1. Truyện
  2. Nguyên Tôn
  3. Chương 13
Nguyên Tôn

Chương 13: Xung mạch

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bên trong hoa uyển, trăm hoa đua chen khoe sắc, thạch đình vững chãi, dòng suối nhỏ uốn quanh, u tĩnh lại mát mẻ.

Chu Nguyên ngồi xếp bằng bên trong thạch đình, hai mắt khẽ nhắm, trong đầu có tâm pháp chảy xuôi, đúng là dẫn khí thuật tên long hấp thuật cho Thương Uyên truyền thụ cho hắn ngày đó.

Lúc khai mạch cảnh, không cách nào tu luyện công pháp được, chỉ có thể tu luyện dẫn khí thuật, dẫn động nguyên khí khắp thiên địa vào trong cơ thể, cọ rửa khắp bát mạch để đả thông từng chút một.

Cho nên, đối với người ở khai mạch cảnh mà nói, tầm quan trọng của dẫn khí thuật là không thể xem thường.

Có được một thiên dẫn khí thuật cao thâm sẽ khiến cho người khai mạch có thể làm ít công to.

Bên trong hoàng thất của bọn họ vốn cũng có dẫn khí thuật, bất quá Chu Nguyên đã suy tính kỹ càng, vẫn chọn long hấp thuật mà sư phụ Thương Uyên đã truyền thụ cho mình, dù sao đi nữa thì Thương Uyên cao thâm khó dò, thứ mà ông lấy ra truyền thụ chắc hẳn không phải là phương pháp tầm thường.

- Đạo long hấp thuật này cũng giống như tên của nó, chính là bắt chước cách hít thở của rồng, trong lúc phun ra nuốt vào, phong vân tịch diệt.

- Nếu như dùng nhân thân để bắt chước rồng thì cần phải rèn luyện kỹ xảo cực kỳ thâm ảo, đạt tới cảnh giới huyết nhục cộng minh, phát ra tiếng rồng râm thì mới có thể hấp thu nguyên khí thiên địa.

Chu Nguyên cẩn thận thưởng thức thiên long hấp thuật này, cuối cùng tìm được phương pháp tu luyện quan trọng nhât ẩn giấu ở bên trong.

- Chín mươi tám thức đoán long hí.

Bởi vì muốn đạt tới cảnh giới nhân thân mô phỏng long hấp, thì phải rèn luyện huyết nhục trong cơ thể, mà chín mươi tám thức đoán long hí ẩn giấu bên trong long hấp thuật kia chính là một khâu quan trọng nhất.

Từng động tác kỳ lạ thoáng hiện ra trong đầu của Chu Nguyên, những động tác này tổng cộng có chín mươi tám thức, hình thù kỳ lạ, nhìn thoáng qua thì giống như một con rồng đang chơi đùa.

Chu Nguyên nhớ kỹ những động tác này ở trong đầu, sau đó liền đi ra khỏi thạch đình, giơ hai tay lên, bắt đầu dựa theo động tác đầu tiên, chậm rãi làm theo.

Lần đầu tiên luyện tập cho nên có vẻ không được suôn sẻ lắm, đợi sau khi Chu Nguyên chậm rãi thực hiện hết chín mươi tám động tác kia thì toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, thân thể nóng như lò lửa.

Bất qáu, điều khiến cho Chu Nguyên thoáng nhíu mày chính là, sau khi làm xong chín mươi tám động tác kia, tuy rằng thân thể nóng ran, nhưng Chu Nguyên căn bản không hấp thu được chút nguyên khí nào từ trong thiên địa cả.

- Cảm giác thiếu thiếu cái gì ấy.

Chu Nguyên lẩm bẩm, sau đó lau khô mồ hôi, tiếp tục luyện tập chín mươi tám thức đoán long hí kia.

Một nén nhang sau, Chu Nguyên ướt đẫm mồ hôi dừng lại, hắn lại đánh xong ba lần đoán long hí kia, nhưng vẫn không hề hấp thụ được chút nguyên khí nào cả, điều này khiến cho hắn cảm giác như mình đang tu luyện một loại hàng dỏm vậy.

- Qủa nhiên không có sư phụ chỉ điểm, tự mình mày mò thật là có phần phiền toái.

Chu Nguyên bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra còn phải tự mình luyện thêm vài lần để mày mò sự ảo diệu bên trong rồi.

