1. Truyện
  2. Nguyên Thủy Đại Thiên Tôn
  3. Chương 57
Nguyên Thủy Đại Thiên Tôn

Chương 57 : Vạn Lý Đăng Thiên

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sáng.

Trời là trong xanh nắng đẹp.

Người là tưng bừng nhộn nhịp.

Vạn Lý Thành hôm nay, sẽ là chính thức một cái long trọng nhất đại hội. Vạn Lý Đăng Thiên.

Đối với người ngoài tới nói, đây chẳng qua liền là một cái to lớn đại hội mà thôi.

Thế nhưng là đối với Đông Vực các thế lực tới nói. Vạn Lý Đăng Thiên hội có ý nghĩa không thề coi thường.

Lý do đại hội này những ngàn năm mới có thể một lần tổ chức, là bởi vì có liên quan tới Vạn Lý Tháp.

Vạn Lý Tháp này, chính là ngàn năm liền mở ra một lần, để cho người ngoài tiến vào.

Bên trong tháp có đủ loại kỳ ngộ. Đã từng có người thành thần nhờ vào kỳ ngộ trong đó.

Cho nên hôm nay người có thể tiến vào Vạn Lý Tháp đều rất mong chờ.

Nhất là những cái kia Thiên tài các loại. Bọn hắn là muốn một lần chứng minh chính mình. Nếu như thể hiện tốt, liền nhất cử dương danh, nếu là vận khí tốt, liền nắm được cách thành thần.

Đây chính là đối với rất nhiều người dụ hoặc không thể cưỡng lại.

Thậm chi, có rất nhiều thế lực có được Thiên tài tuổi trẻ liền đem bọn hắn phong ấn xuống chờ ngày này. Cũng có người là hận mình không sinh muộn hơn.

Lúc này đây, Quảng trường to lớn bên dưới Vạn Lý Tháp kia đều đã chật kín người. Sô lượng cũng tới mấy trăm vạn người.

Những người này chen chúc nhau, đa số là tới xem náo nhiệt. Bởi vì cũng chỉ có những cái kia truyền nhân các thế lực mới có tư cách đi vào Vạn Lý Tháp.

Cũng lúc này, bên dưới chân Vạn Lý Tháp đã tụ tập hơn người. người này đều là người trẻ tuổi. Thấp nhất cũng có được Linh Vương tu vi.

Giờ phút này, ai nấy đều nhận ra, người này vậy mà chia ra thành nhóm. Lớn nhất một nhóm liền có tới hơn người, nhóm hơn người. Nhóm cuối chỉ có mấy chục người.

Giờ phút này, có rất nhiều người không biết chuyện hỏi.

“Nhóm người đông nhất đều là chúng ta Đông Vực trẻ tuổi thiên tài, trong đó ta nhận ra khá nhiều, nhưng là nhóm kia một người đều chưa từng gặp qua, không biết là ai”.

Có người biết bên trong nội tình liền giải thích.

“Bọn họ đều là Thiên tài đến từ Tam Vực khác, bởi vì khoảng cách xa xôi, cho nên số lượng có hạn, thế những nhìn kỹ xem, bọn họ ít người nhưng đều không thua kém chúng ta đông vực Thiên Tài”.

Cũng lúc này, xung quanh Vạn Lý Tháp đã dựng sẵn cái đài quan sát, đài quan sát này đều vô cùng rộng lớn, có thể chưa tới mấy trăm người.

đài cao này chính là dành cho chư vị cao tầng lão tổ của vực. Bọn hắn là người dẫn đội của các tông môn đại phái.

Hiển nhiên, được ngồi trên đài quan sát này, tất cả đều là người có máu mặt, tu vi cường đại khôn cùng. Linh Thánh, Linh Đế nhiều vô cùng. Thậm chí có mấy vị đại nhân vật Thông Thần Cảnh cũng tại.

“Đông Vực Thiên Tài cơ hồ đều tới đầy đủ, có trên Anh Hùng Bảng ngoại trừ đệ nhất Cuồng Long đều đã tới hết, ngoài ra còn rất nhiều”.

