1. Truyện
  2. Xuyên Không Ta Trở Thành Toàn Năng Phụ Thân
  3. Chương 36
Xuyên Không Ta Trở Thành Toàn Năng Phụ Thân

Chương 36: Tế luyện hoàn thành

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhìn xem thây xác la liệt, Hạo lão tổ mặt không cảm tình.

Đối với hắn, trên thế giới này chỉ khi ngươi có thực lực mới là tồn tại duy nhất, những thứ khác có hay không không quan trọng.

Lần này tuy hắn dựa vào một chút khí vận nhưng nếu không có thực lực sẽ không có được linh khí, sẽ không có căn cơ chèo chống kích phát hoàn toàn.

Cho nên, thực lực cao mới có quyền lựa chọn sống sót, kẻ yếu chỉ có phần bị đào thải!

Thu hồi tầm mắt, Hạo lão tổ ánh mắt nóng rực nhìn về phía Hợp Âm Tử Cực Bát đang phiêu phù trên không trung, khẽ vẫy tay cẩn thận từng li từng tí đem thu hồi lại.

Hợp Âm Tử Cực Bồn lúc này tuy đã thu lại thành hình dáng cái bát nhưng sau khi hấp thụ linh lực và hồn lực khí chất lại khác trước một trời một vực.

Xung quanh thân bát hôi vụ( khói xám) trận trận, trong hôi vụ còn mang theo một tia tử khí nhẹ nhàng.

Tử Cực Khí!

Tử Cực Khí là một loại Thiên Địa Nguyên Khí vô cùng hiếm hoi, bình thường sẽ không hiển hoá ra ngoài và trong lịch sử ghi chép lại những lần xuất hiện có thể đếm trên đầu ngón tay.

Theo truyền thuyết, Tử Cực Khí vốn dĩ không thuộc về đại lục này, nhưng trong một trận Thái Cổ đại chiến vô cùng khốc liệt các vị đại năng đã khiến giới bích bị thủng, Tử Cực Khí nhân cơ hội đó tràn vào.

Mới đầu cũng không ai phát hiện ra có gì đặc thù, nhưng qua một thời gian, những người sống lâu bên trong đó thế mà tu vi tăng mạnh khiến rất nhiều tu sĩ bị kẹt bình cảnh hay tư chất thấp vô cùng cuồng nhiệt.

Nhưng qua một thời gian, tất cả người tu luyện nó đều trở nên táo bạo, thậm chí quên mất nguồn cội, lạnh lùng vô cảm chỉ còn biết mỗi bản thân, thêm nữa lại chỉ biết lệ thuộc vào Tử Cực Khí, một khi rời đi quá lâu lại sẽ bị biến đổi thành hình dạng khác, nếu không chịu được sẽ nổ tung mà chết.

Sau đó bọn họ vì cướp đoạt thêm tư nguyên và khu vực sinh hoạt nên lại một lần nữa nảy sinh đại chiến với tu sĩ của đại lục.

Tử Cực Khí hấp dẫn quá nhiều người và cũng khiến người ta tu vi tăng mạnh, lại phải đề phòng bị xâm nhiễm nên trận chiến đó vô cùng thảm liệt.

Nhưng kết quả cuối cùng vẫn là Thiên Việt đại lục chúng nhân giành chiến thắng dưới sự trợ giúp của Thượng giới nhân, thành công đẩy lùi và phong ấn Tử Cực Khí, những kẻ lệ thuộc đều bị thanh trừng.

Mà những lần Tử Cực Khí xuất hiện đều là tàn dư của những kẻ trốn thoát, khi bọn chúng chết đi sẽ đem Tử Cực Khí bộc lộ ra ngoài và lại lần nữa bị các đại năng cùng thời ma diệt.

Nhưng thật không ngờ chiếc Hợp Âm Tử Cực Bồn này lại có thể tạo ra Tử Cực Khí, nếu để người ta biết được sẽ gây nên oanh động thế nào a!

Hạo lão tổ không phải không biết truyền ngôn này nhưng hắn cũng không thèm quan tâm.

