1. Truyện
  2. Nhân Vật Ngoài Lề Tiểu Thuyết
  3. Chương 5
Nhân Vật Ngoài Lề Tiểu Thuyết

Chương 4: Đồng bộ hóa (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tiếng la hét và tiếng hú, âm thanh của vụ nổ và những trận chiến, mùi máu và kim loại, sự gợn sóng của sức mạnh ma thuật trong không khí.

Công chúa của Crevon, 'Araha', hiện đang theo dõi quá trình đàn áp cuộc tấn công của Lũ quỷ. Vì đây là trận chiến đầu tiên cô chứng kiến nên tim cô đang rất phấn khích.

—Kuak!

—Kuuk!

Những tiếng hét ngắn báo hiệu cái chết của Lũ quỷ vang lên. Sau khi xem cảnh tàn sát này một lúc, Araha quay sang đấu sĩ đang ngồi im như tượng kế bên cô.

"Lữ Bố, ngài không định chiến đấu à?"

"...Tôi ở đây là để bảo vệ hoàng tử và công chúa"

Lữ Bố đáp lại nhẹ nhàng. Araha nhẹ nhàng mỉm cười. Cô có thể thấy rằng Lữ Bố đang kìm nén mong muốn tham gia trận chiến.

"Ngài có thể đi nếu muốn. Tôi mạnh hơn vẻ bề ngoài của bản thân, tôi có thể tự bảo vệ bản thân đó"

"..."

Lữ Bố lắc đầu.

Chwaa—

Đúng lúc đó, một tia sáng vàng vọt lên, tiêu diệt một nhóm quỷ.

Lữ Bố và Araha đóng thời quay về hướng đó. Một thanh niên tóc đen đang đứng đó. Anh ta vô cùng mạnh mẽ nhưng cũng rất đẹp trai.

Lữ Bố nhìn chằm chằm vài anh ta với ánh mắt rực lửa.

[MasterHolySword]

Biệt danh của anh ta là "MasterHolySword". Một thanh kiếm sáng ngời trong tay anh, đúng với tên của anh ta. Khi đang chiến đấu, anh ta như thể đang nhảy múa khi thể hiện kiếm thuật của mình. Thánh kiếm của anh ta cắt xuyên qua sức mạnh ma thuật và giết chết Lũ quỷ dễ dàng.

Khi MasterHolySword tiếp tục thể hiện kiếm thuật của mình, đôi mắt của Lữ Bố càng sâu hơn. Araha có thể dễ dàng nhìn thấu trái tim của Lữ Bố.

"Ông có muốn chiến đấu với cậu ta không?"

"...KHÔNG"

Lữ Bố đáp lại bằng một lời nói dối hiển nhiên, đột nhiên ông ta cảm thấy có một ánh mắt đang đổ dồn vào mình. Ánh mắt mang theo cảm xúc tương tự mà ông đang có hiện giờ.

"..."

Lữ Bố quay đầu sang một bên. Một người đàn ông khổng lồ mặc áo choàng đang đứng đó. Nhưng khoảng khắc tiếp theo, người đàn ông xé áo choàng của mình và vứt nó lên không trung.

Thân hình đồ sộ của hắn lộ ra, người đàn ông nhìn Lữ Bố với nụ cười đậm trên môi.

Lữ Bố đứng dậy và nhìn vào mắt gã khổng lồ.

Người đàn ông chậm rãi tiến về phía trước và đến trước mặt Lữ Bố.

"Ngươi có phải là kẻ thù không?"

Lữ Bố vừa hỏi vừa siết chặt vũ khí của mình, Phương Thiên Họa Kích.

Gã khổng lồ trả lời.

"Cheok Lungyeong"

Lông mày của Lữ Bố giật giật.

"Đó là tên của ta"

"...Trả lời câu hỏi của ta"

"Ta đến để chiến đấu với ông"

Cuộc trò chuyện không bình thường của hai chiến binh diễn ra, và Araha đang quan sát họ với cảm xúc chút bối và hoảng sợ.

"Ta không có thời gian để giải quyết chuyện cá nhân"

Lữ Bố từ chối lời đề nghị của gã khổng lồ. Người tự xưng là Cheok Jungyeong cau mày và chuyển sự chú ý sang Araha, người đang đứng cạnh Lữ Bố. Araha ngơ ngác nhìn Cheok Jungyeong.

