1. Truyện
  2. Xuyên Không Ta Trở Thành Toàn Năng Phụ Thân
  3. Chương 27
Xuyên Không Ta Trở Thành Toàn Năng Phụ Thân

Chương 27: Hứa Phàm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lúc này, cách Thiên Ma Giáo đại quân khoảng cách hơn vạn dặm về phía Tây, một doanh địa tạm thời cũng được dựng lên- đại quân chính đạo.

Đại quân chính đạo doanh địa thực chất chỉ có một toà phi chu pháp bảo lơ lửng cắm cờ hiệu Thượng Nguyên Tông, một toà hành cung bộ dáng y hệ như một toà đạo quán và được xây dựng theo hình bát quái, đây là phí hành pháp bảo của Huyền Lam Đạo Quán.

Hai đại thế lực hùng chiếm hai vị trí trên không trung, cao cao tại thượng hiển lộ rõ khí phách và thực lực của mình.

Bên dưới đa phần là phi hành pháp khí cá nhân, nào là phi kiếm, phi đao hay cỡ nhỏ phi chu, linh thú cấp thấp các loại,!

Bọn họ đa phần là tiểu tông môn, chỉ có một phần tư là tông môn bậc trung, số còn lại chủ yếu là tán tu.

Lần chính ma đại chiến này có người vì lòng nhiệt tâm trừ ma vệ đạo nhưng chủ yếu là sợ hãi uy nghiêm của hai đại tông môn.

Chính ma đại chiến lần nào cũng vô cùng khốc liệt, không nói đâu xa chỉ ngay gần trăm năm trước, chính đạo cũng tổ chức một lần Phạt Ma đại điển liên hợp lại một chính đạo liên minh cùng tiến công vừa mới thống nhất ma đạo Thiên Ma Giáo, lần đó mọi người ai cũng bừng bừng phấn chấn nhưng kết quả thì sao?

Toàn thể lưỡng bại câu thương!

Tiến công ròng rã ba tháng nhưng không tài nào hạ được Thiên Ma Giáo sơn môn.

Thật nực cười, bây giờ qua gần trăm năm lại là Thiên Ma Giáo tiến đánh chính đạo.

Đám trung tiểu tông môn đệ tử không ít người trong mắt nảy sinh thoái ý, đau đầu nghĩ cách làm sao rút lui an toàn mà không bị hai đại tông môn của trách.

Trong đám người, một vị mặt mũi hèn mọn thanh niên nam tử lân la lại gần một đám tán tu bắt chuyện:

" Xin chào các vị huynh đệ, tại hạ Hứa Phàm, là một tán tu, các vị không ngại ta ngồi cùng chứ?" Hắn vừa nói vừa cười đến sáng lạn, một bộ dáng người vật vô hại.

" Đều là tán tu không cần phải khách khí, huynh đài cứ tự nhiên.

" Một vị nam tử bộ dáng nho nhã khẽ cười nói.

Đám người cũng khẽ xê dịch chút cho Hứa Phàm nhập bọn.

Hứa Phàm bên môi luôn treo nụ cười nhàn nhạt, ngồi nghe bọn hắn nói chuyện phiếm bao là trời đất.

Một khắc thời gian trôi qua, cảm thấy đã tới thời cơ thích hợp Hứa Phàm mới thần thần bí bí mở miệng:

" Ta có một tin tức bí mật, không biết chư vị có muốn nghe hay không?"

Đám người nghe hắn nói vậy quả nhiên bị treo khẩu vị, đều ghé mắt sang trưng cầu, ra hiệu hắn nói tiếp.

Hứa Phàm thấy vậy khẽ vẫy tay ra hiệu cho mọi người lại gần mình rồi quay sang nhìn ngang nhìn dọc bộ dáng không muốn để ai phát hiện.

Đám tán tu thấy vậy càng phát ra hiếu kì.

" Chư vị, nể mặt đều là tán tu đồng đạo ta mới nói ra tin tức này, các ngươi phải đảm bảo không được truyền tin tức này ra ngoài nếu không chúng ta chắc chắn sẽ gặp rắc rối.

