Chương 35: Sóng Gió Bắt Đầu
Tiết thể dục vào tiết thứ ba, hôm nay thầy giáo bận không dạy để cho lớp tự do sinh hoạt, cái này đúng nghĩa là để cho học sinh chơi tự do ở ngoài sân thể dục, cả bọn chia nhau đứa thì bóng chuyền, đứa cầu lông, không thì tụ tập nhau lại ngồi chém gió, Trần Thiên Nam mượn được quả cầu, tay đút túi quần cứ thế mà một mình một góc tâng cầu, trong đầu suy nghĩ miên man không thôi, đầu suy nghĩ vấn đề khác cơ thể vẫn phản xạ nhanh nhẹn tâng những quả cầu, cứ như vậy Trần Thiên Nam ở một góc sân lâm vào trầm tư.
- Ách, thằng Nam bị lừa đá à? Sao cứ đao đao một mình ở kia nhở.
Thằng Lân huých vai con My chỉ chỉ Trần Thiên Nam, con My nhìn qua rồi bĩu nhẹ môi.
- Đao cái đầu mày đấy, nó tâng từ lúc đến giờ còn chưa rơi phát nào, nhẹ nhàng thư thái, giống như một vị hoàng tử vậy, đẹp trai c·hết mất.
- Mày làm gì có cửa.
Thằng Lân được trận chọc gậy bánh xe liền xiên cho con My một nhát, khiến cho mặt con My trong chốc lát đang mơ mộng hão huyền biến thành bánh đa ngâm nước, xịt lốp tức giận.
- Cút đi thằng chó này, làm tao mất hứng.
Thằng Lân mặt đực ra đứng trước dâm uy của con My cũng lủi thủi lùi ra sau, thấy Trần Thiên Nam ở bên kia lớp trưởng Hà đi qua.
- Nam nè.
- Hả? A lớp trưởng có gì á.
Trần Thiên Nam tung chân đá quả cầu lên cao dơ tay ra đỡ nhìn cô bạn lớp trưởng, trong lớp hiện tại hắn cũng chỉ thân một chút với Tuyết, còn lại những bạn khác nhận biết chứ chưa thân thiết, thậm chí có vài người còn chưa từng nói chuyện, trong đó có lớp trưởng trước mặt, đây hẳn là lần đầu tiên hai người nói chuyện.
- Tiết Hóa vừa rồi mình có vài chỗ chưa hiểu được, cậu học giỏi Hóa có thể chỉ mình một chút chỗ đó không?
- À ok, chỗ nào cậu không hiểu nhỉ? Hay lát nữa về lớp đi, ở đây cũng không có sách vở.
- Vậy lát nữa mình mang vở sang chỗ cậu, có vài chỗ mình không rõ áp dụng công thức nào.
Trần Thiên Nam cũng không quá để ý, giúp đỡ bạn bè cùng lớp là một chuyện rất bình thường, bây giờ mà hắn học dốt môn nào đó quay sang hỏi Tuyết liền, có câu "học thầy không tày học bạn" bạn bè vẫn là một cái gì đó gần gũi hơn thầy cô.
- Này này Tuyết, cả cái Hà nó cũng đang t·ấn c·ông thằng Nam kìa, cận thận nhá he he.
My chọc nách Tuyết trêu ghẹo, gương mặt Tuyết trở nên nghiêm túc liếc nhìn hai người cười cười nói chuyện ở một bên.
- Tớ có nên thủ tiêu đối thủ này không My?
- Ách, tình tiết này tớ còn chưa nghĩ tới nha, đưa vào câu chuyện ngôn tình nữ chính độc ác dùng âm mưu thủ đoạn tiêu diệt những cô gái tiếp cận nam chính, quá tuyệt.
- Nam hình như tránh tớ á? Dạo này không thân nữa.
- Hả vậy à?
My gãi gãi cằm tựa như quân sư cho bậc đế vương cười tà tà một tiếng nói.
- Hay tìm một cơ hội nào đó, hạ độc nó chiếm làm của riêng, lúc đó gạo nấu thành cơm rồi nó còn chạy được à.
- My à, tớ nên tránh xa cậu một chút thì hơn.
- Ách, đây chỉ là tớ nói vui thôi.
- Bất quá biện pháp này cũng không tệ nha.
Hai cô gái chọc nhau cười nói vui vẻ, ở cách đó không xa Khánh nghe hết lời hai người nói chuyện với nhau, gương mặt sầm xuống, nắm đấm bóp chặt lại với nhau, mơ hồ còn có tia điện hiện lên, ánh mắt nhìn về phía Trần Thiên Nam lạnh lẽo.
"Thằng chó, mày c·hết với tao."
Trần Thiên Nam tự nhiên có cảm giác không thoải mái, hắn đem ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, trong lòng trầm xuống.
"Chẳng lẽ đám người nước ngoài kia lại xuất hiện, bọn họ cứ như âm hồn không tán vậy."
Buổi học nhanh chóng kết thúc, Trần Thiên Nam đeo balo lên vai tay đút túi quần bước ra khỏi lớp, Tuyết đi bên cạnh cười hì hì nói.
- Nam cho tớ đi về cùng nhé, bố tớ bận mất rồi.
- Ok, vinh hạnh cho kẻ hèn này.
- Nói gì ghê ghê.