"Trong trường hợp đó..."

Bàn tay to lớn của Cheok Jungyeong vươn về phía công chúa. Lữ Bố liền nằm chặt tay gã. Cheok Jungyeong dồn sức vào cánh tay bị tóm của mình, nhưng nó không nhúc nhích. Đây là lần đầu tiên ông chịu sự nhục nhã như vậy nhưng ông ta rất vui.

Vì cánh tay không thể cử động nên Cheok Jungyeong quay lại nhìn Lữ Bố.

Ánh mắt thép của hai chiến binh chạm vào nhau.

Cheok Jungyeong cười toe toét và mở miệng.

Ngay sau đó, một tiếng gầm như sấm phát ra từ miệng gã.

"Hãy. Chiến. Nào"

Cơ bắp của Cheok Jungyeong căng lên như muốn nổ tung. Sức mạnh đươc khếch đại của Cheok Jungyeong ngay lập tức hất tay của Lữ Bố ra.

Trong khoảnh khắc đó, Lữ Bố rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Trên tay ông là Phương Thiên Họa Kích. Tuy nhiên kẻ thù của ông không có vũ khí. Mặc dù trận chiến danh dự của hai chiến binh phải được phải được thực hiện trong điều kiện giống nhau, nhưng lại có đúng khi bỏ lại Phương Thiên Họa Kích yêu dấu của mình...?

Rất nhanh, trên mặt Lữ Bố hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.

Lữ Bố tung nấm đấm về phía trước. Cheok Jungyeong cũng vung tay về phía ông.

Nắm đấm của hai chuến binh chạm vào nhau.

Một luồng sức mạnh ma thuật nồng độ cao phun ra từ điểm tiếp xúc của họ, lan ra bên ngoài và làm rung chuyển cả trời và đất.

**

[Tầng 3, nơi ẩn náu của Đoàn kịch tắc kè hoa]

6 tiếng sau, chúng tôi quay lại nơi ẩn náu ở tầng 3.

Sếp, Jin Yohan, Jain và tôi đều ổn, nhưng Cheok Jungyeong thì đang bất tỉnh. Có vẻ như ông ta đã bị đánh đập rất tàn nhẫn vì trên cơ thể của ông ta không có chỗ nào là không bị bầm tím.

Tôi đặt Cheok Jungyeong lên giường và trải những chiến lợi phẩm lấy được trên sàn.

"Wow..."

Đôi mắt của Jain phát sáng khi nhìn vào những báu vật lấp lánh với nhiều màu sắc khác nhau.

"C-Chúng ta sẽ làm gì với chúng đây?"

"Mm...Chúng ta không thể bán chúng vì chúng là những thứ rất đắt giá"

Mỗi báu vật có giá trị ít nhất là 150.000TP, một con số quá lớn đối với Người chơi.

Nếu chúng tôi thực sự muốn bán chúng, chúng tôi sẽ phải bán ở chợ đen hoặc bán chúng cho các quản trị viên, nhưng chúng tôi sẽ phải đợi một năm cho lựa chọn đầu tiên và chúng tôi sẽ phải lo lắng về việc báu vật sẽ bị đánh cắp ở lựa chọn thứ hai.

Tính cách của các quản trị viên chính là vấn đề. Bởi vì chúng tôi bán những món đồ chúng tôi ăn trộm được cho họ, nên họ có thể lập luận rằng chúng tôi đang phạm tội và họ sẽ cưỡng chế lấy những báu vật này đi.

"Vì thế chúng ta sẽ chia chúng ra cho nhau"

Cuộc đấu giá lần này có nhiều vật phẩm sang trọng và quý hiếm hơn là những vật phẩm có ích. Ví dụ:[Cintamani] và [Hoa hồng pha lê]. Vì vật phẩm duy nhất mà tôi thật sự muốn là cuốn sách kỹ năng độc nhất nên tôi không quan tâm những món còn lại được phân chia như thế nào.

Tôi kiểm tra lại kỹ năng độc nhất một lần nữa.

===

[Kỹ năng độc nhất]

[Đồng hồ định mệnh LV8]

○Định mệnh.

—Bạn có thể chọn tối đa 8 mục tiêu làm "định mệnh" của mình.

