoạt bảo vật đi, hoặc là có một vị nào đó Thần Tôn tại, đem bọn họ đánh ra”.
“Có hay không muốn vào xem xét?”
“Muốn chết ngươi liền đi, ta mới không có như vậy đi tìm chết”.
......
Cuối cùng phong bế bí cảnh hoàn toàn lộ ra, chỉ thấy nơi này bí cảnh hiện tại chỉ còn lại toàn là không gian sụp đổ, khắp nơi đều có không gian loạn lưu, vết nứt không gian dày đặc trông vô cùng đáng sợ. Kẻ tiến vào không cẩn thận tuyệt đối sẽ bị không gian xé nát, dù là Thần Vương cung như vậy phài chết.
Ở đây cũng k có ai dám đi thử, dù sao bọn hắn đều là thần, trẻ nhất tuổi cũng sống mấy trăm năm, kẻ sống lâu tới cả vạn năm, bọn hắn đều không ngốc.
Ngay lúc này một cái thân ảnh từ trong không gian loạn lưu chật vật chạy ra, chính là Mộc Phi Vũ, nàng hiện tại thương thế nghiêm trọng, lại có thể từ không gian loạn lưu thoát ra ngoài. Không thể nói nàng thật có bản sự.
Nàng đi ra ngoài để ở đây mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng đem theo chút khiếp sợ cùng ngạc nhiên. Nhất là Lang Tử Tự, bời vì nàng có chút biến hoá thật lớn, mặc dù nàng trọng thương thế nhưng sinh mệnh khí tức của nàng lại vô cùng dạt dào. Bên ngoài dung nhan cũng đã thay đổi. Từ đây hắn suy đoán có thể nàng đã đạt đc kỳ ngộ gì đó.
Cuối cùng nàng cũng không có để ý đến người xung quanh, lập tức chuẩn bị rời đi, ngay lúc này Lang Tử Tự vội hỏi:”Đao Vũ Thần Vương, Trương Vũ thế nào?”.
“Hắn chết rồi”. Mộc Phi Vũ nói xong liền lập tức rời đi.
Câu này đủ để khiến ở đây lập tức sôi trào lên, bởi vì có rất nhiều người chứng kiến có gần vị Thần Vương tiến vào, hiện tại chỉ có người đi ra. Đây đồng nghĩa những người còn lại đã chết. Không những thế mà còn rất nhiều thần cũng không có đi ra. Đây là toàn quân bị diệt.
Thần Vương nha, đây tại thần giới đã là tồn tại có thể gánh vác một phương, tại thần giới đều có thể đi ngang, vẫn lạc một cái đều sẽ gây lên oanh động lớn. Hôm nay thế mà chết đi vị. Tin tức này truyền ra,tuyệt đối là để một số những cái đại nhân vật cầm quyền thần giới kia để ý.
“Nơi này đầy thị phi, rời đi trước. Chờ những cái kia nhân vật tiến tới, chúng ta sợ sẽ dính vao” có người sợ liên luỵ trước tiên rời đi
Ngay sau đó đám đông rất nhanh đều giải tán. Chỉ còn lại một số ít kiên nhẫn chờ đợi.
....
Đối diện Doanh Thiên lúc này chính là Đế Diễm. Ngọn lửa này cũng không có lớn lắm, chỉ khoảng một đám củi lửa bình thường trong bếp. Nhiệt độ nó phát ra cao đến doạ người. Cái này nhiệt độ đã không thể dùng từ để hình dung.
Xung quang đế diễm lúc này chỉ có duy nhất hoả diễm pháp tắc còn tồn tại, ngoài ra không có bất luận cái gì pháp tắc, bởi vì tất cả đều bị nó thiêu cháy. Cho dù là không gian, thời gian đều không có ngoại lệ. Sở dĩ nơi này không gian trở thành hư vô bởi vì chính nó bị đế diễm thiêu đốt. Thử nghĩ một ngọn lửa có thể đốt cháy không gian, vậy nó đáng sợ đến cỡ nào.
