Thấm thoát, Lưu Thiên Kim đã cùng Vũ Lôi Phong và Linh Nhi học võ được nửa tháng. Bằng vào cách dạy nhanh của Vũ Lôi Phong nên kinh nghiệm và kiến thức về Võ Cổ Truyền đã gần so được với Linh Nhi.
Linh Nhi đoạn thời gian này không có học thêm kiến thức mới mà chỉ tu luyện lại kiến thức cũ cùng với Vũ Lôi Phong dạy cho Lưu Thiên Kim với tốc độ nhanh nhất.
Lưu Thiên Kim cũng tiếp thu rất tốt, nàng chăm chỉ thực hành, không nghỉ mệt nhiều như lúc mới vào học nữa. Điều này làm Vũ Lôi Phong rất hài lòng.
- Ngày mai đến sớm. Tối nay miễn Mạ để nàng có thời gian ôn lại lý thuyết và thực hành. Ngày mai ta sẽ khảo nghiệm nàng cùng với Linh Nhi.
- Linh Nhi, ngày mai nàng cùng với Lưu Thiên Kim cùng nhau thi lên đai. Nếu em thi không qua cũng phải mang đai Đen ba vạch chứ vẫn chưa đủ để mang đai xanh.
- Ngày mai cả hai sẽ thi Lý Thuyết và Thực Hành. Rất đơn giản, ta sẽ hỏi mỗi người câu. Trả lời đúng câu thì qua được. Về phần thực hành. Ta sẽ nói ra tên bài quyền. Đi được hết sẽ qua. Cuối cùng là so đấu. Ta sẽ trực tiếp kiểm ra thực lực hai người.
Linh Nhi cùng Lưu Thiên Kim nghe vậy trong lòng có hào hứng, có áp lực.
Buổi chiều. Cả hai không để ý đến Vũ Lôi Phong nữa mà đều cùng nhau luyện quyền và ôn bài. Cũng không thèm đi chợ mà bắt Vũ Lôi Phong tự đi.
Mà hai người này ở chung dần dần lại vô cùng hợp nhau. Lúc nào cũng tỷ tỷ muội muội như thể tỷ muội trong nhà vậy. Lúc nào cũng nói cười vui vẻ. Nữ nhân xinh đẹp quả thực rất dễ ở cùng một chỗ.
Đành phải đi chợ mua một số món về nấu. Thực sự thì trong cửa hàng của hệ thống cũng có thức ăn nhưng Vũ Lôi Phong muốn tiết kiệm tiền để mua thanh kiếm thứ hai trong Thất Kiếm. Chính là Băng Phách Kiếm.
Vũ Lôi Phong muốn cho Linh Nhi thanh kiếm này. Đồng thời cũng cần tích kim cương mua Trường Hồng Kiếm Pháp và Băng Phách Kiếm Pháp.
Hai bộ kiếm pháp này bên trong có toàn bộ kỹ năng của kiếm tương ứng. Quan trong hơn là sau khi dùng sẽ có thể Hợp Bích.
Chỉ có điều. Linh Nhi còn chưa thể tu luyện Nguyên Lực, có kỹ năng cũng không thể dùng. Vì kỹ năng không ngờ lại dùng Nguyên Lực mà thúc giục ra.
Vậy nên trước mắt. Vũ Lôi Phong cần phải mua được Trường Hồng Kiếm Pháp trước.
Về phần năm thanh kiếm còn lại trong thất kiếm. Vũ Lôi Phong cũng không có định cho ai. Bởi vì cho người đó cũng không dùng được. Muốn dùng cũng chỉ có thể để hắn hôn một cái.
Bỗng nhiên thân ảnh Lưu Thiên Kim xoẹt qua trong đầu Vũ Lôi Phong. Hắn liền lắc đầu đập tan cái suy nghĩ kia. Đời này hắn chỉ muốn cùng với Linh Nhi đi đến cuối cùng mà thôi.
…
Buổi tối, sau khi ăn xong bữa cơm. Vũ Lôi Phong lại hào phóng cho mỗi nàng một chai nước NumberOne sau đó để hai nàng tự sang nhà Lưu Thiên Kim mà ôn luyện để ngày mai thi lên đai. Còn Vũ Lôi Phong hắn thì đứng Mạ cơ thể ở mỏm đá.