—Trong 3 phút, khi chiến đấu với "định mệnh" của bạn, các chỉ số biến thiên và chỉ số đặc biệt của bạn được tăng 300%.(Hồi chiêu 120 giờ).{là 5 ngày á}

○Đảo ngược thời gian.

—Bạn có thể quay về quá khứ 3 phút trước.(Hồi chiêu 720 giờ, có thể sử dụng tối đa 3 lần sau mỗi lần hồi chiêu).{720 giờ = 30 ngày nha}

○Đảo ngược cái chết.

—Kích hoạt khi cơ thể vật lý của bạn chết.

—Cơ thể vật lý của bạn sẽ quay lại trạng thái trước khi chết 10 phút.(2 lần sử dụng trọn đời).

===

Bất kỳ ai cũng có thể nói rằng nó cực kỳ mạnh mẽ.

Cảm thấy vô cùng hải lòng trong chuyến đi vào hôm nay. Tôi nói chuyện tử tế với tất cả các thành viên của Đoàn kịch tác kè hoa đang có mặt ở đây.

"Mọi người cứ thoải mái lấy những món mà mình thích"

"Bọn tôi có thể sao?"

Jain là người hỏi, nhưng cả Sếp và Jin Yohan cũng nhìn tôi với ánh mắt lấp lánh.

"Tất nhiên rồi. Ah,

trước tiên hãy để tôi lấy một món trước đã"

Tôi nhặt [Kiếm kỹ của Hwaii] để đưa cho Suho. Tôi không biết gì về nó, nhưng vì là một kiếm kỹ nên tôi nghĩ nó sẽ có ích cho Kim Suho. Cố lên, Kim Suho!

"Tôi, tôi! Bây giờ tới lượt tôi~"

Jain giơ tay và tập trung ánh mắt vào đống báu vật. Rồi đột nhiên...

–Kieeeee!

Spartan xuất hiện trong nháy mắt với một âm thanh chói tai.

"Ah, lại thêm một việc nữa..."

Tôi thở dài. Tôi đã kiệt sức nhưng có vẻ có một nhóm khác đã tới Cây cầu tận cùng thế giới. Chắc hẳn chúng đang lên kế hoạch làm gì đó trong lúc Crevon đang hỗ loạn.

"Tôi phải đi đây"

"..."

Những người khác đang bận rộn chọn kho báu nên họ không có thời gian để ý đến tôi.

Tôi mỉm cười và kích hoạt tấm bia pha lê di động. Khung cảnh xung quanh thay đổi ngay lập tức.

Đứng trên tháp canh do bản thân xây dụng, tôi lấy một mũi tên gỗ ra từ kho đồ của mình và bắn nó vào nhóm 6 người đang đi trên cầu.

—Tak

Mũi tên nhanh chóng bay ra và cắm xuống mặt đất trước mặt họ.

—Uwoah!

—Aaak!

—C-Chạy đi!

Có vẻ như họ chỉ muốn xem thử tôi có ở đây hay không vì họ sợ hãi lùi lại ngay khi nhìn thấy mũi tên của tôi.

"Whew"

Tôi thở phào nhẹ nhõm, vì tôi không còn nhiều sức để dùng nữa.

—Tiring.

Đúng lúc đó tôi nhận được một tin nhắn.

Nayunjajangman:/Hyung-nim!!! Anh đang ở đâu vậy, Hyung-nim!!! Crevon hiện giờ đang hỗn loạn đó!!!/

Tin nhắn của cô ấy đầy những dấu chấm than. Chắc là cô ấy đã tỉnh rồi. Chae Nayun thực sự không phải loại người bất tỉnh lâu.

Tôi mỉm cười cay đắng khi gõ câu trả lời của mình

/Tôi biết rồi, tôi ổn. Tôi đang ở tầng 7/

**

Bốn ngày sau.

Dưới bầu trời trong xanh và làn gió ấm áp, một buổi lễ khen thưởng do hoàng gia Atalos chủ trì đang diễn ra. Mục đích của buổi lễ là vinh danh những người lính của Crevon và những Ngoại nhân đã chiến đấu trong cuộc tấn công của Lũ quỷ.

Vì vậy, có rất nhiều Người chơi hiện đang có mặt ở quảng trường hoàng gia.

"Cậu ấy không có ở đây..."

