1. Truyện
  2. Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu
  3. Chương 9
Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 9: Bejeweled

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dương Khoa tin rằng lần này hắn sẽ có một trò chơi chất lượng tương đối vì số điểm danh vọng sử dụng tăng lên, lại thêm hệ máy cũng đã chọn lại cho phù hợp. Thế nhưng kết quả lại một lần nữa làm cho hắn bất ngờ.

“Mở ra trò chơi: Bejeweled Classic.”

Tuyệt vời!

Trò chơi xếp kim cương cổ điển.

Có kinh nghiệm rớt hố từ lần đầu tiên nên lần này Dương Khoa tỏ ra bình tĩnh hơn rất nhiều, dù vậy nét thất vọng vẫn hiện ra trên khuôn mặt hắn.

“Bejeweled” là một dòng minigame dạng Puzzle (Giải đố) thể thức “Match ” khá nổi tiếng được phát triển và cải tiến qua nhiều phiên bản. Gây dựng được tiếng vang lớn ngay từ khi ra mắt, trò chơi nhanh chóng tạo nên một đợt cuồng triều trong giới người chơi “Casual” – những người chơi phong trào chơi để lấy vui, thư giãn sau những khoảng thời gian căng thẳng.

Trò chơi sở hữu lối chơi đơn giản vô cùng, chỉ cần xếp hàng ngang dọc sao cho mỗi lần thao tác có ít nhất viên kim cương cùng màu là ăn điểm khiến cho bất cứ ai cũng có thể thành thạo chỉ sau vài phút. Cộng với đó là hình ảnh, âm thanh tươi sáng khiến cho trò chơi gây dựng được tiếng tăm tương đối tốt.

Thế nhưng nói tới đơn giản, trò chơi này cũng quá là đơn giản đi.

Dương Khoa nghĩ đến đây nội tâm xoắn xuýt, liệu một trò chơi đơn giản như thế có được người chơi thế giới này tiếp thu hay không? Dù sao thì người ta cũng trải qua vô số thể loại hoành tráng rồi, chắc gì đã thèm ngó qua trò chơi không mấy điểm nhấn này lấy một cái?

Tốt xấu gì “Minesweeper” còn bắt người ta động não tư duy, chứ chơi “Bejeweled” hầu như là cất não luôn rồi.

“Xin hãy nhấn nút F để tiếp tục.”

Trên màn hình Btop đột nhiên hiển thị thông báo mới. Mải suy tư, trông thấy thông báo Dương Khoa liền theo bản năng làm theo.

“Cạch!”

Đột nhiên một thanh âm kỳ lạ vang lên, sau đó màn hình Btop đột nhiên ngã ngửa về phía sau độ. Trông thấy cảnh này, phản ứng đầu tiên của Dương Khoa là giật mình kinh hãi: Btop hỏng rồi?

“Xin rút màn hình ra để chuyển sang chế độ Bpad.”

Một thông báo khác hiện lên, ngạc nhiên Dương Khoa đưa tay cầm màn hình lắc lắc.

Tháo ra được!

Màn hình Btop sau khi tháo ra khỏi thân máy vẫn hoạt động bình thường, trông giống như một chiếc máy tính bảng cỡ lớn, dọc theo thân màn hình còn có một dãy phím bấm phụ trợ.

Dương Khoa thở phào hú vía, sau đó giơ tay hoan hô hắc khoa kỹ muôn năm!

Theo hướng dẫn thao tác lần lượt hiện ra trên màn hình, hắn khám phá ra chiếc Btop trâu bò này của hắn còn tích hơp cả chế độ hoạt động như một thiết bị di động, khi cần thiết người sử dụng có thể hoán đổi chế độ sử dụng cho nhau.

Tựa như lúc mở khóa trò chơi “Minesweeper”, trên màn hình hiện ra giao diện trò chơi hàng cột cùng viên kim cương đủ màu sắc từ trên rơi xuống. Sau đó yêu cầu của trò chơi hiện lên, người chơi phải đạt mốc điểm để chiến thắng.

