1. Truyện
  2. Tương Hoàng Kỳ

tác giả Tương Hoàng Kỳ

Trở Lại 1977

Nội dung giản giới: Ngoạn chủ, viện phái, Phật gia, vòng, lão pháo, cán phạm... Diễn dịch kinh thành giang hồ,
Nón lính, tử quần, thuốc lá ngoại, tivi màu, Kim Dung, break dance... Liệt kê lưu hành phong trào,
Tây Đan, Đông Đan, cửa trước, Hồng Kiều, nước biếc, Tam Lý Truân... Nơi nơi phồn hoa ầm ĩ,
Phiếu chứng, thi đại học, trở lại thành, chờ đi làm, xuống biển, bát sắt... Hiện ra trăm họ dân sinh.
Dẫn ngươi đi nhìn thập niên bảy mươi tới nay chân thật nhất kinh thành...

Hồng Diễn Vũ trích lời:

Lưu manh khốn kiếp không hỗn lý!

Nam nhân không nữ nhân xấu không yêu, chúng ta không xấu ăn rau ăn cỏ!

Miệng nhi trong miệng nhi ngoại? Đao tấm nhi mang? Bây giờ đã không phải dao phay bay múa niên đại. . .

GT riêng của converter:
Ta 1 truyện trọng sinh đô thị dành cho những AE chín chắn, hơi có vị ngược.
Nói thật, nếu ai chỉ đọc 10c đầu, chỉ muốn vứt mie truyện đi thôi. Màu truyện u tối đọc chán không chịu được, nếu không phải đám trên tieba khen nức nở thì mình cũng không muốn đọc tiếp. Nội dung ban đầu: main đã hơn 50t, nắm trong tay 1 công ty BĐS cỡ lớn, nhưng bị thằng trùm phía sau bắt cóc nhốt lại vì muốn ép chuyển nhượng cổ phần của main. Main dùng trí dùng dũng trốn thoát sau mấy tháng bị nhốt giả điên giả dại, cuối cùng trọng sinh về đúng năm 1977, khi main vừa ra khỏi trại cải tạo.
Ban đầu, thực ra truyện lại chủ yếu muốn kể về quá khứ của main trước khi trọng sinh chứ không đi ngay vào việc main sau khi trọng sinh thế nào. Trước giờ đọc thể loại đô thị trọng sinh, mình quen với kiểu main ăn năn với những lỗi lầm kiếp trước rồi về quá khứ sửa lại, nhưng riêng với truyện này, mình bị shock, vì so với main, những main truyện khác đơn giản là thánh nhân. Main của quá khứ là 1 thằng khốn kiếp, khốn nạn thực sự, không thể tả, có thể nói nếu không có việc trọng sinh, thì mình nghĩ thằng main này đem bắn chết 10 lần chưa hết tội
1. Với gia đình: Main sinh ra trong gia đình có thành phần xấu (đại tư bản) nhưng thực ra cha mẹ hiền lành, anh em hòa thuận. Tất cả chỉ có riêng main là khác biệt: từ nhỏ đã lỳ lợm, chọc phá đúng kiểu mấy thằng nhóc mất dạy, làm cha mẹ bao lần khuyên bảo vô ích, toàn mất mặt đi xin lỗi hàng xóm. Lớn lên main vào tù ra tội, cha main vì quá uất ức mà chết, mẹ cũng đau lòng chết. Ra tù main về nhà, 2 người anh giận không cho vào (dù em gái năn nỉ, còn dúi tiền cho anh). Main sinh lòng oán hận, khi dựa vào thế của bọn con ông cháu cha làm lớn, việc đầu tiên là tố cáo 2 người anh chiếm đoạt tài sản, mục đích là đuổi 2 anh ra khỏi nhà. Sau đó, main cho xe ủi tới ủi sập, san bằng căn nhà cho hả giận. Chưa hết, khi main gặp nạn, thằng có thể tha main ra điều kiện: nó mê con em gái main (đã có chồng con) từ lâu, thế là main về năn nỉ em gái, làm mọi cách, cuối cùng con em gái tan nát cõi lòng, nhưng không nỡ để anh vào tù, đành chấp nhận. Cuối cùng khi chồng em gái phát hiện, đánh vợ rồi dắt con bỏ đi, em gái main nhảy lầu tự tử.
