Sâu trong lòng đất, bầy chuột tụ thành từng dòng lũ cuống cuồng hướng về một phía tấp nập chạy loạn, có bình thường chỉ có chừng ngón út chuột cống cũng có lớn tận mười mét chuột biến dị, tất cả giờ đây đều giống nhau như nổi điên xông về phía trước, nơi bọn chúng đi qua hoàn toàn thành bình địa, dù là đất cát sỏi đá, những bức tường kiên cố tại "dòng lũ" dưới đã hoàn toàn biến mất, không còn lại gì.
Mà một bên, trong bóng tối, một đôi mắt bình tĩnh chứng kiến tất cả, lặng lẽ bám theo, như một bóng ma tách biệt hoàn toàn với thế giới, không thể bị cảm giác không thể bị phát hiện.
Dần dà bầy chuột cũng đi đến đích đến, chỉ thấy đó là một căn phòng thí nghiệm sớm đã đổ nát, xung quanh rải rác các bình, lọ chứa, nát vụn linh kiện điện tử, thiết bị máy móc.
Mà ở giữa đống đổ nát, một đầu chuột kích cỡ khổng lồ đã đạt đến m có thừa đang nằm chễm chệ ở đấy, chỉ thấy nó thân hình đồ sộ mập mạp, toàn thân đỏ tươi cùng nhẵn bóng không có một sợi lông, hàm răng bén nhọn nhuốm đầy máu, hai con mắt híp lại để lộ bên trong vẻ tàn nhẫn cùng khát máu, mà bụng nó giờ đây phình to như động vật hoài thai nhiều tháng, mà càng thêm quỷ dị, đôi lúc dưới làn da phần bụng còn ngho nghoe cụt cựa, nhảy lên vài lần như muốn xuyên phá da thịt mà ra.
Chứng kiến tất cả, ẩn giấu trong bóng tối ánh mắt bình thản, nhẹ giọng như nói như thể còn ai khác ở đây:
- Đã tìm thấy CP-, đồng thời đã xác định được đám chuột biến dị này đầu nguồn phát ra.
Không gian hoàn toàn yên tĩnh, không một ai đáp lại nhưng bóng người hoàn toàn không để ý bởi một gióng nói khác vốn từ tai nàng phát ra:
- Quả không hổ danh là Mako-san, làm việc rất hiệu suất, vậy xin mời cô thu hồi CP-, đồng thời nếu được mẫu vật mang về.
- Hừ, ngươi đòi hỏi nhiều quá đấy
Mặc dù nói vậy Mako vẫn ngắt bộ đàm, cả người chợt nghiêm túc như muốn ra tay, nhưng một giây, hai giây, ba giây...nàng vẫn đứng đó, nhìn chằm chằm bầy chuột, nàng đang đợi thời cơ, con kia chuột khổng lồ tụ tập mình tộc quyến hẳn phải có mục đích, chỉ cần an tĩnh đợi là được.
Quả nhiên hơn ba mươi phút sau, chuột lớn gầm thét, làn da đỏ rực chợt nhợt nhạt đi như không còn màu máu, thần sắc đau đớn, nó bụng dưới lớp da tần suất động đậy càng nhiều hơn, cuối cùng: "Phốc".
Một tiếng động như vật gì đó bị ép phun ra, chuột lớn một lần nữa uể oải nằm trên mặt đất, thần sắc mệt mỏi, mà nó phía sau chẳng biết từ khi nào nằm đó một cái bọc đỏ to lớn làm từ máu và thịt tổ hợp thành, chợt lớp bọc bên ngoài hòa tan để lộ ra bên trong vô số chuột non, chúng nó toàn thân cùng mẫu thân đồng dạng đỏ tươi, làn da nhẵn nhụi không có một cọng lông, nhưng từng con kích thước vượt thường quy vô cùng, nhỏ cũng phải bằng một con chuột cống trưởng thành, lớn cũng có đầu người kích cỡ, không cần nói cũng biết một khi trưởng thành bọn chúng sẽ to lớn nhường nào, mà chuột mẹ thấy mình đám con xuất sinh thành công, tất cả đều núc ních khỏe mạnh liền hài lòng vô cùng.
sau đó nó quay sang nhìn mình xung quanh sớm xếp hàng chỉnh tề tộc quyến liền càng thêm hài lòng, sau đó há ra miệng máu đớp lấy trong đó một con m chuột biến dị nâng lên nhai lấy, máu tươi như thác đổ xuống bầy chuột nhỏ hơn ở dưới mặt đất khiến chúng chợt hỗn loạn tranh đoạt máu tươi, tranh đoạt cơ hội trở nên cao quý.
Mà con chuột đặc biệt như một vị Nữ hoàng thản nhiên nhìn lấy tất cả, những chẳng mảy may để tâm, nó thoải mái nhai lấy mình tộc quyến hay đúng hơn là đã từng là con nó đẻ ra, đối với nó trừ "vương" ra còn lại chỉ là thức ăn cùng tìm kiếm thức ăn công cụ.
