Chương 5: Cửu Thiên thập địa trở về
Trở lại thời điểm lúc Bạch tiên tạm thời chia lìa Trần Dương.
Nàng thực sự vô cùng tiếc nuối khi phải rời khỏi hắn nhưng vì tốt cho hắn nên nàng cũng chỉ cặm cụi lủi thủi đi lên Cửu Thiên vậy.
Mục đích cho chuyến đi lần này là để gặp lại cha mẹ chồng nàng cùng với cha mẹ chồng của kiếp trước Trần Dương và cả cô em gái của hắn nữa.
Bạch tiên sớm đã để họ đoạt xá các thánh tử thánh nữ của từng đạo thống vô thượng khác nhau trên Cửu Thiên thập địa rồi.
Nàng tâm tình bình thản từ Hạ giới bước một bước bình thường liền đến ngay trên một Đạo thống vô thượng trên Cửu Thiên .
Người nàng muốn tìm đầu tiên chính là cô em gái kiếp trước của Trần Dương.
Đạo thống vô thượng này vô cùng nguy nga tráng lệ tên là "Thiên giáo" .Bên trong Thiên giáo có vô số các giới bích khác nhau.
Mỗi một giới đều diễn sinh ra vô hạn đa vũ trụ, muốn đi từ khu vực này đến khu vực khác trong giáo đều cần dùng truyền tống trận.
Một hạt bụi liền tại bên dưới cái gọi là vô hạn tuyệt đối số lượng vô số ẩn chứa bên trong vô hạn hệ thống phân cấp siêu việt lẫn lộn chồng chất cao hơn hết thảy.Loại này góc nhìn thật làm người khác chấn kinh.
Phía trong có rất nhiều thiên kiêu đang tu luyện tụ tập được các Chân Thần hướng dẫn giảng dạy.Kinh văn đại đạo đều hiển hiện ngút trời tại phía đại điện Thiên giáo.
Trong đại điện vô cùng nguy nga tráng lệ này có một cái ao nước linh tuyền vô cùng quý giá bên trong mỗi một bọt nước đều diễn sinh ra một cái vũ trụ tinh thuần có thể luyện hoá,
Bục giảng đạo trên cao vô cùng vô tận có một vị Chân Thần đang giảng đạo,pháp tướng thân hình to lớn như một pho tượng uy nghi bễ nghễ thiên hạ.
Tại nơi lòng bàn tay của vị Chân Thần này khi giảng đạo lời nói đều có vô hạn vũ trụ đang không ngừng sinh diệt cảnh tượng, vô cùng chấn động lòng người.
Phía dưới đại điện chính là hàng ngàn thiên kiêu của giáo này đang chăm chú lắng nghe.
Được nghe một vị Chân Thần giảng đạo chính là cơ duyên quý giá nhất không gì sánh nổi.Một tồn tại siêu thoát như này ai lại không chăm chú chứ.
Nhưng chỉ duy có một nữ tử là vừa nằm nghe vừa ăn Tiên quả. Đó chính là Thiên Tâm con gái của Giáo chủ Thiên giáo và là cháu của rất nhiều lão tổ trong giáo này nên ai trong tộc cũng vô cùng kiêng kỵ nàng.
Thiên Tâm vừa nằm vừa nghe vừa nhai chóp chép tiên quả,dáng vẻ chẳng hề nghiêm túc chút nào,thoáng liền như không khác gì ngốc nữ.
Quả thật tại nơi yên tĩnh thanh tịnh này lại có những tiếng ồn ào nhai chóp chép khiến các thiên kiêu ở đây khó mà tập trung nổi.
"Sư muội !! Muội có thể hay không giữ yên tĩnh một chút sau đó huynh sẽ bù cho muội một quả Thần đào trong vườn nhà ta".Một vị thiên kiêu trẻ tuổi khuôn mặt anh tú lên tiếng nhẹ nhàng nói.Các thiên kiêu đằng sau nghe vậy liền rất khâm phục sự can đảm của người này,không hổ là đệ nhất thiên kiêu của Thiên giáo.
Ở Thiên giáo e là cũng chỉ có hắn mới khuyên ngăn được tiểu muội muội kia mà thôi.
"Thần đào ta không thích!!".Thiên Tâm vô cùng khó chịu tỏ vẻ không thích.