Tới đây Dương Khoa triệt để khẳng định: quy tắc của hệ thống là muốn cầm được trò chơi đến tay phải hoàn thành thử thách liên quan đến chính trò chơi đó chứ không chỉ dừng lại ở quy đổi.

Khá là có lý, hệ thống đã lo liệu phần lớn kỹ thuật chế tác, vậy ít ra cũng phải có những thử thách để người như hắn không bị ỷ lại quá mức.

Khoảng mười phút sau, Dương Khoa điệu nghệ xoẹt một đường ngón tay nối hàng kim cương cuối cùng, thành công hoàn thành nhiệm vụ. Trò chơi báo hiệu chúc mừng giải khóa thành công, sau đó giống như ngày hôm qua Dương Khoa cứng đơ người tiếp nhận dữ liệu mới.

Lần này lâu hơn một chút, ước chừng một phút sau Dương Khoa mới thoát khỏi cảnh đắm chìm trong mênh mông dữ liệu để trở về với thực tại. Cắm màn hình về chỗ cũ, theo bản năng Dương Khoa định đóng lại Btop chuẩn bị tiến hành chế tác trò chơi mới, thế nhưng một ý nghĩ bất chợt nảy lên trong đầu hắn:

“Chờ đã. Trò chơi trên điện thoại cùng PC đều có thể quy đổi cùng trải nghiệm trên Btop, thế còn VR thì sao?”

Người ta thường nói, nhiều khi có những sự việc liên tục hiện hữu trước mắt khiến ta cảm thấy quen thuộc mà quên đi vấn đề cố hữu của nó. Mà Dương Khoa, sau khi quen dần với sự hiện hữu của Btop đã quên bẵng đi một vấn đề: thế giới cũ của hắn không có hệ thống trò chơi VR!

Địa cầu . của hắn hầu hết tất cả mọi trò chơi lớn bé, siêu phẩm hay siêu cùi đều là trò chơi PC, máy tính bảng cùng điện thoại! Còn cả Console nữa, nhưng trọng yếu là không có VR a!

Cho dù có đi nữa, vậy cũng không thể so sánh được với hệ thống VR hoàn thiện tột bậc tại đây. Thế thì làm thế nào mà Dương Khoa phát triển sự nghiệp của hắn trên hệ máy VR? Chưa kể Btop của hắn làm thế nào mà giúp hắn mở khóa chế tác hay nâng cấp trò chơi VR?

VR ở thế giới này là một núi vàng, nhưng giờ Dương Khoa đột nhiên nghĩ đến việc mình chỉ có thể nhìn người khác ăn mà mình không được ăn, nhất thời cảm thấy lòng dạ mát lạnh như đang trong nhà tang lễ.

May mắn cho Dương Khoa, khi hắn nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề sai biệt thế giới quan này, đèn tín hiệu trên Btop đột nhiên nhấp nháy, kêu tít tít vài tiếng chói tai rồi vang lên giọng nói điện tử lạ lẫm:

“Kiểm tra sóng não của người sử dụng phát hiện ra lỗi kỹ thuật.”

“Nani?” Dương Khoa giật mình khi nghe thấy thanh âm máy móc vang lên. Hắn có nghe nhầm không vậy, Btop biết nói chuyện?

“Thành công giải mã lỗi phát sinh.”

“Tiến hành tra cứu thông tin về lỗi phát sinh trong kho dữ liệu.”

“Tra cứu hoàn thành: Không có dữ liệu tương quan. Tự động xây dựng giải pháp xử lý.”

“Giải pháp xây dựng hoàn thành, tiến hành áp dụng giải pháp xử lý lỗi phát sinh.”

“Bắt đầu cập nhật hệ thống lên phiên bản v., thời gian ước tính tiếng phút giây.”