Jin Seyeon là một trong những người chơi được mời tham dụ buổi lẽ này. Nhưng không hiểu sao, cô ấy lại tỏ ra không mấy hứng thú mà cứ liếc nhìn xung quanh để tìm kiếm ai đó.

"Chị đang tìm ai hả, tiền bối?"

Kim Suho bước đến chỗ cô. Kim Suho dự kiến sẽ được nhận khen thưởng cấp 3, mức cao nhất so với bất kì người chơi nào.

"Ah, đúng lúc lắm, Suho"

Jin Seyeon trông rất vui khi gặp được Kim Suho.

"Fenrir đâu rồi?"

"Fenrir? Ý chị là Hajin hả?"

"Đúng vậy"

Thấy Kim Suho nghiêng đầu bối rối. Jin Seyeon giải thích kế hoạch đánh bại Hác Liên của mình. Sau khi nghe xong, Kim Suho gật đầu với đôi mắt mở to.

"Nó có vẻ là một kế hoạch hay đấy"

"Đúng chứ? Sau đó..."

"Nhưng tôi không biết Hajin đang ở đâu cả"

"...Eh?"

Jin Seyeon nghiêng đầu. Cảm thấy lúng túng, Kim Suho gãi cổ.

"Tôi thậm chí còn không biết biệt danh của cậu ấy nữa"

"...Nhưng không phải hai đứa là bạn sao?"

"Phải, nhưng Hajin có nhiều bí mật lắm..."

Kim Suho cười ngượng và cố tránh nhìn vào mắt Jin Seyeon. Sau đó, đột nhiên cậu ta vỗ tay như đột nhiên nhớ ra điều gì đó. Jin Seyeon, người đang có vẻ thất vọng, nhanh chóng nhìn lên.

"Tôi nghĩ Rachel có thể sẽ biết"

"Rachel?"

"Đúng vậy, cậu ấy ở ngay đó kìa"

Kim Suho chỉ vào đám đông. Ở đó, Rachel ăn mặc xinh đẹp đang chào đón các quý tộc của Crevon.

"A~Được rồi, cảm ơn"

Jin seyeon nhảy tới chỗ Rachel.

Mặt khác, 'Aruon Von Atalos Philip', người đang quan sát buổi lễ khen thưởng, hỏi Araha, người cũng ở vị trí tương tự.

"Em có ổn không vậy?"

Araha tỏ ra bối rối trước câu hỏi bất ngờ của Aruon.

"Ý anh là gì vậy, anh trai?"

"...Quạt lông hạc"

"Ah~"

Araha cười lớn. Hầu hết các báu vật trong Buổi dạ hội danh dự đều được đều bị lũ quỷ đánh cắp và Phiunel cũng suýt bị chúng giết. Mọi người đều rõ ràng rằng các báu vật trong buổi đấu giá chính là mục tiêu của Lũ quỷ.

"Không sao đâu~Dù sao thì, hãy nhìn cô gái đó đi"

Araha chỉ tay vào cô gái tóc vàng, Rachel. Rachrel đang nói chuyện với Jin Seyeon, người vừa đến tìm cô ấy.

"Cô ấy rõ ràng cũng là hoàng tộc"(khoan khoan, giả ngu à, thấy hơi nguy hiểm r nha)

"Cô ấy?"

"Phải, một hoàng tộc đến từ thế giới bên ngoài"

"...Anh hiểu rồi"

Aruon không quá quan tâm đến thế giới bên ngoài. Dựa vài sự giáo dục mà anh nhận được từ triều đình, anh tin đó là một thế giới nhỏ bé nếu so sánh với Tháp. Aruon quan tâm đến Quạt lông hạc trị giá 300.000TP hơn là một thế giới nhỏ bé như vậy.

"...Để mất 300.000TP như vậy"

"Eh? Đó là lí do vì sao anh tỏ ra thất vọng trong suốt thời gian qua đó à?"

Araha cười khúc khích và lấy ra một chiếc máy nhỏ. Nó trông giống một cái hộp nhưng lại có biểu tượng lạ trên nắp.

"Đó là gì vậy?"

"Nó được gọi là thiết bị theo dõi~Em đã đánh dấu lên Quạt lông hạc rồi, vì em nghĩ chuyện như thế này sẽ xảy ra đó"(ok nhỏ này nguy hiểm thật nha, thấy hơi sợ rồi á)

"...Ý em là"

"Ừ. Quạt lông hạc đang ở tầng 3"

Araha nói với giọng vui vẻ.

