1. Truyện
  2. Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?
  3. Chương 14
Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 14 - Có Khả Năng Nhà Thành Có Ma.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

.

"Tất nhiên, mình biết nhau bao lâu rồi cơ chứ, có chuyện gì mà ông chẳng kể tui nghe đâu, sao vậy, Minh gặp vấn đề gì à?"

Minh chầm chậm nhìn 2 người, rồi mới nói tiếp.

"Có thể chuyện này nghe hơi khó tin, Minh cũng không biết giải thích sao, nhưng là Minh thấy ở Thành có vấn đề, có thể, có thể thôi nha, Minh nghĩ cậu ấy bị ám"

Minh chú ý, lúc này cả Thành và Tina đều có chút gì đó kỳ lạ, đoạn, nghe cô nói.

"Làm sao Minh biết, Minh thấy gì à?"

Cậu lắc lắc đầu.

"Minh cũng không biết nói sao, chỉ là suy đoán, ở nơi Thành ở có thứ không sạch sẽ"

Này hoàn toàn là suy đoán của Minh, lúc nãy đọc thông tin trên điện thoại, có nói Thành do tiếp xúc thời gian dài mới bị lây nhiễm nguồn năng lượng xấu, mà tiếp xúc thời gian dài khả thi nhất chỉ có thể là ở chỗ Thành sinh sống hằng ngày.

Nghe đến đây, Thành nắm tay Tina, thấy cô gật gật đầu, chàng trai mới nói ra.

"Không biết sao Minh có thể nói rõ ra như vậy, Thành cũng không biết mình bị gì, chỉ là quả thật nhà Thành có vấn đề."

"Nhà Thành dọn tới nhà mới này cũng 3 năm có hơn rồi, ban đầu thì cũng không có gì, chỉ là ở một thời gian Thành bắt đầu nghe trong nhà có nhiều tiếng động lạ, tối ngủ cũng không yên giấc nữa, hay nằm mơ thấy lung tung."

"Thành quen Na mới có tầm 4 tháng hơn, Na có lần qua Thành ngủ, đêm đó Na lạnh cả người, mặc dù Thành biết Na hay bị hạ thân nhiệt, nên trong phòng có sẵn nệm nhiệt, lại cũng không dám mở máy lạnh quá thấp.

“Vậy mà tối đó Thành đụng vào Na cảm thấy như tảng băng vậy, Na run cầm cập mê sảng, trong lúc choáng váng nói mê gì mà có ai đó đè lên người, làm Na rất khó thở.”

“Kể từ đó là Na không ngủ lại luôn, chỉ dám ghé chơi rồi về, mà thật, Thành gần đây lúc ở nhà cứ có cảm giác bị nhìn trộm, kiểu gai gai người, khó chịu lắm, nên thường ra ngoài, không ở trong nhà là mấy."

"Lúc này nghe Minh nói, suy nghĩ lại, Thành cũng cảm giác trong nhà có gì đó không lành"

Cậu nghe chàng trai kể, cũng xác tín hơn về suy đoán của mình, thấy cậu im lặng cô gái mới tiếp lời.

"Minh nè, ông đã có thể nhận ra, vậy có cách nào xử lý không? Nếu đúng như Minh nói thì tiếp tục vậy sẽ có hại cho Thành"

Cậu có chút lặng người, xưa giờ cậu tự nhận là có tìm hiểu nghiên cứu vấn đề tâm linh, cũng có tham gia một số hội nhóm huyền thuật, nhưng mà như một vị huynh trưởng trong đó nói với cậu, cậu chưa mở nhãn nên không thể thấy được các hình thái năng lượng khác.

Do đó cậu cũng không có học bùa ấn chú gì, vì xét cho cùng tại cậu chẳng thấy, mà không thấy thì luyện chỉ tốn công. Nên là về lý thuyết có thể cậu biết kha khá, nhưng giờ bảo cậu giải quyết trường hợp tâm linh thì cậu hoàn toàn mù mịt nha.