Một chuỗi thanh âm tự động tiếp nối vang lên, sau đó Dương Khoa trơ mắt nhìn chiếc Btop của hắn tắt “Phụt!” một tiếng, chỉ để lại một dòng thời gian ước tính đang chạy. Bấm linh tinh vài nút thấy Btop không có phản ứng gì hắn bèn hoang mang để qua một bên.

Sau đó dường như ngộ ra điều gì đó, Dương Khoa mỉm cười.

Có lẽ chiếc Btop này cùng với tư duy của hắn đồng bộ thành một khối, cùng hắn thích ứng với thế giới mới.

Thực không hổ danh hắc khoa kỹ, hắn vừa mới phát hiện ra vấn đề hệ thống Btop đã tiến hành tự hành xử lý. Dù chưa biết kết quả như thế nào thế nhưng với niềm tin vô hạn vào nhà sản xuất, Dương Khoa chắc chắn biện pháp hệ thống đưa ra sẽ thập toàn thập mỹ.

“Như thế này được tính là phát hiện ra bug à? Xem ra mình cũng thuộc hàng ghê gớm, có tố chất của một nhà chế tác trò chơi đỉnh cao?” Dương Khoa theo thói quen tự sướng một hồi rồi yên tâm mở laptop ra. Trước khi chế tác trò chơi mới, hắn phải làm một phen điều tra thị trường.

Khác với “Minesweeper”, những trò chơi xếp hình “Match ” tương tự như “Bejeweled” này đã có mặt trên thị trường, vì thế hắn phải thận trọng nghiên cứu sản phẩm sẵn có trước khi bắt tay vào chế tác trò chơi mới. Như vậy mới có thể tìm ra điểm đột phá làm cho trò chơi của hắn có được không gian sinh tồn.

...

Buổi tối cứ thế trôi qua rất nhanh, sau khi tim hiểu hơn chục trò chơi có lối chơi tương tự, Dương Khoa cảm thấy “Bejeweled” xuất thế không có vấn đề.

Trên thị trường xác thực lưu hành rất nhiều trò chơi xếp hình giải đố thể thức “Match ” tương tự “Bejeweled”, thế nhưng đa số trò chơi đều chỉ xoay quanh việc đổi vị trí ngang dọc các ô để ăn điểm mà không có bất kỳ biến thể cách chơi nào khác.

Làm Dương Khoa trong quá trình nghiên cứu thị trường chỉ muốn kêu thật to: “Các con dân a, sao các con không nghĩ thêm được xoay kim cương chiều kim đồng hồ ăn điểm, kim cương đào mỏ, kim cương poker a!”

Cho đến khi nhìn xong toàn bộ danh sách trò chơi cùng thể loại, một ý tưởng lóe lên làm Dương Khoa đột nhiên thấp thỏm.

Mẹ nó, nếu như suy tính này của hắn thực hiện được thì, trò chơi của hắn sắp sửa khai sáng một trường phái!

“Không vội, khuya rồi, mai tiếp tục.” Áp chế nội tâm hưng phấn, Dương Khoa bình tĩnh đóng laptop. Hắn quyết định tạm gác chuyện chế tác “Bejeweled” đến ngày mai. Ý tưởng mới đã có, nhưng cần phải đổi lấy bằng danh vọng mà hắn lại vừa tiêu xài hết.

Hiện giờ tìm hiểu sơ bộ đã xong, công việc nâng cấp lại chưa thể bắt tay vào tiến hành, trực tiếp đi ngủ cho khỏe.

Tổng kết lại, hôm nay có thể coi như chính thức khép lại sự khởi đầu kiếp sống chế tác trò chơi của hắn, mà từ thành quả đến xem không tệ: trò chơi đầu tiên xuất thế dù không hoành tráng như ý muốn nhưng cũng tạm coi là thành công, thu được một khoản tiền nhỏ trang trải cuộc sống, lại thêm một trò chơi nối tiếp bước vào giai đoạn chế tác.