Nhìn lấy cảnh tượng máu me trước mắt Mako ánh mắt chợt sáng, bầy chuột hỗn loạn, con kia "nữ hoàng cũng mải mê nhấm nháp bữa sáng, thời cơ chợt tới, Mako lập tức hành động, nàng ẩn mình vào hỗn loạn đàn chuột, từ từng kẻ hở xuyên qua, đám chuột lớn vốn sở hữu kinh người thính giác thế mà giờ đây lại không thể mảy may biết vừa có một con "trùng nhỏ"từ trước mặt chúng đi qua, càng ngày càng gần "nữ hoàng" Mako cũng dần căng thẳng, mặc dù nàng sớm đã đem toàn bộ gia tộc bí thuật luyện tới "Xuất thần nhập hóa" nhưng dù vậy vẫn không thể mảy may sơ sài, chỉ cần một sơ xuất nhỏ mặc dù nàng sẽ không chết nhưng mình em gái sẽ tán thân dưới miệng đám gặm nhắm này kinh tởm loài gặm nhắm...
Mà vốn đang tận hưởng bữa ăn chuột lớn "nữ hoàng" như có cảm ứng gì đó, nó chợt gầm đối với mình hỗn loạn tự cắn xé lẫn nhau tộc quyến gầm thét, ngay lập tức đám chuột lớn tuy nghi hoặc nhưng cũng chợt dừng lại, mà Mako thấy tình huống không ổn, thầm mắng một tiếng:" Chết tiệt" liền từ bỏ ẩn thân bộc phát toàn bộ lực lượng phóng tới "nữ hoàng", đám chuột lớn khác thấy mình chúa tể bị kẻ địch tập kích, tất cả đều phẫn nộ gầm thét muốn lao đến ngăn chặn nhưng tất cả đã muộn, Mako chớp mắt đã xuất hiện ở chuột lớn kế bên, nhưng mảy may không có tí muốn ra tay ý tứ mà đối với một con chuột nhỏ trắng tinh chỉ cỡ ba ngón tay đang núp gần sau thân hình đồ sộ của "nữ hoàng" ra tay.
Bị tóm lấy chuột bạch chỉ có thể phẩn uất rít gào, thậm chí đối với bàn tay Mako cắn lấy nhưng thiếu nữ chẳng có mảy may động dung, nàng tóm được mình mục tiêu hàng đầu liền thuận tay chộp lấy một con mới sinh chuột con liền lập tức vận dụng bí thuật chớp mắt đã mất tiêu.
Truyện Phương Tây
Mà "nữ hoàng" trơ mắt chứng kiến mình "vương" bị một con rác rưởi sâu bọ bắt đi liền cuồng nộ vô cùng gầm thét, thiếu đi "vương" đồng nghĩa với việc nó không thể tiếp tục sinh đẻ nữa, mà không thể sinh đẻ nó tộc đàn liền không thể phát triển, đồng thời chính bản thân nó cũng mất đi năng lực khống chế bầy quyến tộc, trong đôi mắt "nữ hoàng" chợt xẹt qua nét nhân tính hóa tàn nhẫn, nó có thể cảm nhận cái kia khốn kiếp sâu bọ đã trốn xa, bình thường có thể nhẹ nhàng liền đuổi kịp nó giờ đây đã vô lực, sau sinh cơn mệt mỏi cùng đói khát tràn đẩy "nữ hoàng" toàn thân, muốn đuổi theo đã là si vong vọng tưởng, chợt nó nhìn quay sang nhìn chính mình tộc nhân, bầy chuột mất đi "vương" sớm đã loạn thành mớ hỗn độn, chỉ là những con chuột to lớn nhất lại từng cái mang theo e dè nhìn nó nhưng thân thể đã không còn như trước đó khi còn vương mới có kinh cẩn, chợt "nữ hoàng" há miệng tàn nhẫn cười, một giây sau gần nhất hơn m chuột lớn chợt bị cắn đứt đôi, nhìn lấy mình đồng bọn chớp mắt thành lương thực, đám chuột còn lại cũng không còn e dè mà gầm thét, hơn hai mươi con vượt qua mười mét chuột lớn cùng thân hình gần gấp đôi chúng nó "nữ hoàng" xâu xé vật lộn thành một đoàn.
Mà sớm đi xa Mako chợt thấy động tĩnh to lớn cùng hỗn loạn vô cùng nhưng không hề quay mặt lại, nàng hoàn toàn dùng ra tốc độ nhanh nhất của thân thể Shiraki-chan có thể đạt được nhay chóng chạy thục mạng, hai tay nắm lấy hai con chuột một trắng một đỏ vẫn còn đang kiên trì giãy giụa, nhiệm vụ mặc dù đã hoàn thành nhưng Mako không có tí thư giản, nàng nhớ đến bầy chuột khí thế, nhớ đến trong bầy chuột lớn nhất đám kia, từng con đều thân thể đều da dày thịt béo, mật độ cơ bắp chắc chắn vô cùng, nàng kiếm dù nhanh cỡ nào cũng không thể chém xuyên được đám quái vật đấy huống chi là đầu kia "nữ hoàng", chợt một dòng ký ức mờ nhạt xa xưa vô cùng một lần nữa xuất hiện trong nàng, lúc nàng vẫn còn nhỏ, một bóng người, một kiếm, vì nàng bổ ra sơn hà.
- Ta tuyệt đối, tuyệt đối sẽ gặp lại ngươi, vì ngươi chém ra bầu trời quang minh..