Doanh Thiên nhìn chằm chằm Đế Diễm màu đen, cũng không có lập tức thu lấy, mà là xếp bằng ngồi xuống, hắn muốn thông qua Đế Diễm dò xét vài thứ.
Hắn nâng lên tay phải của mình, chỉ thấy nơi bàn tay hắn từng đạo từng đạo pháp tắc bắt đầu nổi lên lưu động, đây là thời gian pháp tắc. Thời gian đại đạo chính là một trong Nguyên Thuỷ Đại Đạo, ảo diệu độc nhất vô nhị, Nguyên Thuỷ Vũ Trụ to lớn vô biên, thế nhưng người có thể chạm đến Thời Gian Đại Đạo là ít đến đáng thương, Người có được thành tựu lại càng ít. Bởi vậy thấy đc, Đại Đạo Nguyên Thuỷ là cỡ nào khó khăn lĩnh hội.
Nhưng Doanh Thiên thì khắc, hắn đối với thời gian lý giải chính là tại đỉnh phong, không nói quá khi hắn có thể tiến vào thời gian trường hà để tiến về quá khứ là hoàn toàn có thể làm tới.
Chie thấy từng đầu thời gian pháp tắc kia xen lẫn nhau hướng Đế Diễm quấn lấy, nhưng để Doanh Thiên không ngờ là, thời gian pháp tắc vừa chạm tới Đế Diễm liền bị thiêu cháy, cái này để Doanh Thiên bật cười:”Ngược lại là rất cứng đầu nha, thế nhưng chỉ là một cái hoả chủng mà thôi, cung không phải toàn thịnh Đế Diễm, cứng đầu với ta liền không có chỗ tốt”.
Chỉ thấy Doanh Thiên vẫy tay còn lại, một cỗ hàn băng chi khi từ tay hắn tuôn ra, lập tức nơi này thiên địa vốn dĩ cực kì nóng bỏng thì bỗng nhiên nhiệt độ hạ xuống vô cùng, thay vào đó dần dần trở nên vô cùng lạnh lẽo. Chỉ thấy không gian xung quang cũng nhanh chóng khôi phục trở lại, bởi vì nhiệt độ hạ xuống, không gian xung quanh cũng không bị thiêu cháy nữa nên bắt đầu khôi phục lại, sau khi khôi phục lại, không gian nơi đây trở nên vững chắc hơn trăm ngàn lần, nguyên nhân chính là hàn băng chi khí Doanh Thiên xuất ra khiến nơi này hoàn toàn bị đông cứng. Đế Diễm cũng vì đó mà ảm đạm đi, thu nhỏ lại chỉ còn một nắm tay.
Đây cũng không phải vì Đế Diễm yếu, mà hiện tại nó chỉ là hoả chủng, cũng không phải toàn thịnh trạng thái, nếu nó trạng thái toàn thịnh thì thế gian không có bất kỳ cái gì hàn băng có thể áp chế nó, thậm chi còn bị nó thiêu cho cháy.
Đương nhiên nếu Doanh Thiên cũng toàn thịnh thì không cần phải dùng tới hàn băng chi khí áp chế nó. Trực tiếp đem nó thu là được.
Giờ này trên tay Doanh Thiên là một ngọn cỏ lá màu xanh dương, trên ngọn cỏ này có từng đường vân kì lạ, nó phát ra hào quang xanh dương dịu nhẹ êm ái, hàn khí chính là do nó tán đi ra.
Đây là Băng Bích Thiên Tinh Thảo, trong thiên địa thập đại linh căn một trong, chính là chí âm chí hàn một loại linh vật trong thiên địa.
Doanh Thiên sở hữu nó cũng đã lâu, một mực cất sâu trong thức hải. Hiện tại liền đem ra dùng một chút.