Mất đi thất tình lục dục, tôn thờ duy ngã bản tôn thì sao? Chỉ cần ngươi tu vi đủ cao dù có phạm tội ác tày trời có ai dám nói gì?

Hắn nhìn Tử Cực Khí như nhìn người thân yêu nhất, đang lúc hắn muốn hấp thu luyện hoá thì đột nhiên!.

Ầm ầm!

Kết giới tự động phá toái!

Bên ngoài, ba vị Thái thượng hộ pháp nhìn thấy Tử Cực Khí đều lộ ra vẻ ngưng trọng, bọn hắn biết nếu chuyện này không xử lý thoả đáng có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng, truyền thuyết tuy là truyền thuyết nhưng cũng không phải nói chơi.

" Động thủ đi!" La Sinh khẽ quát một tiếng, tám người cùng một lúc bấm niệm pháp quyết, Thái Âm Kỳ ngay tức khắc động, không gió tự lay.

Mỗi một đầu đại kỳ đồ án hung thú đều khẽ lấp loé, sau đó hư ảnh của chúng thoắt ẩn thoắt hiện, chỉ trong chốc lát đã hiện ra hình dáng cụ thể.

Trong đó ba cây hiện ra hư ảnh Thiên Kê, Nhân Xà, Thao Thiết đậm đặc hơn một chút.

Còn lại năm đầu hung thú: Cùng Kỳ, Giải Trãi, Niên, Quỳ Ngưu, Toàn Quy hư ảnh có vẻ hơi mờ nhạt.

Cùng Kỳ bộ dáng giống như hổ, mọc lên hai cánh vô cùng to lớn, răng nanh sắc lạnh, vô cùng hung thần ác sát, người yếu bóng vía chỉ nhìn qua thôi cũng sẽ sợ mất mật.

Giải Trãi là một con cua to lớn, trên hai cái càng sắc nhọn lại mọc ra thêm những chiếc gai ngược nhọn hoắt, bộ giáp xác dày đặc cứng rắn, đôi mắt ti hí nhìn qua rất âm lệ.

Quỳ Ngưu hình dáng như trâu nước nhưng chỉ có một chân, lúc mới xuất hiện khẽ rống lên một tiếng như sấm rền, độc cước khẽ nện phát ra từng trận chấn động khiến mặt đất nứt toác.

Niên thân hình như bò, đầu sư tử, bốn móng vuốt như dao găm loé ra hắn mang chỉ trực lao vào cắt chém.

Toàn Quy lại là một con sơn quy, giáp xác khe rãnh rành mạch như trải qua năm tháng, nhìn không khác gì những con rùa thông thường nhưng trên thân Toàn Quy lại mang theo một tia hoang cổ khí tức, phối hợp với thân hình to lớn tạo nên cảm giác không thể lay động.

Năm còn hung thú lần thứ nhất xuất động đều giống như Thiên Kê, Nhân Xà, Thao Thiết, đều khẽ phô bày ra hung uy của mình nhưng sau một hồi giáo dưỡng lại trở nên vô cùng an phận.

Người sau thì khẽ liếc mắt nhân tính hoá nhìn bọn chúng y như đám chưa trải sự đời.

Tám người riêng phần mình điều khiển một đại kỳ, dưới sự chỉ đạo của Lệ Quyên và Trần Thương đám người cẩn thận mở ra Luyện Âm Thái Cực Đồ, sau đó chỉ huy tám đại hung thú đi vào trận pháp.

Vốn tưởng sau khi xuất hiện có thể đại khai sát giới một trận thoả thích, nhưng không.

Ngay khi bọn chúng bước vào trận pháp, Âm Cực Hắc Ngư bên trong đã bị luyện hoá hoàn toàn, dương khí đạt tới cực thịnh.

Từng trận bạch quang loá mắt bủa vây bọn chúng, khẽ thiêu đốt thân thể hư ảo, tám đại hung thú đau đớn gào thét nhưng đều bất lực.