Nàng cứ thế chả quan tâm đến ai hết mặc kệ sự đời trôi chảy mà triển hết những Tiên quả nơi tay hạ nhân.
"Thiên Tâm ! Hay là con đến Đại giới của ta Đạo tràng chơi nhé, đến đó rồi con thích làm gì cũng được".Vị Chân Thần pháp thân to lớn đang toả ra hào quang vô lượng trên cao nhẹ nhàng cất giọng.
Thiên Tâm sau khi nghe xong liền vui vẻ quay ngoắt thái độ chạy một mạch đến truyền tống trận phía ngoài đại điện giảng dạy rồi truyền tống đi mất.
Giường như nàng ta chỉ muốn đến đó tìm hiểu gì đó nên mới cố tình làm như vậy.
Thấy Thiên Tâm lần này ngoan ngoãn rời đi khiến cả ngàn thiên kiêu ở đây ai cũng thở phào nhẹ nhõm.
Trước kia khi bọn họ đang ngộ đạo có mấy người bị Thiên Tâm đến quấy rầy mà tẩu hoả nhập ma.May mà có vị Chân Thần phía trên ra tay nếu không mạng của bọn họ e là khó giữ.
Vị Chân Thần phía trên thấy Thiên Tâm rời đi cũng nhẹ nhõm, lần trước vì nói nặng với nàng mà hắn bị các cao tầng Trưởng lão phạt nặng nên giờ hơi ngao ngán.
Phía ngoài, Thiên Tâm truyền tống đến nơi Đại giới của vị chân thần đang giảng dạy trong điện học kia,nàng vô cùng hứng thú với những cuốn sách trong phòng của lão quái vật đó.
Người kia danh xưng đệ nhất cổ kim 'hư không thánh thần'sở hữu vô số bí thuật hư không mạnh mẽ nhất trên đời này khiến Thiên Tâm rất là học.
Nàng thực chất chính là em gái của Trần Dương ở kiếp trước.
Lúc trước bị xe tải tông trúng cứ ngỡ bản thân đã chết nhưng khi mở mắt nàng lại thấy mình vừa sinh ra rồi lớn lên ở đây.
Đến nay nàng đã 16 tuổi rồi,nàng lúc vừa trào đời được một năm đã được chứng kiến sự kinh khủng của cha mẹ mình và thế lực của họ,
Cho dù Thiên Tâm có mày mò khám phá khắp thiên giáo truyền tống đến khắp nơi nhưng cũng chưa thể khám phá đến quá nửa phần một giới của cái Thiên giáo này.
Mỗi một giới bình thường trong giáo đều là đại địa rộng bằng vô hạn đa vũ trụ có những giới thì lại là vũ trụ vô hạn đa vũ trụ tồn tại,
Trong giáo lại có ty tỷ cái giới như vậy nên nàng cũng bỏ cuộc khỏi đi khám phá làm gì cho mệt.
Nàng lúc này đã đi đến Đại giới của vị Chân Thần giảng viên kia.Vừa đến nơi đã có rất nhiều những vị Vực Chủ cảnh ra tiếp đón cộng thêm rất nhiều gia nhân đến sẵn sàng phục vụ.
"Mau dẫn ta đến thư viện của lão gia hoả kia nhanh lên !!".Thiên Tâm giọng nói thản nhiên ra lệnh.
Tất cả những người ở đây đều là trong mắt nàng một dạng gia nhân không khác,ai dám cãi lời liền diệt ngay lập tức.
"Vâng !! Thưa thánh nữ mời đi lối này".
Những người có mặt ở đây gật đầu vâng một tiếng và một vị Vực Chủ lên tiếng.
Chỉ sau một canh giờ di chuyển cuối cùng cũng tới thư viện sách của lão gia hoả kia.
Nàng lệnh cho tất cả ở bên ngoài sau đó một mình mở cửa tiến vào.
Thư viện bên trong này nằm trong một khoảng không vô tận trong khoảng không này có vô hạn đa vũ trụ bao quanh rất là hùng vĩ.
Thiên Tâm mở cửa thư viện tiến vào.Bên trong thư viện có một tiểu đồng nàng tên là Thiên Trúc.Khi nhìn thấy Thiên Tâm bước vào nàng vô cùng hoan hỷ.
"Thiên Tâm!!".Thiên Trúc vui vẻ gọi lớn.
"Ai za za là Thiên Trúc đó à!".Thiên Tâm vẫy tay ôm trầm lấy tiểu hài nữ vô cùng dễ thương này.
