“Đáng chết!.
!!!”Lý Thiên Minh thấy cảnh này thì vô cùng sốt ruột cùng luống cuống, hắn cũng không muốn Hắc Thiên bị Xích Lang lấy đi a, ngoài ra hắn còn nằm trong phạm vi tấn công của pháp thuật nữa nên cũng không thể không quản a.
Pháp quyết đã tung ra là không thể dừng lại, nó chỉ có thể bị người khác dùng pháp quyết ngăn cản vì thế Thiên Đạo chi đồ Tố Vân cũng buộc phải bấm pháp quyết định cứu lấy tính mạng của Lý Mộc Tử.
Nhưng sau đó nàng lại dừng lại, quay mặt nhìn Thiên Đạo chi đồ Xích Lang đầy tức giận bởi vì khi nàng định ra tay cứu lấy Lý Mộc Tử thì Xích Lang lại đột ngột mở miệng nói bằng âm thanh lạnh băng như đến từ địa ngục:"Sư muội!!! Muội sớm đã trà trộn được vào Lý Gia nhưng lại giấu ta chuyện Hắc Thiên!!! Hãy đợi khi trở về nhận sự trừng phạt của sư tôn đi.
.
!!!”"Ngoài ra ta còn biết được muội đã yêu và có một đứa con trai với người địa cầu này dơ bẩn này vì thế nếu muội không ngoan ngoãn nghe lời thì ta sẽ cho muội giống như cô ta, nhà tan, cửa nát, người mình thương yêu chết không có chỗ chôn thân!!! Để muội sống không bằng chết.
.
!!!”Khi nghe Thiên Đạo chi đồ Xích Lang nói thế Tố Vân vô cùng tức giận và cũng chính sự tức giận đó đã khiến pháp quyết của cô chậm vài giây, không thể nhanh chóng hoàn thành cứu mạng Lý Mộc Tử.
Khi biết mình đã không thể cứu kịp Lý Mộc Tử thì Thiên Đạo chi đồ Tố Vân vô cùng tức giận, nàng nhìn Xích Lang sau đó lại bấm pháp quyết nói:"Sư huynh! !!! Tình cảm của chúng ta đến nay đã nhiều năm!!! Nếu huynh dám động đến gia đình của ta thì đừng trách ta động thủ với huynh.
.
!!!”Khi vừa nói xong thì cũng là lúc thủ ấn pháp quyết của Thiên Đạo chi đồ Tố Vân hoàn thành mà từ sau lưng nàng sáng lên màu vàng, từ trong đó chui ra các cây xích màu đen đánh về phía Thiên Đạo chi đồ Xích Lang.
"Sư muội!!! Muội không phải đối thủ của ta đâu!!! Ta khuyên muội đừng làm chuyện ngu ngốc!!! Mau theo ta về chịu tội với sư tôn.
.
!!!”Thiên Đạo chi đồ Xích Lang dùng thực lực mạnh mẽ của mình đem từng cây xích đen bẻ gãy thành mảnh vụn, sau đó mở miệng khuyên bảo với Thiên Đạo chi đồ Tố Vân.
"Không thử thì làm sao mà biết được!!! Ta phải hạ huynh để bảo vệ gia đình của mình! !!!”Thiên Đạo chi đồ Tố Vân không thèm nghe lời của Thiên Đạo chi đồ Xích Lang nói, nàng lườm vị sư huynh của mình một cái, rồi bấm pháp thuật đánh về phía sư huynh Thiên Đạo chi đồ Xích Lang.
"Muốn chết!.
!!!”Thiên Đạo chi đồ Xích Lang lúc này muốn biết sư muội mình bị ăn bùa mê thuốc lú gì mà không nghe lời mình nhưng vì mệnh lệnh sư tôn, hắn cũng chỉ có thể tấn công Thiên Đạo chi đồ Tố Vân.
Hai người bấm ra các loại pháp quyết thi triển đánh về đối thủ, cả hai ra tay cực kì tàn độc như quyết phải giết bằng được đối phương trong lần công kích này.
Hai cột sáng một vàng một tím liên tục va vào nhau trên bầu trời Lý Gia, nhà cửa, cây cối xung quanh phạm vi hai người chiến đấu liên tục bị phá hủy.
Trong khi hai người đánh nhau sống mãi thì tại dưới một cái hố khá sâu do pháp quyết của Thiên Đạo chi đồ Xích Lang tạo thành mà phía dưới đáy lại có hai bóng người và một quả trứng đang che chở lẫn nhau.