Tiếp tục, Doanh Thiên lần nữa đem thời gian pháp tắc quấn đi lên, lần này cũng không có cái gì xảy ra ý muốn, thành công.
Sau đó Doanh Thiên tâm thần giống như đi vào một cái thiên địa khác, nơi này cùng hư vô có chút tương tự, chỉ khác là hư vô không tồn tại bất cứ thứ gì, còn nơi này thì tràn ngập một loại khí tức cổ xưa, hơn nữa trong đây thời gian pháp tắc cực kì tràn ngập.
Ngoài ra nơi này còn có một dòng sông cực kì lớn, dòng sông này cũng không giống như bình thường sông, nó là một dòng nước lớn vô cùng vô tận, nhìn từ bên ngoài giống như trong dòng nước ấy có vô vàn tinh tú lấp lánh, dòng sông này chảy cực kì chậm rãi, giống như từ bắt đầu nó đã chảy chậm như vậy, bây giờ và mãi về sau cũng sẽ như vậy không thay đổi.
Nếu là người biết rõ, liền sẽ biết đây chính là trong truyền thuyết Thời Gian Trường Hà, Thiên địa thời gian đều từ đây khởi nguồn, cũng chính là một trong Thập Đại Thiên Căn của Thiên Địa. Thập Đại Thiên Căn chính là Thiên Địa Linh Căn, sinh ra cùng với thiên địa, mọi thứ trong thiên địa chính là từ Thập Đại Thiên Căn mà thành.
Cũng không do dự, Doanh Thiên nhảy vào Thời Gian Trường Hà, ngược dòng mà đi, tại ngược dòng trở về quá khứ, thỉnh thoảng Doanh Thiên có nhìn thấy từng cái bóng người ẩn hiện, đây cũng không có gì lạ, đó là trong quá khư những người kia có Thành Tựu thời gian tiến được đến địa phương này ngộ đạo, hoặc giống hắn đi về quá khứ dạng này, thậm chí hắn còn nhìn thấy chính bản thân mình, mà còn không phải một lần.
Dù sao trong quá khứ hắn đã từng tiến vào nơi này rất nhiều lần.
Cuối cùng hắn dừng lại, sau đó hắn đi ra ngoài, đoạn này thời gian trường hà chính là nơi hắn cần đến, hắn muốn nhìn một chút năm đó đến cùng là vì sao Viêm Đế đặt Đế Diễm ở thần giới.
Doanh Thiên kết ấn, từng đạo pháp tắc thời gian thẩm thấu tiến vào thời gian trường hà.
Cuối cùng từng cái hình ảnh hiện lên trên dòng sông, một cái lão giả tóc đỏ xuất hiện,......
Tại thế giới thực (Đây là cảnh ở thế giới bên ngoài, hay chính xác là quá khứ, lúc này Doanh Thiên đang từ trong thời gian trường hà quan sát bên ngoài chứ không phải hoàn toàn bước về quá khứ giống như doremon có cỗ máy thời gian nhé ^^).
Viêm Đế bố trí ra bí cảnh, hắn đem Đế Diễm lấy ra, sau đó tách ra bản nguyên Đế Diễm, chính là Hoả chủng, hắn để hoả chủng lại, sau đó thở dài:”Nên đi, nếu thật ta sai, cũng nên trả một chút nợ cho hắn”.
Sau đó Viêm Đế phá không mà đi, nơi hắn đến, là một cái tận sâu trong vũ trụ nguyên thuỷ một cái hắc động, hắc động này thỉnh thoảng chớp ra quang mang thần thánh.
Không do dự, Viêm Đế tiến vào, tại thời điềm hắn tiến vào, hiện ra trước mắt hắn là một cái thần thánh đại điện vô cùng khổng lồ. Viêm Đế bước tiến vào Đại điện. Đập vào mắt hắn là một cái nữ tử đang loã thể bị trói treo lên một thanh thập tự giá.