"Ngươi lại đến đây tìm hiểu về không gian thuật phải không?".Thiên Trúc mỉm cười hỏi.
"Đúng rồi ta muốn tìm hiểu về thuật xuyên không!!".Vừa nói nàng vừa hí hỏm cười cười.
"Lại là vì vị ca ca yếu dấu bí ẩn của ngươi đó hả!?".Thiên Trúc thản nhiên gặm trái cây và nói.
Nghe vậy Thiên Tâm liền vội vàng chạy tới bịt kín miệng thiên trúc lại.
"Đây là bí mật mà ngươi nói toẹt ra thế lão bà bà hộ đạo của ta nghe thấy thì sao!!?".Thiên Tâm bối rối nhìn vào Thiên Trúc khẽ nói.
Thiên Trúc vội che miệng nhất thời quên mất bí mật giữa nàng và Thiên Tâm.
"Hả,thánh nữ nhà ta có người thương rồi ư!?".Ẩn bên trong không gian xung quanh,lão bà hộ đạo khẽ nói vẻ hứng thú.
Thiên Tâm lúc này buông Thiên Trúc ra và đi tìm hiểu về không gian thuật để tìm cách xuyên không.
Thiên trúc vẻ ngột ngạt do bị Thiên Tâm trêu ghẹo chỉ về hướng kệ sách phía trên cao nói:"Chỗ đó ngươi chưa tìm phải không?"
Thiên Tâm thấy thế vui vẻ bay lên trên đó lục lọi một hồi và sau đó quả thật tìm thấy phương pháp xuyên không.
Nàng dành một tiếng để đọc hết cuốn kinh thư này sau đó biết nếu muốn xuyên không đến đúng về vị trí trong ký ức của nàng thì cần có cấp độ Sáng Tạo giả cảnh thi triển pháp trận.
"Lão bà!!".Thiên Tâm cất giọng gọi lão bà hộ đạo đi theo mình muốn nhờ lão bà giúp đỡ.
"Vậy là tiểu thư sẽ đi tìm người trong mộng, thật là truyện lớn a!!".Từ trong hư không hiện diện một nữ tử nhan sắc tuyệt thế điên đảo chúng sinh nhẹ nhàng nói.
Chỉ là tại sao gọi là lão bà thì vẫn còn bí ẩn xưng hô.
Lão bà vô cùng chú ý đến Thiên Trúc cảm giác nàng hôm nay có chút lạ nhưng lão bà cũng không thấy Thiên Trúc có chút bất thường nào kỳ lạ thật.
Vì chuyện xuyên không cũng không có gì khó nên lão bà đương nhiên sẽ giúp thánh nữ nhà mình.
Hai người liền đi ra bên ngoài thư viện.
Thiên Tâm hai tay kết ấn vẽ nên một trận pháp với những ký tự đại đạo rất là huyền diệu nơi lòng bàn tay.
Toàn bộ ký ức ùa về khắc ghi tại bên trong cái này trận pháp cổ muốn truyền tống nơi kia cái gọi là quê hương.
Nàng rất rất rất rất là mong nhớ mọi người trong gia đình của mình.
"Pháp trận ta đã vẽ xong nên ngươi nhanh lên giùm!!!".Thiên Tâm đẩy đẩy lão bà nói nói.
Lão bà thực sự chấn kinh khi thấy thánh nữ tầm tuổi này đã có thể khắc một trận pháp quái quỷ một cách dễ dàng như này liền hơi cảm thán.
Bà cũng khởi động trận pháp sẵn tiện bày sẵn truyền tống trận để có thể trở về bất cứ lúc nào.
Thiên Tâm cùng lão bà ngay lập tức biến mất tại chỗ đã được truyền tống tơi nơi gọi là Địa cầu.
Thiên Trúc nhìn hai người rời đi liền lúc này không khỏi có chút cười cười nhìn lấy.
"Trở về gặp anh trai ngươi đi ta đã bố trí xong hết về cuộc gặp gỡ trong tương lai của ngươi và phu quân của ta rồi!!". Thiên Trúc giọng nói nhẹ nhàng quen thuộc.
Nàng trở về hình dáng của mình ban đầu hiển nhiên đó là Bạch Tiên, còn Thiên Trúc lúc này đang ngủ ở mật thất trong thư viện.