" Hứa Phàm nghiêm mặt dặn dò.

" Vị huynh đài này ngươi yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ không nói ra.

" Một vị đại hán ngực trần trong đám tán tu vội vàng thề thốt, Hứa Phàm quay đầu nhìn một lượt, thấy mọi người gật đầu một lượt mới hài lòng mở miệng:

" Các ngươi có chỗ không biết, lần này Thiên Ma Giáo tấn công chủ yếu là Thượng Nguyên Tông và Huyền Lam Đạo Quán cùng thế lực dưới trướng, còn Bách Liên Cung và Vạn Linh Hoàng triều đều không tham gia, các ngươi cũng để ý thấy rồi chứ, lần này chỉ có hai đại thế lực đó dẫn đoàn, hai thế lực còn lại chỉ có lác đác vài người thậm chí còn không có người nào.

Các ngươi nghĩ xem, nếu Thiên Ma Giáo chỉ muốn tiến đánh hai đại thế lực kia, vậy tại sao chúng ta lại phải nghe lệnh bọn họ làm pháo hôi? Còn nữa, người em họ nhà cậu con ông chú cháu bà cô vợ ông cụ nhà ta là đệ tử trong ma đạo, tuy không thân thiết nhưng lần trước gặp mặt nó nể tình là thân thích cho nên nhắc nhở ta, bất kì thế lực nào chỉ cần không tham gia sẽ không bị liên lụy đến, đặc biệt sẽ không liên lụy phàm nhân và người vô tội, điều đó được Thiên Ma đích thân xác nhận nên Bách Liên Cung và Vạn Linh Hoàng triều mới không tham gia.

"

Hứa Phàm thốt ra một tràng liên tục làm đám tán tu nghe sợ ngây người, bí tân này bọn họ chưa bao giờ nghe tới, mặc dù không biết thật giả nhưng nhỡ đúng thì sao, đó chính là không công bán mạng a!

Lại khẽ liếc về phía bầu trời, xác thực chỉ có hai đại thế lực chủ đạo, cả đám thầm than.

"Một hạt giống đã được trồng xuống!" Hứa Phàm khẽ nở nụ cười quỷ dị.

Đám tán tu đã có người nảy sinh thoái ý, có một vài người còn khẽ liếc nhau thầm gật đầu.

Từ biệt nhóm tán tu này Hứa Phàm lại tìm tới những đám tán tu khác, vẫn với lý do đều là tán tu đồng đạo không nỡ lòng nào để bọn hắn bị vô tình thành pháo hôi nên thong thả lỡ nói ra bí tân khiến một cơn bão ngầm vô tình trỗi dậy.

Tiếng xì xào bàn tán khắp nơi nhưng không một ai dám lớn tiếng, thậm chí đều là dùng truyền âm nhập mật, tán tu này nghi ngờ kể cho tán tu khác, tán tu khác lại kể cho hảo hữu trong tiểu tông môn.

Có người nghe khịt mũi coi thường, có người tuy chưa rõ ngọn ngành nhưng sáng tỏ một hai đều lộ ra ngưng trọng, người chưa biết chuyện đều nghi rồi nảy sinh thoái ý.

Bên trên phi chu,hai đại thế lực đại năng đang ngồi thương thảo.

Bên trái là vị kia trung tuần nam tử Tông chủ Thượng Nguyên Tông đám người, bên phải là một đám người ăn mặc như đạo sĩ: tóc búi đạo quan, y phục là đạo bào thêu hình bát quái, tay cầm phất trần tiên phong đạo cốt.

Người cầm đầu đám đạo nhân bộ dáng vô cùng trẻ tuổi khoảng chừng ngoài ba mươi, trên miệng luôn treo nụ cười ôn hoà, cảm giác đầu tiên khi nhìn thấy là mộc xuân phong ấm áp.

Hắn chính là Huyền Lam Đạo Nhân- quán chủ Huyền Lam Đạo Quán.