Đúng thế, không hề tệ một chút nào cả, với một tên tay mơ như hắn thậm chí còn phải dùng từ “kỳ tích” để hình dung.

“Nhân sinh của ta thực con mẹ nó là từ dò mìn bắt đầu.” Lẩm bẩm vài câu Dương Khoa nhanh chóng chìm vào mộng đẹp.

...

----------

Nếu như ngày hôm qua trò chơi “Minesweeper” xuất thế chỉ có thể coi như một viên đá rơi xuống mặt hồ yên ả, vậy sang tới hôm nay trò chơi đã lắc mình biến hóa biến thành một quả lựu đạn bay vào phố chợ đông người.

Ngay sau khi lão đại Icebox nhận được một bản scan hợp đồng vừa ký kết, trải qua xác nhận lại điều khoản không có vấn đề “Minesweeper” ngay lập tức được đưa lên đề cử tại trang đầu diễn đàn. Người sử dụng mở ra diễn đàn zoV, thứ đầu tiên đập vào mắt họ là quảng cáo chứa đường dẫn thẳng đến chủ đề trò chơi.

Chủ đề của Dương Khoa lúc này không còn là một bài viết đơn sơ như ban đầu, vô số các mod cùng admin diễn đàn đua nhau sử dụng quyền hạn chỉnh sửa bài viết của mình để lại bình luận khen ngợi lối chơi mới lạ của trò chơi. Điều này vô hình chung tạo thành một làn sóng quảng cáo trò chơi mãnh liệt, thành công đánh vào lòng hiếu kỳ của cư dân mạng lướt zoV.

Trò chơi nhanh chóng chiếm cứ một vị trí bé nhỏ trong ổ cứng máy tính người chơi, sau đó bắt đầu dùng lối chơi “hại não” của mình làm người ta điên cuồng, bất chấp việc tổng thể trò chơi thô sơ tới nỗi không cách nào nhìn thẳng nếu so sánh với những trò chơi cùng thời đại.

“Trò chơi này cũng không tệ lắm.”

“Không tệ lắm? (¬_¬) “Bên ngoài đổ nát hoang sơ, bên trong phong cảnh nên thơ trữ tình” Câu này miêu tả chính xác chăm phần chăm về trò này luôn!”

“Trò chơi cùi bắp, chơi mấy chục ván rồi toàn thua (╯°□°)╯︵ ┻━┻.”

“Đọc chỉ dẫn trang đầu kìa, làm gì mà mau chán thế. Tôi thua tới trăm ván rồi nè mà có sao đâu. Chơi vui là khác.”

“Cần bản hack lộ ô mìn để chơi trò chơi.”

“Thím phía trên đừng nghịch! Làm thế trò chơi còn gì hay nữa.”

Đa phần người chơi ban đầu đều bị hố rất thê thảm, hiển nhiên là do chưa quen với việc phải dùng đầu óc suy tính đường đi nước bước kỹ lưỡng cho một trò chơi thoạt nhìn quá đơn giản này. Thế nhưng một khi đã quen với quy tắc, mọi người nhận ra mình bắt đầu bị trò chơi chinh phục.

Trò chơi được hầu hết mọi người, kể cả tác giả, mặc định công nhận là trò chơi dùng để giết thời gian rỗi. Thế nhưng tất cả mọi người trừ Dương Khoa nhanh chóng nhận ra sai lầm: thời gian rỗi của họ hình như hơi quá dài? Khối người bỏ ra cả ngày trời chỉ để chinh phục từng độ khó tăng dần của trò chơi, đăng ảnh chiến tích ngày một cao lên trên diễn đàn. Chủ đề trò chơi ban đầu nhanh chóng phải đếm số lượt bình luận bằng đơn vị chục nghìn!

Tới đây, trò chơi “Minesweeper” chính thức phát hỏa.

Truyện CV