“Kia là Thiên Thuỷ Hoàng Tử, bên cạnh là Thanh Vân Tông Thánh nữ. Còn có Thương Toạ thiếu chủ, Hoàng Thiên Thái tử, Tuệ Tĩnh Công Chúa, kia là Vân Long thần tử. Còn có Thanh Hà Thánh nữ,đó là Thanh Tiêu thiếu chủ, nge nói hắn chiêu đánh bại Vũ Thiếu chủ. Nhắc tới Vũ Thiếu Chủ hắn vẫn chưa tới, xem chừng là bị đánh k dậy nổi đi...... lần đầu trông thấy Đông Vực Thiên Tài toàn bộ tụ hội, tam vực còn lại xem chừng là yếu thế đi”. Có người điểm danh các thiên tài, sau đó hâm mộ nói ra.

“Ha, ếch ngồi đáy giếng”. Có người khinh thường đáp.

“Ngưoi có ý gì”.

“Nói cho ngươi cũng chẳng sao, nhìn nhóm người bên nam vực kia. Ngươi thấy nữ tử áo đen chứ, nàng gọi Dạ Uyển, nói cho ngươi biết, nàng năm nay tuổi, Linh Hoàng tu vi. Đã từng vượt giai đánh bại Linh Đế”. Dừng một chút lại nói tiếp:”Nam tử lưng đeo đao lớn kia, hắn gọi Tuần Hải, hắn là thần dòng dõi, tu vi Linh Đế, ngươi biết hắn từng đồ sạch một cái quốc gia trong một đêm không”.

“Bên kia tây vực....ngươi thấy nam tử mặc thanh bào kia không, hắn là đệ nhất Thiên Tài của Thái Huyền Tông, cũng là Thiên Tài đệ nhất Tây Vực, Bạch Thần”. Sau đó người này đều sẽ đem mấy cái đỉnh cấp Thiên tài của tam vực đều giới thiệu qua. Người nghe kia mỗi lần nghe tới một cái tên cùng thành tích tu vi đều sẽ khiếp sợ một hồi. Cuối cùng hắn cũng đều nhận mình ếch ngồi đáy giếng.

Nếu đám người Ma Âm ở đây, bọn hắn đều sẽ nhận ra trong mấy cái Thiên tài tây vực kia có Bạch Vũ trong đó. Mà Bạch Thần kia lại cùng Bạch Vũ dung mạo tương tự, hẳn là có quan hệ huyết thống.

Ở phía trên đài quan sát, mấy vị lão tổ cũng đang nói chuyện với nhau.

“Tây vực năm nay hơi ít ngươi tham gia nhỉ”. Có một vị lão tổ hỏi thăm.

“Chứ sao, ở đó tồn tại một cái khủng bố nhân vật, chém giết vị thần, bên đó không trầm lắng xuống mới lạ”.

“Cũng không nghĩ tới một vị nhân vật khủng bố như vậy lại đi tới Cực Huyền Giới”.

“Ta chỉ hi vọng không gặp phải như thế người”.

“Đâu dễ dàng như vậy, yên tâm đi, vị kia đã rời đi Thế Giới này”.

“Thật đã rời đi”.

“Thật, Bên tây vực Tinh Vẫn Các đã hướng bên ngoài thông báo vị nhân vật kia đã rời đi rồi”. Vị này lão tổ chắc nịch nói.

Trên thực tế. Từ sau khi biết Doanh Thiên ngụ tại Tinh Vẫn Các. Toàn bộ tây vực các môn phái từ lớn tới nhỏ đều lũ lượt kéo đến bái phỏng.

Cho đến khi Doanh Thiên rời đi, vì để tránh phiền phức. Cho nên Tinh Vẫn Các hướng bên ngoài thông báo Doanh Thiên đã rời đi. Để cho các môn phái kia không cần tới nữa.

Cũng lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng long ngâm, tiếng long ngâm này ngân nga trong thiên địa, tựa hồ toàn bộ Vạn Lý Thành đều có thể nghe thấy.

Từ phía chân trời bên kia, một đầu khổng lồ quái vật đang cấp tốc hướng Vạn Lý Tháp bay tới. Lại gần một chút, người ta đều nhìn ra. Đó là một đầu Giao Long khổng lồ, tại trên đầu của nó, ngồi lấy một cái trẻ tuổi nam tử.

Nam tử này thân mặc lam bào, khí định thần nhàn, nhưng lại mang cho người ta cảm giác cuồng bạo tột điểm.