Đang lúc Chu Nguyên tính toán tiếp tục luyện tập thì dư quang khóe mắt bất chợt nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp đứng ở trong hoa uyển, lúc này hai mắt sáng lên, cười tủm tỉm đi tới.

- Yêu Yêu tỷ, đúng lúc tỷ cũng ở đây, ta muốn thỉnh giáo một chút.

Đạo bóng dáng xinh đẹp kia đương nhiên chính là Yêu Yêu, nghe thấy giọng nói của Chu Nguyên, cô ôm Thôn Thôn nghiêng đầu nhìn thoáng qua hắn một cái, sau đó trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần như ngọc khắc kia cũng xuất hiện một nụ cười khẽ, giơ năm ngón tay ngọc ngà nhỏ nhắn ra nói:

- Mỗi ngày cho ta năm bình rượu phỉ thúy, ta sẽ dạy ngươi.

Chu Nguyên ngẩn ra, sau đó nhíu mày nói:

- Năm bình rượu thì nhiều lắm, rượu này quá mạnh, có hại cho cơ thể, nên mỗi ngày chỉ có thể cho tỷ một bình mà thôi.

Yêu Yêu còn muốn nói gì đó.

- Không thiểu đòi nhiều hơn, bằng không thì ta sẽ tự mình mày mò cũng được.

Nhưng Chu Nguyên cũng nghiêm mặt, vẻ mặt vô cùng cứng rắn, nếu như để Thương Uyên biết được Yêu Yêu mới đi cùng với hắn có mấy ngày đã thành ma men thế này thì e là sẽ tức giận tới mức đuổi hắn ra khỏi sư môn mất thôi.

Nhìn thấy Chu Nguyên kiên trì như thế, Yêu Yêu chỉ đành chun mũi lại, hừ khẽ một tiếng, sau đó ném Thôn Thôn trong ngực ra ngoài:

- Nhìn cho kỹ đây.

- Nhìn cái gì?

Chu Nguyên ngẩn người hỏi lại, bởi vì dường như Yêu Yêu cũng không có ý muốn diễn lại đoán long hí kia.

- Nhìn nó kìa!

Yêu Yêu giơ tay chỉ về phía Thôn Thôn ở trên mặt đất, tức giận nói.

Khóe miệng của Chu Nguyên co giật một cái, bất quá hắn còn chưa kịp nói thêm gì thì đồng tử của hắn đột nhiên co rụt lại, vẻ mặt kinh hoảng như gặp phải quỷ, bởi vì ở đằng kia, Thôn Thôn béo lùn tròn vo chợt đứng thẳng lên bằng hai chân, sau đó bắt đầu đánh ra một loạt động tác huyền ảo, đương nhiên mấy động tác nó đánh ra chính là chín mươi tám thức đoán long hí.

- Đây… Thôn Thôn cư nhiên có thể tu luyện đoán long hí?

Chu Nguyên kinh ngạc trợn mắt há mồm.

Trong ánh mắt kinh hãi của Chu Nguyên, Thôn Thôn dùng động tác lưu loát liền mạch luyện hết chín mươi tám động tác, đợi tới lúc hoàn thành động tác cuối cùng xong thì chỉ thấy thân hình của Thôn Thôn đột nhiên rung lên, miệng há to, ẩn ẩn có tiếng rồng ngâm vang lên.

Ô ô!

Giữa thiên địa đột nhiên có nguyên khí vù vù kéo tới, giống như biến thành một đạo bạch tuyến ùn ùn trút vào trong miệng của Thôn Thôn.

Một ngụm nuốt chửng lượng thiên địa nguyên khí khổng hồ, lúc này Thôn Thôn mới thỏa mãn vỗ về bụng nhỏ, quay đầu nhìn Chu Nguyên đang trợn mắt há mồm kia, lộ ra một nụ cười khinh bỉ cực kỳ nhân tính hóa.

Chu Nguyên lúc này cũng dần khôi phục tinh thần lại, ánh mắt nhìn chằm chằm tiểu gia hỏa kia với vẻ cổ quái, rốt cuộc Thôn Thôn này là nguyên thú gì đây? Sao nó lại có thể tu luyện công pháp của nhân loại chứ?

- Đã nhìn rõ hay chưa?