Toàn Quy thân thể to lớn lăn lộn, đột nhiên nó cảm thấy có gì đó ngăn chặn nhưng chỗ chạm vào lại có cảm giác mát lạnh: linh lực!

Nó khẽ phát ra một tiếng gào trầm thấp như báo hiệu, cả đám quay đầu lại, tham lam cắn nuốt tận hưởng cảm giác mát mẻ này.

Vài hơi thở sau, kết giới linh lực của Lục Huy bị phá, tám đại hung thú thuận thế mà vào.

Hiện ra trước mắt bọn chúng là một sinh vật nhân loại đang cầm thứ đồ gì đó cười toe toét như bệnh thần kinh.

Thiên Kê không nghĩ nhiều khẽ mổ một ngụm đem nhân loại trước mặt nuốt sạch, mà Hợp Âm Tử Cực Bồn lại nhanh chóng bị Trần Thương thu hồi, một bên điều khiển trận pháp một bên đem nó gia cố vài tầng phong ấn trận mới yên lòng.

Lại nói Hạo lão tổ, đang trong lúc hắn hưng phấn chuẩn bị hấp thu Tử Cực Khí đột nhiên kết giới linh lực bị phá toái, không biết từ đâu xông vào tám đầu quái vật, hắn chưa kịp định thần chuyện gì xảy ra ngay lập tức đã bị một vật đem nuốt sạch.

Cho đến lúc chết Hạo lão tổ vẫn biệt khuất vô cùng, kế hoạch của ta trù tính vô cùng hoàn mĩ nhưng không ngờ lại thành giá áo cho người khác!

Một đời bi thảm!

Sau khi nuốt sạch Hạo lão tổ, tám con hung thú nhanh chóng bị thây xác chính đạo nhân hấp dẫn.

Huyết nhục hương vị làm giảm đi cơn đau đớn của bọn chúng, cứ vậy một tràng huyết thực thịnh yến đẫm máu diễn ra.

Huyết nhục vào thân hình hư ảo, trận pháp lại đem linh hồn hư ảo từng bước luyện hoá hoà vào huyết nhục.

Bát đại hung thú cũng dần quên đi đau đớn, chuyên tâm vào công việc thôn phệ của mình.

Thời gian chậm rãi trôi qua, khi tám vị hộ pháp đều cảm giác sắp tới cực hạn, cuối cùng hung thú cũng đem huyết thực toàn bộ thôn phệ, Luyện Âm Thái Cực Đồ quang mang cũng dần ảm đạm không còn tươi sáng.

Tám đại hung thú thân hình cồng kềnh hung thần ác sát cũng không còn, nơi đó chỉ còn lại tám con thú nhỏ yên tĩnh nằm đó: một con gà trống, trâu con, rùa, rắn, dê, mèo, cua cùng một con vật bộ dáng hơi kì lạ.

Tám con vật tuy mang hình dáng như vậy nhưng đều có chỗ đặc thù riêng, chẳng hạn như gà có cái mỏ và móng vuốt vô cùng sắc nhọn, đôi mắt sắc bén như ưng, con trâu cũng chỉ có một chân, mèo nhỏ nhìn như báo như hổ!.

Tuy hình dáng có chút kì dị nhưng tổng thể vô cùng đáng yêu, khác xa bộ dáng hồn thể ban đầu.

Tám người cũng không dám có chút khinh thị, phải biết đây là hung thú chân thân, có huyết nhục hẳn hoi a.

Tuy chiến lực có thể không bằng lúc đầu nhưng tính trưởng thành vô cùng mạnh, sau này chắc chắn sẽ vượt qua thực lực lúc trước, trở thành hung thủ chân chính!

Cũng may, Giáo chủ tài hoa thông thiên có biện pháp tế luyện này, như vậy sau này để bọn chúng bên Thiếu Giáo chủ, với học thức của người dạy dỗ bọn chúng là không thành vấn đề.

Như vậy kết hợp với nguyên hồn thực lực của bọn chúng, sau này tiền đồ bất khả hạn lượng, vừa là thần thú hộ sơn và cũng là trợ lực cho Giáo chủ.

.

Truyện CV