Cũng may cậu có trò chơi trong tay, cậu có suy nghĩ biết đâu có thể sử dụng trò chơi này để giải quyết vấn đề của Thành, tuy nghe vô lý đến tâm thần, nhưng mà chẳng hiểu sao cậu lại có lòng tin là sẽ được.

Không thể nào nói với Na và Thành là cậu sẽ dùng app trò chơi điện thoại bắt ma được, nhẹ thì cả hai sẽ tưởng cậu giỡn vô duyên, mà nặng thì không chắc sẽ cho là cậu điên rồi mất.

Mà vốn lại cậu cần phải chuẩn bị thêm nhiều thứ nữa, không thể cứ vậy mà tới giải quyết được, cậu quyết sẽ về lục lại mớ sách, xem thêm thông tin, nên mới nói qua với Na và Thành.

"Vầy đi, hiện Minh phải về chuẩn bị một số thứ, giờ là gần 13h rồi, hẹn gặp bên nhà Thành khoảng 16h đi"

Cậu không quên lấy địa chỉ nhà Thành, rồi chào từ biệt hai người, ra về, trong đầu suy nghĩ xem nên làm thế nào.

..

Miên man suy nghĩ trên suốt đường chạy xe về lại, số là ở thành phố này, cậu ở cùng nhóm mấy đứa em chơi thân, tụi nó luôn dành cho cậu một căn gác, dẫu cậu có về quê hay đi đâu, lâu cỡ nào thì nơi này vẫn mãi là chốn cậu có thể trở về bất kỳ lúc nào.

Chỗ gác cậu ngủ có một góc luôn được trang trọng để cất những quyển sách quý mà cậu nghiên cứu siêu hình và những món yêu thích khác mà cậu hay sưu tập như trang sức, hoặc những đồ vật tâm linh, những món quà mà bạn bè thân thương tặng cậu.

Lúc này đây cậu quyết về xem kỹ lại trong những món đồ của cậu có gì có thể sử dụng được không, chuẩn bị kỹ trước khi qua Thành.

Vừa chạy đến trước cổng, mới dắt xe vào cất, điện thoại cậu đã rung lên.

Minh mỉm cười, rõ ràng cậu đã tính toán đúng, dựa theo bản đồ, cậu di chuyển dần đến vị trí đồ vật quyền năng, nó chính xác ở chỗ gác xếp của cậu.

Minh leo lên cầu thang, là những thanh kim loại thiết kế vừa sử dụng để trèo lên mà bên dưới cũng có thể dùng như kệ để đồ; cậu đi về hướng tủ kế bên giường, xếp đặt lung tung thứ, nhiều nhất là sách, kế đến là những hộp gỗ và những món đồ trang trí.

Cậu giơ điện thoại rà phía tủ một vòng, phát hiện tín hiệu phát ra từ phía trên cao nhất nơi cậu có thờ những quyển Kinh, trong đó quyển đang phát sáng trong điện thoại chính là quyển Kinh cậu mua được đã lâu trên mạng, trong một group bán sách cũ.

Lúc ấy chẳng hiểu sao vừa thấy người ta đăng, cậu đã liên hệ mua ngay, mặc dù đây chỉ là quyển 1 và 2 mở đầu của cả bộ, lại cũ mèm, có nhiều nơi thủng lỗ, rách gáy, giấy cũng ố màu, nhưng cậu vô cùng thích.

Lúc mua về đọc qua trọn một lần, liền quyết định để lên tủ cao để thờ luôn, vì cậu cảm được quyển Kinh này quý vô cùng, của một dịch giả cũng là một nhà sư, đã tịch từ lâu, quyển sách cũng là bản tự in của vị sư này từ tư liệu chép tay của chính ngài, xuất bản nội bộ từ những năm 192x, cách nay đã gần trăm năm.Sau khi thực hiện nghi thức Thu Thập, xem qua tin tức trên màn hình, cậu liền mở Túi Đồ ra ấn vào hình quyển Kinh hiện lên trong ô trữ vật, cậu phát hiện quyển Kinh không thể đeo lên như cậu đã đeo chiếc nhẫn và sợi dây chuyền.