2. Với bạn bè: Main có 1 thằng bạn chí cốt từ bé. Bạn main trung hậu thật thà, lại nghĩa khí, main hồi nhỏ gây họa, toàn thằng bạn đứng ra nhận, cuối cùng main đi làm giang hồ kéo thằng bạn theo, báo hại bạn cũng phải vào tù ra tội theo. Cuối cùng, trong 1 lần đánh nhau vì mặt mũi, bạn main vì cứu main nên ăn đạn, chết. Từ đó main ko có bạn nữa, chỉ những kẻ lợi dụng nhau kiếm chác.
3. Vợ con: Có 1 con người yêu nhưng bị bỏ vì vào tù, ra tù em nó có người khác. Đến khi main giàu, con bé chưa có chồng, main cưới, sinh được 1 cô con gái, tiếc là 7 năm sau phát hiện ra ko phải con của mình. Ngay trong đêm đuổi 2 mẹ con ra đường, đứa con gái gào khóc 'ba, ba ko cần con nữa hả ba' cũng ko ăn thua.
3. Ân nhân: Cha mẹ thằng bạn thân rất yêu quý main (vì cha mẹ main có ơn với họ) nhưng cuối cùng, trực tiếp và gián tiếp, main hại chết cha mẹ bạn. Người thầy main cảm phục, yêu quý, dạy main lẽ sống, kiến thức, tầm mắt (dạy rất hay) nhưng do 1 lần main trộm sách của thầy đem ra ngoài, sách đó lại là sách cấm, bị Hồng vệ binh bắt được, main khai ra, thế là thầy bị đuổi việc, đày đi, tình yêu với cô giáo tan vỡ. Thầy đau khổ chia tay, nhưng cô giáo gần như phát điên, không chịu chấp nhận, nhưng cuối cùng 2 người vẫn ở vậy cả đời, mất nhau vĩnh viễn.
Nói chung main là cặn bã trong cặn bã. Vậy vì sao nên đọc:
Sau bao nhiêu năm chìm nổi, cuối cùng main đã hiểu được mình cần gì và muốn gì, sau đó main trọng sinh và sửa sai. Hơn nữa tác giả là 1 người có tay bút chắc, kiến thức rộng, am hiểu tình hình Trung Quốc thời những năm 70, với những nét rất khác lạ, có thể nói, tác giả đã vẽ rất thành công bức tranh thời đại (đặc biệt của người dân tầng dưới chót, cùng với thế giới giang hồ). Miêu tả nhân vật cũng rất tốt, mỗi 1 người một tính cách rất riêng, một câu chuyện riêng, đặc biệt IQ cũng rất cao, main bị không ít lần thua thiệt. Ví dụ như cha của main, ban đầu ai cũng nghĩ chỉ là 1 lão trung niên cun cút lo kiếm tiền nuôi cả nhà, đâu ai ngờ trước kia là 1 ông trùm kinh doanh, làm ăn rành sáu câu, main bao nhiêu lần phải nhờ cha giúp, mẹ thì từ 1 người phụ nữ quán xuyến việc nhà hóa ra trước là đại tiểu thư Thượng Hải. Tác giả xử lý tình huống cũng rất độc đạo độc đáo, gái thì có nhưng hiện giờ main chỉ yêu 1 em, tính cách thì nói thật trừ main ra không ai dám cưới: đanh đá, độc địa, tinh quái. Thế giới giang hồ với những quy tắc, luật lệ riêng cũng được khắc họa khá tỉ mỉ. Truyện dành cho những người đã có chút tuổi đời, muốn đọc và nghiền ngẫm…
Thực sự mình nghĩ sẽ ít người đọc truyện này, nhưng gu mà, tùy hỉ :)
Chương 349 vậy coi như không trách ta!
Quốc Triều 1980

"Quốc" cùng "Triều" kết hợp, truyền thống cùng hiện đại va chạm, tiền nhân văn hóa di sản cùng nay trí tuệ con người hoà lẫn.

Một cái hố vô số người hiện đại đầu cơ phần tử, nếu như linh hồn lập tức xuyên việt đến bốn mươi năm trước.

Hắn rốt cuộc sẽ sáng tạo ra cái dạng gì kinh người kỳ tích? Lại sẽ đi ra cái dạng gì cuộc sống quỹ tích?

Đây hết thảy cũng từ năm 1980 bắt đầu, từ kinh thành cửa trước lầu dưới đáy bắt đầu.

Từ một cái gọi Ninh Vệ Dân cô nhi, nghèo rớt mùng tơi tình cảnh bắt đầu. . .
Chương 1407 say rượu