Cùng Lưu Thiên Kim đi. Linh Nhi nắm tay nàng. Hai người vui vẻ cùng đi về đình viện của Lưu Thiên Kim. Họ mang theo tấm thảm để tập giao thủ với nhau.
…
Không có hai nữ nhân cùng làm bạn, Vũ Lôi Phong cũng không luyện Nội Công nữa. Hắn cũng nên đi thăm phụ thân Vũ Lôi Vân cùng mẹ và hai vị ca ca.
Trên đình viện ở đỉnh núi. Tiếng đánh nhau truyền ra liên tục, ở sân rộng chỉ thấy ba thân ảnh đang lao vào nhau rồi tách ra.
Vũ Lôi Vân mỉm cười đứng một bên, nhìn ba nhi tử giao thủ hắn không khỏi cảm thấy tự hào.
- Tam đệ, thực lực của đệ quả thật khó chơi a. Ta áp chế tu vi còn Ngũ Tú Ngũ Trọng, đệ mới là Tứ Tú đỉnh phong thế nhưng lại chiếm ưu thế không ít.
Vũ Lôi Uy thở hồng hộc, hắn cùng nhị đệ Vũ Lôi Danh hợp sức đánh Vũ Lôi Phong thế mà không ngờ bị Vũ Lôi Phong liên tục chặn đòn, lại còn đánh trả không ít.
- Đại ca, huynh xem. Tam đệ còn chưa tháo găng tay ra kìa. Đánh nữa sẽ chỉ làm mất mặt hai ca ca như chúng ta.
Vũ Lôi Danh thở ra một hơi, nhìn Vũ Lôi Phong với ánh mắt kinh ngạc. Hắn giơ ngón cái lên khen không ngừng.
Vũ Lôi Vân lúc này mới đến cạnh ba người. Chỉ điểm một chút mới kéo theo ba người ngồi xuống. Vân Thủy Tiên bưng bộ ấm chén ra, ngồi xuống bên cạnh, gia đình họ thỉnh thoảng mới quây quần lại như vậy. Đa số thời gian đều chú tâm tu luyện.
Nhấp một ngụm trà, Vũ Lôi Vân mới hỏi Vũ Lôi Phong.
- Lôi Phong, Linh Nhi đâu rồi, nó hầu như không rời con một chút nào a?
Vũ Lôi Phong mỉm cười. Hắn nói.
- Phụ thân. Hôm nay Linh Nhi cùng Thiên Kim cùng nhau ở nhà ôn luyện. Ngày mai con sẽ khảo nghiệm bọn họ một chút. Thế là hai nàng không để ý đến con nữa.
Mọi người nghe Vũ Lôi Vân muốn khảo nghiệm nên cũng vô cùng hứng thú.
- Phụ Thân, Mẫu thân, hai vị ca ca. Nếu có hứng thú vậy sáng mai đến chỗ con làm khách một chút.
- Được, mai chúng ta sẽ đến. Để Thử xem Võ Thuật của đệ có gì thú vị.
Hai người Vũ Lôi Uy cũng lập tức đáp ứng.
- Việc hai tiểu cô nương kia khảo nghiệm ngày mai ta sẽ đến xem một chút. Lôi Phong. Ta có chút thắc mắc thanh kiếm mới của con. Con có đem theo không?
Vũ Lôi Phong khá ngạc nhiên. Việc Trường Hồng Kiếm hắn cũng chưa nói cho ai nghe cả. Không ngờ vị phụ thân này đã sớm biết hết.
Không có mấy chần chừ. Vũ Lôi Phong móc ra Trường Hồng Kiếm. Ánh sáng kiếm quang đỏ trắng liền chiếu rọi.
Chăm chú quan sát Trường Hồng Kiếm một lát. Mọi người đều không khỏi thốt lên.
- Kiếm tốt.
- Lôi Phong. Con có được nó ở đâu vậy. Cho ta xem một chút.
Không ngoài dự kiến của Vũ Lôi Phong, Trường Hồng Kiếm rơi xuống đất. Vô tình chẻ làm đôi cái bàn uống trà khi rơi xuống. Vũ Lôi Vân không thể cầm lấy Trường Hồng Kiếm.
- Quá nặng.