Hai bóng người đều khoảng , tuổi chính là Lý Thiên Minh và Lý Mộc Tử, còn quả trứng chính là Côn Bằng Trứng vốn nằm trong thức hải của Lý Thiên Minh.
Lúc nãy pháp quyết của Thiên Đạo chi đồ Xích Lang phạm vi quá rộng nên bao trùm toàn bộ "Bảo Khố", khi đó Lý Thiên Minh đã định đem quả cầu [ Tô Tịch Kỳ Quái] thế giới sử dụng để chạy trốn.
Nhưng dị biến xuất hiện, khi pháp quyết sắp đánh xuống thì Côn Bằng Trứng từ trong thức hải của Lý Thiên Minh lại bay ra sau đó đem linh lực từ pháp quyết Thiên Đạo chi đồ Xích Lang hấp thu gần hết.
Số linh lực còn dư lại thì đè ép mặt đất tạo thành cái hố sâu này mà Lý Thiên Minh cũng nhớ ra Côn Bằng Trứng muốn nở ra cần phải có một luồng linh lực cực mạnh nên pháp quyết của Xích Lang lại vừa hay giúp hắn.
Chính vì thế nên Lý Thiên Minh mặc kệ cho Côn Bằng Trứng hấp thu thoả thích mà sau khi hấp thụ linh lực từ pháp quyết của Thiên Đạo chi đồ Xích Lang thì Côn Bằng Trứng cũng có dấu hiệu sắp nở ra.
Vỏ trứng liên tục xuất hiện vết nứt, Lý Thiên Minh cũng cảm nhận được một luồng sinh mệnh từ bên trong như muốn ra đời khiến hắn vô cùng hưng phấn.
"Hu hu hu!!! Đại ca ca!!! Gia tộc muội chết hết rồi!!! Ba mẹ muội cũng mất rồi!!! Sau này muội không còn người thân nữa rồi! !!! Oa oa oa.
.
!!!”Đúng lúc này tại hố nhỏ, đang ngồi bên cạnh Lý Thiên Minh là cô bé Lý Mộc Tử mà hắn vô tình cứu được lại bỗng nhiên nhào vào lòng hắn mà khóc òa lên.
《 Quay trở lại vài phút trước 》Lý Mộc Tử cách đây không lâu cũng vừa tỉnh lại, sau đó nàng liền vô cùng sợ hãi, nàng cũng không nghờ đêm nay lại là một đêm đáng sợ nhất đối với nàng.
Cha mẹ, người thân, gia tộc từng người, từng người một cứ rời bỏ nàng mà đi, lúc đó nàng cảm thấy vô cùng sợ hãi, bất lực khi chỉ có một mình trên cõi đời này.
Sau đó theo một tiếng nổ lớn thì nàng phát hiện ra mình đang ngồi một góc trong hố cùng với một cậu bé nam, khi đó nàng cố gắng bỏ qua sợ hại đi đến hỏi thăm cậu bé là ai.
Cuối cùng qua lời kể của Lý Thiên Minh thì nàng mới biết được quả trứng của hắn cứu nàng và hắn nên mới thân thiện với hắn, dù sao bây giờ nàng chỉ có một mình, ngoại trừ quả trứng và Lý Thiên Minh thì chẳng còn ai bầu bạn tại nơi này.
Mà Lý Thiên Minh khi thấy nàng nhào vào lòng hắn mà khóc thì cũng không nói gì chỉ xoa xoa đầu an ủi nàng, hắn cũng không phải yêu thích loli khống mà chỉ cảm thấy nàng quá đáng thương mà thôi nên mới dỗ dành nàng.
Dù sao ai cũng không thể chịu được cảnh người thân từng người ra đi, ngay cả hắn cũng thế, nếu có người rời bỏ hắn mà đi thì hắn cũng vô cùng đau khổ, thương tiếc, thậm chí là hoá điên dại nhập ma.
Thời gian thấm thoát trôi đi, nháy mắt từ ngày mà Lý Gia bị diệt đã đi qua được ba ngày nhưng trận chiến ân oán giữa hai Thiên Đạo chi đồ là Tố Vân và Xích Lang vẫn tiếp tục diễn ra trên bầu trời Lý Gia mà vẫn chưa kết thúc.
Trên bầu trời hai cột sáng vàng và tím vẫn liên tục va đập vào nhau, các loại pháp thuật cũng liên tục xuất hiện trên bầu trời Lý Gia mà tấn công về cột sáng còn lại nhằm kết thúc sinh mệnh kẻ kia.