Đừng nhìn hắn bộ dạng như vậy mà tưởng dễ tiếp cận nhưng người quen thuộc đều biết đó chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, thủ đoạn của hắn so ma đạo không kém bao nhiêu.

Những lời bàn tán bên dưới đều rơi vào tai hại người, Tông chủ Thượng Nguyên Tông sắc mắt có chút khó coi còn Huyền Lam Đạo Nhân tuy luôn treo nụ cười nhưng trong mắt cũng toả ra lãnh mang.

Sau khi phái đệ tử dò xét cẩn thận bọn họ cuối cùng biết được nguyên lai là do một người tên Hứa Phàm khắp nơi lần truyền tin tức.

Trung tuần nam nhân nổi giận đùng đùng muốn bắt tên đó về băm thây vạn mảnh nhưng tên Hứa Phàm đó đã tung tích biệt tăm.

Huyền Lam Đạo Nhân thấy vậy nhàn nhạt nói:

" Hạo Phong ngươi nổi giận cái gì, một đám tôm tép nếu dám phản bội diệt đi là được!" Tuy hắn nói vô cùng bình tĩnh nhưng Hạo Phong và mọi người đều biết hắn nói như vậy là làm thật.

Hạo Phong tông chủ cũng bình tĩnh lại quay đầu sang hỏi:

" Bây giờ chỉ có ta ngươi hai tông, đám kĩ nữ với đám súc sinh kia lại không tham dự, ngươi nghĩ phải làm sao?"

" Thiên Ma Giáo tổng cộng chỉ có vị Hoá Thần, hai tông chúng ta lại có tổng cộng Hoá Thần, tuy Thiên Ma công lực thâm hậu lại như thế nào? Ta ngươi hai người kiềm chế, những người còn lại phân ra đối chiến, cuối cùng chỉ còn lại Thiên Ma một người cũng chẳng làm nên việc gì.

" Huyền Lam Đạo Nhân khẽ nở nụ cười tự tin, Hạo Phong nghe cũng hài mắt sáng lên, việc đơn giản như vậy tại sao hắn không nghĩ ra nhỉ?

" Còn hai đám kia sau này chuyển lời cho Thánh Địa, bọn hắn dám không nghe theo chỉ có nước hủy diệt!" Huyền Lam Đạo Nhân khẽ lộ ra sát khí.

Hạo Phong khẽ gật đầu, bổn ý của hắn cũng như vậy.

Trong một góc của doanh địa chính đạo, mấy nữ tử ngồi quây quần, cầm đầu lại chính là Thúy Yên.

Đang trò chuyện, ngọc bội truyền âm của nàng khẽ rung động, xem xét là sư phụ truyền âm.

Một lúc sau nàng khẽ cau mày nói với mọi người:

" Sư tôn vừa truyền âm tới nói chúng ta mau rút lui, lần này nếu tham gia nhất định sẽ chết!"

Đám nữ tử nghe vậy khẽ biến sắc, Cung chủ phán đoán chưa bao giờ có sai sót.

Thúy Yên cũng nhanh chóng thu thập, bí mật rời đi không để bất kì ai phát hiện.

Bách Liên Cung, trong căn phòng nhỏ, Cung chủ khẽ nằm nghiêng, vóc dáng đường cong phô bày hoàn mĩ.

Nàng vừa mân mê một khối ngọc bội truyền âm khác vừa thấp giọng nỉ non:

" Hừ, coi như ngươi có lương tâm!"

Nghĩ lại chuyện năm đó khiến nàng có chút đỏ mặt, thân thể của nàng xem như đã bị hắn nhìn gần hết.

Thối sắc lang!

Dám nhìn nàng mà không dám chịu trách nhiệm hại nàng tức giận đi tìm hắn nhưng tên đầu gỗ đó lại không mở lời khiến nàng tức chết phải kiếm hắn đánh một trận cho hả giận.

Nhưng mà dần dà mình đánh không lại hắn, hắn cũng không có ý với nàng chỉ có thể khiến nàng từ bỏ!.

Truyện CV