"Em đang định đi cũng Lữ Bố. Anh nghĩ sao?"

"Em không thể cử một chỉ huy đội kỵ sĩ hoàng gia đi theo em được"

"Cái gì? Có phải vì em là ngũ công chúa? Và quyền lực thấp nhất của em không?"

Aruon lạnh lùng trả lời.

"Chính xác"

"Eeeh...Hiinng..."

Araha bĩu môi và phát ra âm thanh rên rỉ.

"Nhưng anh, tứ hoàng tử thì có thể"

"Thật sao? Thật sao, thật sao, thật sao?"

"Ừm"

Cái gật đầu trang nghiêm của Aruon khiến Araha mỉm cười.

"Vậy em muốn đi với Lữ Bố"

"KHÔNG"

"A~Tại sao lại không? Vậy thì em sẽ không nói bất kì thông tin nào về vị trí của quạt lông hạt cho anh biết đâu"

"...Em biết mà, cái Quạt lông hạc đó là của em"

"Hmph, nhưng anh cũng muốn có nó mà. Đừng nói dối em"

"Kuhum"

Aruon ho khan. Đó là một báu vật trị giá 300.000TP. Nêu không muốn có nó thì anh đã không cho mượn tiền nhiều như vậy, kể cả với em gái mình.

"Dù sao thì chúng ta cũng có thể nói về việc này sau. Buổi lễ khen thưởng sắp bắt đầu rồi. Tập trung vào"

**

[2 ngày sau, tầng 8-3 Crevon, Dinh thự của Nữ công tước Ironblood]

...Gần một tuần đã trôi qua kể từ cuộc tấn công của lũ quỷ.

Lúc này tôi đang nhàn nhã xem tv trong dinh thự của Tomer.

Mà, nói đúng hơn thì nó không thực sự là một cái tv mà là một quả cầu pha lê.

Dù sao đi nữa, Crevon cũng có những quả cầu pha lê sử dụng giống như tv. Ngoài hình dạng của nó ra, nó không khác gì tv của trái đất, có các trương trình tạp kỹ, phim truyền hình và thậm chí có cả quảng cáo.

—Ai sẽ là người đứng hạng nhất trong cuộc thi thủ công lần thứ 17 của Crevon...!?

Người dẫn chương trình tạo ra cảm giác hồi hộp khi tôi chăm chú nhìn vào quả cầu pha lê.

—Vật phẩm giành được hạng nhất là...dudududu!(nói thật thì lúc dịch đoạn này tui thấy ông dẫn trương trình ngựa vãi)

"Nhanh lên đi! Mọi người vừa xem xong một cái quảng cáo đó. Nếu có thêm cái nữa, tôi sẽ tìm rồi bắn các người đấy"

—Lang hương!(Mùi của sói hoặc hương sói, kiểu vậy, mọi người thích cái tên nào hơn thì comment để tui sửa)

Tôi nắm chặt tay một cách đắc thắng.

—"Lang hương" là chiếc áo choàng nhận được đánh giá cao nhất từ tất cả 23 vị giám khảo! Nhìn chiếc áo choàng này khiến chúng ta nghi ngờ liệu các người lùn mất tích đã trở lại hay chưa! Hoa văn của nó thanh lịch và tinh tế giống như một tác phẩm nghệ thuật cổ xưa, và khi truyền sức mạnh ma thuật vào chiếc áo choàng này thì nó sẽ tạo thành một sự hòa hợp thức sự tinh tế với...

"Whew"

Người dẫn trương trình đang đọc lại lời nhận xét của ban giám khảo nhưng tôi tắt tv đi vì biết mình đã thắng.

Nằm trên chiếc giường êm ái, tôi lấy cuốn Thư mục mà Jain đã lấy trộm của Phiunel ra.

===

[Thư mục LV11]

○Thông tin cá nhân LV11

—Bạn có thể xem những việc của những người mà bạn đã gặp làm trong quá khứ.

○Thông tin chi tiết LV11

—Bạn có thể xem chỉ số của những người mà bạn từng gặp.(Bạn chỉ có thể kiểm tra của tối đa 3 người mỗi 24 giờ. không thể xem chỉ số trên 11 điểm).