Thân thể của nàng lúc này khắp nơi đều là vết thương, huyết khí của nàng giống như là bị thứ gì đó hấp thu lấy, từ từ chạy theo vết thương mà hướng đi khắp nơi.
Thấy cảnh tượng này, Viêm Đế ánh mắt đỏ lên, gầm lên một tiếng:”Tinh nhi”. Sau đó muốn xông lên giải cứu.
Chỉ gặp đại điện bỗng dưng vô tận quang minh chiếu rọi, từng cái thân ảnh mang theo khí tức quang minh vô cùng thần thánh xuất hiện. Đặc biệt là những cái này hình dáng đều rất tương tự hắc ám sinh linh mà Doanh Thiên vừa trấn áp bên ngoài. Chỉ khác là bọn nó quang minh chiếu rọi vô tận không dứt, còn hắc ám sinh linh thì tràn ngập khí tức tà ác cùng hắc ám.
Bỗng dưng, tại trên cao nhất một cái thân ảnh quang minh như có chút phát giác, nó nhìn về hướng Doanh Thiên, cái này để Doanh Thiên tương đương ngạc nhiên,:”Vậy mà cảm ứng được”.
Thân ảnh này trên người nó tràn ngập quang minh, chính là Doanh Thiên hiện tại cũng không có đem nó nhìn thấu chân diện mục, nó mở miệng:”Các hạ lại có thể đi vào thời gian trường hà nhìn trộm chúng ta, cái này đã kết xuống nhân quả, ta đã ẩn ẩn cảm ứng được ngươi bộ dáng, tương lai chúng ta tất nhiên sẽ gặp mặt”.
Bên ngoài Doanh Thiên nở nụ cười nhạt, hắn cũng k có đem cái kia sinh linh để vào mắt, bởi vì hắn hiểu rõ bọn hắn là ai.
Về phần Viêm Đế cũng như vậy có chút phát giác, hăn cũng nhìn về hướng Doanh Thiên, trong lòng hắn cũng đã đoán ra được, thế nhưng hắn cũng không có nói gì. Chỉ im lặng.
Ngay sau đó một màn sáng chiếu rọi, đem hình ảnh Doanh Thiên nhìn thấy che đi, khỏi nói cũng biết là cái kia sinh linh đem bọn hắn sự việc che đi, ngay tại cuối cùng thời khắc hình ảnh biến mất, Viêm Đế mở miệng nói gì đó. Không ai biết hắn nói gì cũng không ai nghe thấy. Thế nhưng là Doanh Thiên lại biết.
Hắn thở dài,:”nếu khúc mắc đã giải, vậy Đế Diễm này ta liền nhận”.
Cuối cùng Doanh Thiên trở về thực tại, hăn nâng ngón tay chạm vào đế diễm, lập tức từng ngọn lửa quấn theo ngón tay Doanh Thiên giống như rắn leo lên tay hắn, sau đó quấn quanh thân hắn, bởi vì Viêm Đế khúc mắc đã giải, Đế Diễm cũng không có bài xích Doanh Thiên mà nó đã chấp nhận Doanh Thiên là chủ mới.
Thông qua Đế Diễm, hắn ẩn ẩn cảm nhận được Viêm Đế hẳn là còn sống, dù sao Đế Diễm và Viêm Đế có một mối liên kết vô hình.
Cuối cùng, Doanh Thiên đem đế diễm vào thức hải, sau đó rời đi bí cảnh.
......
Giải thích chút, thập đại linh căn vs thập đại Thiên căn khác nhau nhé. Thập đại linh căn là người có thể đoạt để trở thành mình linh căn. Còn thập đại Thiên Căn chính là linh căn của thiên địa. Lấy ví dụ thiên địa là một người thì thiên căn chính là linh căn của nó. Cái này không ai có thể đoạt, kể cả main ^^