Trong ba ngày chiến đấu liên tục xuất hiện dư âm do hai người quá lớn nên liên tục phá hủy cây cối, mặt đất!.
thậm chí ngay cả bầu trời cũng bị đánh ra từng cái lỗ hổng! Cũng bởi vì hai vị Thiên Đạo chi đồ vẫn chiến đấu liên tục khiến lửa cháy trong Lý Gia càng bùng nổ dữ dội mà không thể dập tắt nên toàn bộ Lý Gia đã bị lửa đốt cháy suốt ba ngày ba đêm.
Bấy giờ nếu có người đến nơi này cũng sẽ không nhận ra, tại nơi đã từng là Lý Gia nổi danh tu chân giới giờ chỉ còn mặt đất và một đống tro tàn.
Trong khi hai người vẫn tiếp tục chiến đấu thì tại chiếc hố sâu Lý Thiên Minh, Lý Mộc Tử và Côn Bắng Trứng đã phải ở lại dưới hố cũng được ba ngày nhưng rất may là cả ba vẫn còn sống.
Bởi vì Lý Thiên Minh và Lý Mộc Tử phát hiện ra hai vị Thiên Đạo chi đồ diệt đi Lý Gia vẫn chưa rời đi, mà ở lại quyết đấu sinh tử nên cả hai đứa bé không dám trèo ra khỏi cái hố vì sợ bị phát hiện.
Vì thế nên Lý Thiên Minh và Lý Mộc Tử đã phải sống tạm ở dưới hố ba ngày, chờ đợi hai người kia chiến đấu kết thúc sau đó rời đi thì bọn họ mới dám đi ra ngoài.
May mắn là trong không gian trữ vật hệ thống của Lý Thiên Minh vẫn còn có đồ ăn, nước uống nên trong ba ngày này cả hai người mặc dù bụi bụi bặm bám vào có chút bẩn thỉu nhưng ít ra cũng đều không phải chịu đói chịu khát.
Lý Mộc Tử sau khi được Lý Thiên Minh đưa cho đồ ăn cũng không kháng cự mà lại cầm lấy bởi vì là đại tiểu thư của Lý Gia nên từ nhỏ tiếp xúc với tu chân giả nên nàng biết chỉ có thể đến Trúc Cơ Kì mới có thể tích cốc mà nàng mới Luyện Khí Trung Kì, không ăn thì sẽ chết đói.
Cũng vì thế Lý Mộc Tử trong ba ngày ở chung với Lý Thiên Minh cũng được hắn chăm sóc chu đáo nên ngày càng thân cận với hắn, ngay cả cách gọi tên hắn cũng không biết từ lúc nào đổi thành ca ca.
Mà Lý Thiên Minh được nàng gọi là ca ca thì cũng chấp nhận dù sao hắn không có người thân, ngay cả kiếp trước cũng chỉ là một đứa trẻ mồ côi, sau đó tìm được một mộ phủ của tu chân giả mà bước chân lên con đường tu đạo.
Chính vì thế khi được Lý Mộc Tử nhận làm ca ca thì hắn tâm tình cũng có chút xúc động khi có người thân nên cũng vui vẻ nhận Lý Mộc Tử làm muội muội của mìnhCũng vì thế khi biết trong người nàng có khoảng một phần của Hắc Thiên thì Lý Thiên Minh cũng không ra tay cướp đoạt lấy, dù sao chờ hắn tu luyện tới Độ Kiếp Kì thì đánh với Thiên Đạo để lấy một ít Thiên Tinh Vân luyện chế lại hoàn chỉnh Hắc Thiên là được rồi.
Mà hai người cứ ở chung dưới hố sắp đến ngày thứ tư thì một tiếng động lớn trên đỉnh cái hố vang lên khiến hai người lập tức tỉnh giấc lại trong tinh thần cực kì cảnh giác.
"Thiên Minh ca ca!!! Hình như ngoài kia hai người đó đánh nhau sắp đến hồi kết thúc rồi thì phải! !!!”Lý Mộc Tử khi tỉnh dậy nhìn qua đỉnh hố thì thấy trên bầu trời không còn hai cột sáng vàng tím va đập vào nhau như mọi ngày nữa mà đã hiện ra hai bóng người thì quay đầu nói với Lý Thiên Minh.
Ở bên cạnh nàng, Lý Thiên Minh thấy nàng nói thế liền sử dụng “Ưng Nhãn Thuật" để nhìn xem, môn pháp thuật này là hắn học được trong ba ngày sống ở dưới hố do không có gì để làm nên tập trung vào tu luyện pháp thuật.
.