===

Sử dụng chức năng Thông tin chi tiết của Thư mục, tôi đã kiểm tra chỉ số của hai nhân vật quan trọng.

===

[Jin Seyeon]

◇Thống kê chỉ số

*Chỉ số biến thiên

[Sức mạnh 9.675]

[Chống chịu 8.350]

[Tốc độ 10.050]

[Nhận thức ??]

[Sức mạnh ma thuật 11.000]

[Sức sống 10.505]

===

===

[Aileen]

◇Thống kê chỉ số

*Chỉ số biến thiên

[Sức mạnh 6.950]

[Chống chịu 6.815]

[Tốc độ 8.585]

[Nhận thức ??]

[Sức mạnh ma thuật ??]

[Sức sống 8.135]

===

"...Mình có thể sẽ gặp rắc rối nếu họ đến chỗ cây cầu bây giờ"

Họ vẫn rất đáng gờm kể cả khi bị hạn chế về chỉ số. Với Ji Yongha và Shin Jonghak được thêm vào đội, với những điều đó thì khá khó để ngăn cản họ băng qua Cây cầu tận cùng thế giới.

Tất nhiên, tôi đã thành công trong việc chặn Cây cầu tận cùng thế giới 3 tháng nay, điều đó còn hơn cả mong đợi. Tôi có thể chặn nó thêm một thời gian nữa nếu có sự giúp đỡ của các thành viên trong Đoàn kịch tắc kè hoa...Nếu tôi có thể cầm cự thêm một tháng nữa, mọi thứ có lẽ sẽ an toàn hơn.

Tiring—

Tôi nhận được một tin nhắn.

CaptainBritain: /Hajin-ssi, hôm nay cậu sẽ đến đúng không?/

"Hmm"

Hôm này tôi có hẹn với Jin Seyeon.

Theo như Rachel nói, thì Jin Seyeon muốn cùng tôi đánh bại "Hắc Liên".

Lúc đầu tôi muốn từ chối một lời đề nghị hài hước như vậy, nhưng khi nghĩ lại, tôi thấy có lẽ đây là một cơ hội hoàn hảo để câu giờ và kiếm thêm SP.

"Để xem nào..."

Tôi đứng dậy và kiểm tra tủ quần áo của bản thân. Tôi muốn mặc quần áo bình thường nhưng tủ quần áo dành cho khác của Tomer chỉ có toàn vest.

"Cái này cũng được"

Tôi chọn những bộ khác nhau mà mình thích và phối chúng với nhau.

**

[Tầng 8-3, trung tâm Crevon, nơi ẩn náu của Aileen được gia tộc Hail tài trợ]

Sau sự cố quỷ tấn công trước đó, một sự thay đổi nhỏ đã xảy ra trong xã hội Crevon. Một số quý tộc đã bày tỏ mong muốn đc tài trợ cho một số Người chơi.

Tất nhiên, cơ hội chỉ dành cho những người chơi thể hiện sức mạnh chiến đấu vượt trội và có lòng quả cảm trong sự cố quỷ tấn công.

"...Trời ạ"

Aileen, người nổi bật ngay cả trong số những người chơi, một người được quyền lựa chọn gia đình quý tộc sẽ tài trợ cho cô, và cô đã chọn gia tộc Hail, những người giàu có và có tầm nhìn xa về tương lai.

"Cậu ta có thực sự sẽ đến không vậy?"

Bên trong nơi ẩn náu sang trọng do gia tộc Hail cung cấp, Aileen càu nhàu bất mãn. Kim Hajin, người đáng lẽ phải đến lúc 6 giờ, những hiện tạo đã là 6 giờ 30.

Jin Seyeon liếc nhùn đồng hồ, rồi nhìn Rachel.

Rachel nao núng.

"Cậu, cậu ấy có nói là cậu ấy sẽ đến...Ah"

Kiik—

Cánh cửa mở ra. Rachel nhìn ra cửa với vẻ mặt rạng rỡ.

"Có vẻ như Kim Hajin đã...đến rồi...?"

Aileen, Jin Seyeon và Ji Yongha và cả Rachel nguyên đầu. Một người đàn ông mặc vest đeo kính đen đang đứng ở ngay cửa.