Người này chính là xếp trên Anh Hùng Bảng đệ nhất bài danh, Cuồng Long.

Trông thấy Cuồng long, ở đây rất nhiều Thiên tài đều lộ ra vẻ kiêng kỵ. Cho dù là những cái kia nhất đẳng thiên tài của tam vực đều không ngoại lệ.

Bọn hắn đều là cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm từ trên người Cuồng Long.

Một lát sau, có một vĩ Lão Tổ đứng lên, dùng linh lực phát tán nói.:”Chư Vị, lão phu Toàn Quân, xin thay mặt cho Vạn Lý Thành hoan nghênh chư vị hôm nay tới đây tham dự Vạn Lý Đăng Thiên”.

Dừng một chút, lão tổ này nói tiếp:”Như các vị đều biết, Vạn Lý Đăng Thiên hội là Thiên Tài của người trẻ tuổi. Trong chúng ta đều có không ít người cũng từng tham gia, ta sẽ nhắc lại một chút quy củ”.

“Vạn Lý Tháp ngàn năm mới mở ra một lần, đây là cơ hội cho người trẻ tuổi phát triển, bên trong Vạn Lý Tháp là tự thành thế giới, kỳ ngộ vô số, thế nhưng hung hiểm cũng không phải ít”.

“Mỗi lần Vạn Lý Tháp mở ra, đều sẽ có người nhất phi trùng thiên, sau này trở thành một phương bá chủ, nhưng cũng có Thiên Tài ở bên trong Vạn Lý Tháp rơi rụng, trở thành đá lót đường cho người khác”.

“Lại nói, Bên trong Vạn Lý Tháp nghiêm cấm chém giết, nhưng là không cấm tranh đoạt, cho nên ai tay to hơn liền đến được đồ tốt, hơn nữa bên trong Vạn Lý Tháp quy tắc sẽ đem các ngươi toàn bộ ép xuống Linh Vương sơ kỳ”.

“Muốn vào Vạn Lý Tháp cần đi lên Đăng Thiên Đài ít nhất bước, yêu cầu tu vi từ Linh Vương tới Linh Đế”.

Bởi vì Vạn Lý Tháp quy tắc hạn chế,

Cho nên chỉ có người tu vi từ Linh Vương tới Linh Đế có thể qua cửa, người dưới hoặc vượt qua sẽ bị Vạn Lý Tháp cấm bên ngoài không cách nào tiến vào, ngoài ra sau khi vào tháp, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào đều sẽ bị ép xuống Linh Vương cảnh sơ kỳ.

“Đăng Thiên Đài, mở”. Vị lão tổ này vung tay lên.

Chỉ thấy vậy mà từ trên không trung rơi xuống một cái to lớn đài cao. Đài cao này có tổng cộng bậc thang.

Đài cao này tản mát ra vận vị khác thường, thần uy lượn lờ, rõ ràng là một món không tầm thường Thần Khí.

Có nhiều Thiên Tài lần đầu thấy đài cao này đều là ngạc nhiên tò mò.

“Đây là Đăng Thiên Đài sao”. Có một cái Thiên Tài hỏi.

“Chính nó, đây là một kiện Địa Thần Binh, Do một vị cổ thần lưu lại”. Có thiên tài biết chuyện nói ra”.

“Bởi vì để tăng lên độ cạnh tranh, vị cổ thần kia mới lưu lại Đăng Thiên Đài, cùng với nguyên tắc bậc, đây là để khảo nghiệm liệu ngươi có xứng đáng để vào tháp hay không”. Có thiên tài giải thích thêm.

“Chỉ là leo bậc mà thôi, có gì khó”. Cũng có thiên tài kiêu ngạo nói ra.

“Hắc, chờ ngươi leo lên rồi biết”. Một vị thiên tài khác biết được nội tình nói.

Lúc này, vị kia lão tổ nói tiếp:”Được rồi, nếu đã sẵn sàng, liền bắt đầu lên đài đi.

Nghe được hiệu lệnh. Toàn bộ ở đây thiên tài đều chuẩn bị nhao nhao leo lên Đăng Thiên Đài.

Nhưng đúng lúc này.

Một đạo lười biếng thanh âm vang lên.

“Chậm đã”.

Truyện CV