Mọi người một lần nữa không ai cầm được Trường Hồng Kiếm. Họ đều nhìn chằm chằm Vũ Lôi Phong.
- Ông lão khi trước cho con Phong Vũ Lôi Quạt hôm trước con lại gặp. Hắn cho con thanh Trường Hồng Kiếm này.
Vũ Lôi Phong lại bịa chuyện. Việc hệ thống KOF cùng Tiểu Na hắn không thể để lộ.
Nhìn thấy sự sắc bén của Trường Hồng Kiếm, mọi người cũng chỉ có thể than thở Nó không phải Nguyên Linh Khí nhưng lại mạnh mẽ hơn cả Nguyên Linh Khí sao nhiều.
…
Nửa đêm. Vũ Lôi Phong trở lại đình viện. Nhìn sang đình viện của Lưu Thiên Kim. Âm thanh giao thủ vẫn còn vang lên. Hắn liền chạy sang nhìn một chút.
- Tập luyện quá mức cũng không quá tốt. Hai người đi ngủ sớm đi.
Vũ Lôi Phong dặn dò hai cô nàng sau đó cáo từ về ngủ. Hai nàng Linh Nhi cùng với Lưu Thiên Kim cũng dừng luyện tập. Cùng nhau vào nhà.
- Ngày mai khảo nghiệm, phải cho Lôi Phong huynh ấy biết thực lực của ta. Không giống như lúc trước nữa.
Nằm trên giường. Lưu Thiên Kim nói với Linh Nhi.
Linh Nhi quay mặt về Lưu Thiên Kim, ánh mắt nhìn Lưu Thiên Kim một chút rồi nói.
- Thiêm Kim tỷ, mấy ngày nay muội cũng quan sát tỷ không ít. Tỷ… Có lẽ đã thích Lôi Phong rồi đúng không?
Lưu Thiên Kim giật mình. Mặt nàng dần đỏ ửng. Đôi gò má bắt đầu thấy nóng lên.
- Linh Nhi, muội nói cái gì vậy? Ta…
- Thiên Kim tỷ, ta biết rõ. Trước mắt Lôi Phong tỷ luôn đỏ mặt và bối rối. Mỗi khi chàng chạm vào tỷ. Tỷ đều run lên một chút. Trực giác nói cho muội biết. Tỷ đã có Lôi Phong trong lòng.
Lưu Thiên Kim run lên. Nàng ôm Linh Nhi vào lòng nói.
- Linh Nhi, thứ lỗi cho ta, ta không cố ý thích hắn đâu. Ta biết muội và hắn đã sớm là một đôi. Nhưng trước mặt hắn, ta không tự chủ được mình.
- Muội, có phải muội rất ghét ta không?
Linh Nhi mỉm cười. Ôm lấy Lưu Thiên Kim nói.
- Tỷ tỷ ngốc. Nếu muội không đồng ý, Lôi Phong sẽ không dám thu tỷ làm đệ tử. Muội đã sớm nhìn ra tâm tư của tỷ.
- Chúng ta cũng không phải xa lạ, ở cùng với tỷ. Ta thấy tỷ rất tốt. Chỉ cần chàng vẫn yêu ta vậy là đủ rồi. Nếu người đó là tỷ. Muội sẽ không có ý kiến.
Linh Nhi cười cười nói. Lưu Thiên Kim cũng mỉm cười nhưng nàng lại có chút u buồn nói.
- Ta cảm ơn vì muội đã hiểu cho ta. Nhưng mà….
Linh Nhi thấy Lưu Thiên Kim lại buồn bã. Nàng lại hỏi.
- Thiên Kim tỷ, nhưng mà cái gì?
- Hắn … Hắn cơ bản không có thích ta.
Linh Nhi cũng trầm tư một chút, nàng nói.
- Lôi Phong đã hứa với muội sẽ chỉ có mình muội. Nhưng muội cảm nhận Lôi Phong chàng ấy vẫn có một chút để mắt tới tỷ. Ta sẽ chọn dịp nói với huynh ấy không cần quá cứng nhắc.
- Nhưng phần còn lại phải trông vào tỷ nha.
Lưu Thiên Kim ánh mắt đã có chút nước mắt. Ôm lấy Linh Nhi này mỉm cười hạnh phúc.
- Linh Nhi, Cám ơn muội…
Hết Chương ...