"Xin lỗi, tôi tới trễ"

Người đàn ông cúi chào khi tháo kính râm ra. Rachel đã quen với khuôn mặt của người này.

"Ah, whew... Sao cậu tới muộn vậy, Hajin-ssi?"

"Tớ vừa từ tầng dưới lên. Xin lỗi nhé"

"Um, sao cậu lại mặc bộ đồ đó vậy?"

"Ah, tớ chuẩn bị gặp hai Ranker nổi tiếng mà nên cũng phải làm cho bản thân trông chỉn chu hơn chứ?"

Nghe vậy, Jin Seyeon đứng dậy và giơ tay ra.

"Rất vui được gặp cậu, Fenrir-ssi"

"Ah, vâng, tôi cũng vậy. Cô có thể gọi tôi là Kim Hajin. Tôi thấy hơi ngại khi được gọi là Fenrir."

"Chắc chắn rồi. Trước tiên hãy ngồi xuống trước đã, Hajin-ssi"

Jin Seyeon dẫn Kim Hajin tới một chiếc ghế. Kim Hajin lặng lẽ ngồi xuống, trong khi Aileen không vui nhìn cậu từ phía đối diện.

Jin Seyeon nhanh chóng mở lời vì không khí ngột ngạt này.

"Có vẻ như Rachel đã giải thích chi tiết kế hoạch cho cậu rồi nhỉ"

"Vâng"

Jin Seyeon gật đầu trước câu trả lời của Kim Hajin. Cô không thích lãng phí thời gian một cách không cần thiết.

"Vậy cậu có phiền không khi chúng ta làm một bài kiểm tra–"

Trước khi Jin Seyeon kịp nói hết câu. Kim Hajin đặt súng lên bàn.

Kim Hajin truyền sức mạnh ma thuật của bản thân vào khẩu súng dưới sự giám sát của mọi người. Khẩu súng lục tuyệt đẹp liền biến thành khẩu bắn tỉa công phá dài 1,4 mét.

"Whoa, đây là súng nước à?"

Đôi mắt của Aileen lấp lánh như thể cô ấy vừa tìm được một món đồ chơi rất thú vị.

"Đúng như mong đợi từ một Gift có liên quan đến súng..."

Kim Hajin không sửa lại suy đoán sai lầm của Jin Seyeon. Cậu ta biến khẩu bắn tỉa trở lại thành súng ngắn và cất nó đi để không tiết lộ bất cứ thông tin nào.

"Vậy, về phần kế hoạch...Tôi nghe rằng tôi, Aileen và Jin Seyeon sẽ hạ Hắc Liên"

Mọi người gật đầu trước lời nói của Kim Hajin.

"Đúng vậy, chúng tôi đang nghĩ đến việc sẽ thực hiện kế hoạch vào thứ hai bốn ngày nữa"

Tuy nhiên, Kim Hajin ngay lập tức đưa ra một ý tưởng khác.

"Những điều đó sẽ không cần thiết đâu. Cho tôi một tháng, rồi tôi sẽ bắn hạ Hắc Liên"

"...Vâng?"

"...Cái gì?"

Câu nói gây sốc của cậu khiến Aileen bật cười.

Kim Hajin nhìn qua lại giữa Jin Seyeon và Aileen. Cả hai đều chết lặng, nhưng Aileen là người lên tiếng đầu tiên.

"Cậu chắc hẳn là điên rồi. Vì Seung-Ah nên tôi đã bỏ qua cho việc cậu đến muộn, nhưng chuyện này...Kể cả không có cậu, bọn tôi—"

"Đợi đã"

Jin Seyeon giơ tay lên ngăn Aileen tiếp tục nói.

"Cậu có thể làm được điều đó một mình sau một tháng không?"

"Tất nhiên, không cần kế hoạch phức tạp, tôi có thể giúp ba người trở thành những người đầu tiên lên tầng 9. Và các người cũng cũng phải trả cho tôi một cái giá hợp lí nữa"

"...Giống như một nhiệm vụ lính đánh thuê."

"Chính xác. Tôi là một lính đánh thuê, còn cô sẽ là khách hàng"

"Khoan đã."

Aileen hất tay Jin Seyeon ra.