Thanh âm êm ái của Yêu Yêu vang lên.

Chu Nguyên dằn cơn khiếp sợ trong lòng xuống, thoáng trầm ngâm, sau một lúc mới chậm rãi nói:

- Là hô hấp! Tu luyện đoán long hí thì cần phải khống chế tiết tấu hít thở của bản thân, khiến cho huyết nhục cộng minh với hô hấp.

- Long hấp thuật chính là bắt chước cách hít thở của chân long, mà rồng hít thở thì kéo dài liên miên, mỗi lần Thôn Thôn mở đầu một động tác đều hít nhẹ, khi kết thúc lại thở nhẹ ra, hai thứ kết hợp cùng nhau, cuối cùng mới có thể dẫn phát long hấp.

Yêu Yêu nghe thấy thế thì ánh mắt sáng lên, nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên với vẻ kinh ngạc, lên tiếng khen ngợi một câu hiếm hoi:

- Ngộ tính không tệ.

Gần như chỉ xem Thôn Thôn đánh một bộ đoán long hí thôi đã nhạy bén nhìn ra được điểm mấu chốt, ngộ tính thế này, chẳng trách lại được Hắc gia gia nhìn trúng.

Chu Nguyên khép hờ hai mắt, hồi tưởng lại tiết tấu hít thở của Thôn Thôn khi nãy, một lúc sau, hắn chậm rãi vươn hai chân ra, song chưởng duỗi thẳng, lại bắt đầu động tác đầu tiên của đoán long hí.

Bên trong hoa uyển, thân hình của thiếu niên di chuyển liên hồi, lồng ngực phập phồng, hô hấp bắt đầu trở nên kéo dài, nhìn từ xa giống như một con ấu long đang uốn mình.

Chín mươi tám động tác, chặt chẽ tương liên cùng nhau, còn hai mắt của Chu Nguyên lúc này giống như trở nên sáng ngời hơn, hắn có thể cảm giác được huyết nhục, xương cốt trong cơ thể, lúc này bắt đầu ẩn ẩn chấn động lên rồi.

Có một cỗ khí tức giống như nương theo huyết nhục, cuối cùng bay thẳng lên yết hầu.

Ngay khi động tác sau cùng chấm dứt, gương mặt của Chu Nguyên trở nên đỏ bừng, cái miệng đang mím chặt đột nhiên há to.

Hống!

Một đạo rồng ngâm như có như không truyền ra từ trong yết hầu của hắn.

Cùng lúc đó, lồng ngực của Chu Nguyên cũng co rụt lại, giống như cự long hấp thủy, thiên địa nguyên khí trong hoa uyển đột nhiên như có được sự dẫn dắt nào đó, trực tiếp biến thành một đạo bạch tuyến có thể nhìn thấy được bằng mắt thường ùn ùn kéo tới, chui thẳng vào bên trong cơ thể của Chu Nguyên.

Một ngụm chân khí này ùa vào mãnh liệt, nhất thời khiến cho làn da của Chu Nguyên trở nên nóng rẫy, mà nguyên khí do bát canh cửu thú cùng chén cơm huyền tinh mà hắn ăn vào lúc nãy, đúng lúc này cũng bốc lên, hội tụ cùng với nguyên khí tinh khiết vừa mới tiến vào trong cơ thể, giống như một con sóng vỗ mạnh mẽ ập tới đệ nhất mạch bị phong kín kia.

Nguyên khí xông vào bên trong đệ nhất mạch bị phủ kín, lập tức dẫn tới cơn đau đớn mãnh liệt, khiến cho Chu Nguyên đau đớn kêu lên một tiếng.

Bất quá hắn vẫn cắn chặt hàm răng, cố gắng chống chọi với cơn đau đớn kịch liệt khi trùng mạch, sai khiến từng cổ nguyên khí liên tục đánh mạnh vào đệ nhất mạch bị phong kín.

Nguyên khí từng chút từng chút đánh vào cọ rửa đệ nhất mạch, cứ kéo dài như thế chừng hơn nửa nén nhang, mới vì nguyên khí hao hết mà chấm dứt.

Trên mặt Chu Nguyên thấm đẫm mồ hôi, nhưng trong đôi mắt của hắn lại tràn ngập vẻ kinh hỉ, bật thốt:

- Long hấp thuật này thật lợi hại.