Liền nhanh đọc qua phần thông tin. (Minh mới thêm vào)

Đọc tới đoạn xuất xứ, chính Minh cũng vô cùng ngạc nhiên, không ngờ quyển Kinh cậu vô tình mua được trên mạng nhiều năm, lại sở hữu giá trị đến như vậy.

Mặc dù Minh lúc này chỉ tìm được một món đồ quyền năng trong nguyên cả tủ đồ của cậu, nhưng điều này lại là luận điểm chứng minh, cho suy nghĩ chính xác của mình.

Thậm chí tủ đồ này chỉ là một phần cậu có thôi, cậu còn để ở nhà ba một phần và nhà mẹ ở quê một phần nữa, Minh đã lên kế hoạch sẽ kiểm tra cho hết, cậu tin rằng mình sẽ tìm ra vài món đồ quyền năng nữa.

Nghĩ vậy, cậu đặt điện thoại sang một bên, bắt đầu lục lại trong tủ những tài liệu tương quan về "phần âm" mà trước đây cậu từng lưu trữ để nghiên cứu.

Thời gian trôi qua, Minh đã tìm hết cả phòng, chỉ tìm ra được một đoạn thông tin liên quan đến việc các vị cao tăng đức độ có khả năng niệm Kinh siêu độ cho vong hồn người đã mất, là hữu ích nhất.

Cậu còn tìm ra một quyển kể về các vị có thể hóa thân thành hình tướng Phẫn Nộ để đánh đuổi ma vương, nhưng mà này thì vượt quá tầm của cậu rồi.

Nhắc đến đoạn tụng Kinh siêu độ, cậu nhớ đến kỹ năng Niệm Kinh mà mình mới nhận được, liền thử.

Cậu ấn mở túi đồ, nhấp vào quyển Kinh, chọn phát động kỹ năng, liền thấy nhân vật trong game bỗng dưng chấp hai tay lại để trước ngực, ngay lập tức một đồ hình ký hiệu mới tinh xuất hiện trên màn hình, Minh biết đây là chữ ký hiệu kích hoạt kỹ năng Niệm Kinh.

Cậu nhìn đồ hình lấp lánh ánh sáng vàng thánh khiết, cố lưu lại hình ảnh của nó trong đầu, rồi lấy giấy ra vẽ theo để tìm ra cách chỉ cần dùng một nét để hoàn thành, sau cùng mới dùng ngón tay vẽ đồ theo hình ký hiệu lấp lánh trên màn hình game.

Ngay khi cậu vừa hoàn thành, thì từ nhân vật bay ra những ánh kim, trông như chữ Sanskrit cổ, tràn ngập màn hình, bỗng trong tai cậu dường như nghe râm ran có tiếng gì đó vang động không gian, như sóng rung tần số cao vậy, kèm theo một cảm giác ấm áp dễ chịu dâng lên khắp cơ thể.

Được một lúc thì cơ thể dường như có gì đó bị rút đi, cậu bắt đầu thấy có hơi choáng váng, cùng lúc điện thoại cũng rung lên.

Thấy vậy, Minh liền không chần chừ mà tắt đi kỹ năng.

Rồi bắt đầu lấy giấy tập vẽ chữ ký hiệu mới cho nhuần nhuyễn, để lỡ chút có sử dụng sẽ không bị vẽ sai.

Tính đến giờ, Minh đã sở hữu được 3 chữ ký hiệu rồi, cậu cảm thấy có lẽ việc bên nhà Thành chiều nay, khả năng giải quyết được là khá cao, mà nếu có không thành công thì ít ra cậu sẽ giảm thiểu được khả năng gặp nguy hiểm của cả 3 người.

truyện siêu hay :

Truyện CV