"Cậu thì có thể làm gì chứ? Ngoài ra, tại sao lại là một tháng? Không phải muốn thì khẩu súng nước của cậu sẽ thay đổi trong một tháng đâu—"

Jin Seyeon giơ tay lên ngăn Aileen một lần nữa.

"Cậu có phương pháp gì à?"

"Tôi sẽ kể chi tiết sau"

"KHÔNG!"

Aileen đẩy cánh ta của Jin Seyeon xuống để lên tiếng.

"Hãy kể cho bọn tôi nghe, ngay bây giờ—"

Jin Seyeon tiếp tục giơ tay lên ngăn Aileen.

"Haaaa...Tôi hết kiên nhẫn nổi rồi"

Lông mày của Aileen cong lên trong sự tức giận thực sự.

"...Di chuyển"

"Ý chị là gì?"

Jin Seyeon nghiêng đầu với vẻ mặt trong sáng.

"Di chuyển cánh tay của cô ra!"

"Ah"

Jin Seyeon bỏ tay xuống. Aileen trừng mắt nhìn Jin Seyeon với đôi mắt tức giận, nhưng Jin Seyeon chỉ tập trung vào Kim Hajin.

"Tại sao cậu lại cần một tháng vậy?"

Nghe câu hỏi của Jin Seyeon, Kim Hajin dựa vào lưng ghế. Sau đó, cậu ta nói với giọng nghiêm túc.

"...Thật ra thì càng nhiều thời gian càng tốt"

"Cái gì? thấy chưa, chúng ta không thể tin thằng nhóc này được—"

Jin Seyeon giơ tay lên một lần nữa. Nhưng ngay cả Jin Seyeon cũng gặp chút vấn đề với tuyên bố này của mình.

"Tôi thấy hơi khó tin. Hắc Liên hiện tại đang đứng trên đỉnh cao của giới Người chơi. Nếu không có sức mạnh của cậu, chúng tôi không thể mù quáng...hm?"

Jin Seyeon cảm thấy ươn ướt trên cánh tay mình. Tò mò, cô quay đầu sang và thấy Aileen đang cắn mạnh vào cánh tay mình.

"...Cô đang làm gì vậy, tiểu thư Aileen?"

"Tôi đã bảo cô đừng giơ tay lên mà—"

"Um...Ah, đau, đau"

Jin Seyeon không cảm thấy dù chỉ một chút đau đớn nhưng cô ấy vẫn làm vậy để Aileen không bị buồn.

"Uuuuu!"

"Làm ơn, tiểu thư Aileen, buông ra đi~Tôi xin lỗi~~"

Aileen cắn xuống và thậm chí còn nghiến răng, Trong khi Jin Seyeon đang giả vờ đau.

Kim Hajin và Rachel, với những người khác trong phòng cố gắng nhịn cười.

"...Hmph"

Một lúc sau, Aileen nhả tay Jin Seyeon ra và trừng mắt nhìn cô.

"Cô có muốn thử lại lần nữa xem chuyện gì sẽ xảy ra không"

"Vâng, vâng, tôi xin lỗi"

Kim Hajin cảm thấy tự hào về bản thân vì đã nhịn cười được đến bây giờ khi rút súng ra.

"Chà, cô biết đấy, có một lý do đơn giản để tôi có thể đánh bại Hắc Liên. Đó là vấn đề về sự phù hợp"

"Sự phù hợp?"

"Đúng vậy, cô có thể nói rằng tôi là đối thủ hoàn hảo của Hắc Liên"

Hajin biến khẩu súng ngắn của mình thành Shotgun. Sau khi nạp đạn xong, cậu ta quay sang chỗ Aileen.

"Quý cô Aileen"

"...Cái gì?"

Aileen có vẻ đang xấu hổ vì màn biểu diễn vừa rồi của bản thân nên cô ấy ngoảnh mặt đi.

"Hãy sử dụng rào chắn đi"

"...Rào chắn?"

"Vâng, hãy dùng toàn lực nhé. Vì nếu làm nửa vời thì tôi sẽ phá nó một cách dễ dàng đó"

Ngay lúc đó, một sự im lặng đáng sợ bao trùm căn phòng. Không ai dám gây ra bất kì tiếng động nào.

Aileen ngẩn người nhìn Kim Hajin.

Cảm xúc trong mắt cô không phải là tức giận hay khó chịu mà là sự kinh ngạc thuần túy 100%.

Truyện CV