Tuy rằng hắn cũng chưa từng tu luyện những dẫn khí thuật khác, nhưng hắn vẫn biết rõ, dẫn khí thuật càng cao thâm thì số lượng nguyên khí hấp thu được vào cơ thể lại càng hùng hậu hơn, theo như hắn biết, đạo dẫn khí thuật tên cố nguyên thuật của hoàng thất bọn họ, gần như chỉ có thể kéo dài thời gian trùng mạch chừng nửa đốt nhang thì sẽ tiêu hao hết nguyên khí chẳng còn gì.

Nhưng một ngụm nguyên khí do long hấp thuật khi hấp thu lại có thể duy trì được nửa nén nhang, gần như gấp mười lần so với cố nguyên thuật.

Tuy rằng lần này có canh cửu thú và gạo huyền tinh kèm theo, nhưng bấy nhiêu cũng đủ để nhìn ra long hấp thuật này lợi hại cỡ nào.

- Ngươi đây chỉ mới là nhập môn của long hấp thuật mà thôi, nếu như tu luyện tới mức cao thâm thì không cần có đoán long hí giúp đỡ, khi ấy ngươi đã có thể biến nó trở thành bản năng, dù ngươi không dùng tới long hấp thuật, nhưng mỗi khi ngươi hít thở đều sẽ biến thành long hấp, giúp ngươi có thể hấp thu thiên địa nguyên khí bất kỳ lúc nào.

Yêu Yêu đứng bên cạnh nhẹ giọng nói.

Chu Nguyên kinh ngạc không thôi, biến hô hấp bình thường trở thành long hấp, không ngừng hấp thu nguyên khí trong đất trời sao? Hiệu suất cao thế này thì sẽ mạnh tới mức nào nữa đây?

- Lần trùng mạch đầu tiên khi nãy đã đả thông được một phần nhỏ của đệ nhất mạch, dựa theo hiệu suất thế này, sợ là không tới một tháng mình có thể triệt để đả thông được đệ nhất mạch rồi.

Chu Nguyên siết chặt bàn tay, cảm xúc dâng trào.

Mà hắn có dược loại hiệu suất thế này, rõ ràng là nhờ vào long hấp thuật, đương nhiên, canh cửu thú và gạo huyền tinh cũng có được một phần nhỏ công lao.

- Tiếp tục tu luyện!

Chu Nguyên ngồi nghỉ ngơi một lúc đã muốn bắt đầu tu luyện đoán long hí tiếp, bất quá lại bị Yêu Yêu ngăn lại, cô nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:

- Ngươi thật là chán sống mà, trùng mạch sẽ tạo thành tổn thương đối với kinh mạch, cho nên người bình thường mỗi ngày chỉ có thể tiến hành trùng mạch một lần mà thôi, phải chờ tới ngày hôm sau cho kinh mạch khôi phục thì mới có thể tiếp tục trùng mạch, nếu không sẽ khiến cho kinh mạch bị tổn thương.

Chu Nguyên thoáng giật mình, không phải là hắn không biết điều này, chỉ là… Hắn đã thử cảm ứng đệ nhất mạch trong cơ thể rồi, do dự một lúc hắn mới nói:

- Nhưng ta cảm giác dường như kinh mạch của ta vẫn còn có thể thừa nhận nổi.

Lần này tới phiên Yêu Yêu ngẩn ra, đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm Chu Nguyên với vẻ hoài nghi, hỏi:

- Ngươi nói thật chứ?

Chu Nguyên nghiêm túc gật đầu.

Yêu Yêu thấy thế thì im lặng một lúc mới nói:

- Lẽ nào vì ngươi là người trời sinh bát mạch đã mở, tuy rằng kinh mạch lại bị phong kín lần nữa, nhưng cường độ kinh mạch vẫn mạnh hơn so với những người mới học bình thường?

- Vậy ngươi thử thêm một lần nữa xem.

Yêu Yêu chắp tay sau lưng, áo xanh ôm trọn thân thể lung linh, tư thế này lại càng lộ rõ hai gò bồng đảo mê người phập phồng trước ngực, bất quá Chu Nguyên không dám nhìn nhiều, bởi vì đôi mắt sáng ngời của Yêu Yêu đang nhìn hắn.

- Ta muốn xem xem ngươi có thể trùng mạch được mấy lần?

Truyện CV