1. Truyện
  2. Vạn Cổ
  3. Chương 38
Vạn Cổ

Chương 38: Lầm Kiến

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nếu để cho bọn họ tay không đánh nhau với hắn thì quả thật có vẻ yếu thế, nhưng có thêm kiếm, tin rằng sức mạnh của bọn họ tăng lên không ít.

Nàng muốn dồn hắn vào chỗ chết đến vậy sao? Ngay cả kiếm cũng dùng! Nhưng cho dù hai tay hắn xtrống trơn, không vũ khí gì thì hắn cũng không dễ đối phó.

Mà hai người vốn đang chiếm thượng phong kia càng đánh càng vất vả, Thượng Quan Duệ Dịch đã hiểu biết chiêu thức của hai người, muốn thắng hắn càng ngày càng khó.

Dung Nhi và Tâm Nhi tự động thu tay lại, trở lại bên người chủ tử.

“Thực xin lỗi, phu nhân, chúng tôi không mời được Thượng Quan công tử.” Haiz? Aiz! Bọn họ thật sự không còn mặt mũi mà nhìn nàng.

“Không sao, ta biết các ngươi đã cố hết sức.” Nàng không phải rất am hiểu về võ công, nhưng ít nhất nàng biết được, chắc là hộ vệ trong viện cũng không có cách nào đánh thắng hắn. Bản lĩnh của bọn họ còn không bằng Dung Nhi và Tâm Nhi, đừng nói là đấu với Thượng Quan Duệ Dịch, chỉ biết tự rước lấy nhục.

“Phu nhân, bà nói cho ta Tinh Nhi ở đâu, hay là để ta tự đi tìm?” Ai cũng không thể ngăn cản hắn tìm Tinh Nhi, ngay cả mẹ nàng cũng vậy.

Hắn đang uy hiếp nàng sao? Hừ! Không nghĩ cách thì không được rồi!

“Tinh Nhi không ở chỗ này.” Căn bản là không có người này. “Sáng nay ta đã phái người đưa nó đến một ngôi biệt viện ở ngoại thành phía tây, đang đợi lập gia đình!” Vốn định muốn nói nàng đã chết, nhưng dường như lời nói dối này rất dễ bị hắn vạch trần. Nàng hoàn toàn không ngờ hắn lại tìm được nơi này. Nếu sớm biết như vậy, nhất định nàng sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ chờ hắn đại giá quang lâm.

“Nàng ấy phải gả cho ai?” Hắn phản ứng rất nhanh, có thể nói là ngay lập tức.

“Cái này…” Nàng cũng không biết nói ai thì tốt, đột nhiên nghĩ đến một người, có lẽ có thể nhân đó mà giải quyết hắn luôn…

“Nói cho ta biết.” Hắn tuyệt đối không cho phép nàng gả cho người khác. Nàng là của hắn, ai cũng không được giành với hắn.

“Chuyện này… Được rồi! Là người có quyền thế nhất hiện nay.” Chuyện này vẫn nên cẩn thận một chút mới được, lỡ như làm không tốt, sẽ chết rất nhiều người.

“Hoàng thượng?” Nếu là hoàng thượng, có lẽ hắn còn có cơ hội. Phi tần của hắn nhiều như mây, sẽ không vì một cô gái mà trở mặt thành thù.

“Là Lộc vương gia.” Làm ơn đi! Nàng không muốn bị nói thành loạn luân đâu!

“Lộc vương gia!”

“Có cần kinh ngạc như vậy không? Hay là ngươi biết Lộc vương gia.”

Thật ra người mà Lộc vương gia thích là Doanh Doanh, có điều hắn cũng rất đáng giận, mơ tưởng muốn nhúng chàm nàng. Dù sao biết hắn là một con sói háo sắc là được.

“Tinh Nhi không thể gả cho Lộc vương gia.” Gả cho hắn sẽ không có lấy một ngày lành. Hơn nữa nếu tra được chứng cứ mưu phản của Lộc vương gia, vậy sẽ bị tru di cửu tộc, hắn không thể để cho nàng chết được.

“Tại sao?” Xem ra hắn cũng rất để ý đến nàng! Nàng bất giác cong khóe miệng lên.

“Tinh Nhi tuyệt đối không thể gả cho Lộc vương gia.” Hắn không thể nói ra lý do, trước khi tìm được chứng cứ, hắn không nghĩ đánh rắn động cỏ.

“Chuyện này không được, nếu Tinh Nhi không lấy chồng thì là Kì Nhi, nhưng Tinh Nhi thà chết cũng không chịu để cho Kì Nhi gả đi. Hơn nữa ta đã đáp ứng Lộc vương gia, nói qua nói lại, Tinh Nhi vẫn phải gả.”

“Rốt cuộc bà coi Tinh Nhi và Kì Nhi là cái gì?” Thái độ của bà ta thật giống như đang buôn bán, không có chút phản ứng mà một người mẹ nên có.

“Là con gái!” Nàng nhìn hắn như nhìn kẻ ngốc. “Gả cho Lộc vương gia có gì không tốt? Hắn có quyền thế. Mặc kệ là Tinh Nhi hay Kì Nhi gả cho hắn, đều là dịp tốt khó có.” Nàng nói tự nhiên như thật, nhưng thật ra, trong lòng sớm mắng mỏ Lộc vương gia gần chết.

“Nếu Lộc vương gia không quyền không thế, bà còn đem Tinh Nhi gả cho hắn không?” Thượng Quan Duệ Dịch bình tĩnh nhìn nàng, trong lòng có chút tính toán.

“Đương nhiên là không. Có điều, ngươi cũng không thể phủ nhận, Lộc vương gia thật sự rất có quyền có thế, có thể gả cho hắn, là phúc tu được từ kiếp trước của con gái ta.” Nàng lấy cây trâm hắn tặng nàng từ trong lòng ra. “Đây là Tinh Nhi giao cho ta, bảo ta trả lại cho ngươi vào ngày nó thành thân. Ngươi cầm lại đi!” Tuy rằng rất thích cây trâm này, nhưng nàng vẫn phải trả lại cho hắn. Tâm ý của hắn nàng không cách nào tiếp nhận được, ít nhất chờ chuyện của Lộc vương gia qua đi rồi nói sau.

Truyện CV