Nhìn Tuyết như chú chim nhỏ líu ríu cạnh Trần Thiên Nam, thằng Khánh đi phía sau hai mắt phát lạnh, Trần Thiên Nam đột nhiên nhíu nhíu mày nhìn về đằng sau, bắt gặp ngay ánh mắt của thằng Khánh, đối diện với ánh mắt của Trần Thiên Nam, Khánh cũng không có tránh né, cả hai nhìn nhau một lúc rồi Trần Thiên Nam chủ động quay đầu đi.
"Cảm giác này?'
Trần Thiên Nam dám chắc lúc học thể dục hắn có cảm giác tương tự như vừa rồi, là thằng Khánh sao? Hắn có chút không hiểu lý do, liếc nhìn Tuyết bên cạnh Trần Thiên Nam khó có thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ thằng Khánh này nó thích Tuyết tới mức độ điên cuồng như vậy sao, ánh mắt kia như muốn g·iết mình vậy, hắn thở nhẹ một cái, đúng là ngang trái.
Buổi chiều không phải làm gì Trần Thiên Nam cùng mấy thằng em gần nhà ra đồng, còn lý do chính là đi bắt chuột đồng, một đám bốn thằng với hơn chục con chó tạo thành một đoàn đội hủy diệt đánh khắp đồng trên ruộng dưới, đám chuột đồng chạy rất nhanh, thằng Dũng đuổi theo con một con nhảy vồ mạnh một phát.
- Mày c·hết với ông.
"Phẹt."
Chuột đâu không thấy vồ ngay đống phân trâu bắn tung tóe khắp nơi, ba thằng con lại không nhịn được mà ôm bụng cười lên như điên, Trần Thiên Nam cố gắng nhịn cười nhưng không có nhịn nổi, từ đó cái biệt danh Dũng cứt trâu được ra đời, Trần Thiên Nam vui vẻ không thôi, hắn biết bản thân mình càng ngày càng trưởng thành, tâm tư suy nghĩ sẽ thay đổi, làm người lớn có nhiều thứ rất mệt mỏi, rất nhiều chuyện phải suy nghĩ, áp lực vô hình của cái gọi là xã hội rất đáng sợ, nó có thể vùi dập một con người tới tuyệt vọng tìm đến c·ái c·hết, Trần Thiên Nam đọc rất nhiều thứ, từ sách, truyện, báo...hắn cũng sẽ lớn, một ngày nào đó bước chân vào đời, không có con đường nào là bằng phẳng, những khó khăn áp lực là thứ giúp rèn luyện ý chí, rèn luyện bản thân, vượt qua được những giông bão khó khăn, con người ta càng thêm trưởng thành mạnh mẽ.
Bất quá hiện tại hắn vẫn còn thời gian vô tư, hắn muốn trong lời gian đó bản thân có thể lưu giữ lại nhiều kỉ niệm vui vẻ vô lo vô nghĩ, học thật tốt, chơi thật thoải mái, sau này không biết chừng sẽ chẳng có nổi một ngày vui, cơm áo gạo tiền bào mòn đi con người ta, Trần Thiên Nam không có ảo tưởng bản thân mình vĩ đại ra sao, hắn lo lắng một ngày nào đó ý chí của hắn c·hết đi, bị nhấn chìm trong những dục vọng xã hội, những thứ tư tưởng tồi tệ.
Thành Phố New York, Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.
Trong một căn phòng đậm chất phương Tây, trên bộ ghế sofa bọc da sang trọng, một người đàn ông độ bốn mươi khoác trên người bộ âu phục đậm chất quý tộc, tay cầm một ly rượu vang lắc nhẹ trên tay, ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa kính trong suốt của tòa nhà cao ốc, liếc nhìn tài liệu trên mặt bàn bên cạnh, khóe miệng nhếch lên một nụ cười hứng thú.
- Damer, ngươi nói tổ đội ba người Tom, Leoner, Lina thất bại.
- Đúng vậy ngài Avis.
- Tom đã bỏ mạng.
Người đàn ông to lớn với cái đầu trọc đứng ở bên cạnh khẽ lên tiếng, giọng nói của anh ta còn có chút run rẩy, khi nói chuyện với với người đàn ông ngồi trên sofa, một người đàn ông to lớn với thân hình vạm vỡ, cao hơn hai mét lại như một đứa bé sợ hãi đứng đó.
- Ồ, nói một chút xem, nhân vật chính của chúng ta là ai nào?
Người đàn ông nhấp một chút rượu vang trong ly nhướn nhướn mày cất tiếng, giọng nói pha lẫn tò mò.
- Thưa ngài Avis, thông tin thu thập được vừa được Lina gửi về đều ở đây, tôi chưa xem khi không có sự cho phép của ngài.
- Được rồi Damer, chuyện này lần sau tự mình xem đi.
Tập tài liệu trên mặt bàn như bị một lực lượng tác động bay tới trong tay người đàn ông, mở tập tài liệu ra, gương mặt Trần Thiên Nam được chụp rõ ràng hiện lên ở đầu.
- Trần Thiên Nam, năm nay mười lăm tuổi, tình báo thu thập được tiếp xúc với người ngoài hành tinh, dị năng điều khiển vật thể, nghi ngờ còn là võ giả? Quốc tịch Việt Nam.
Lông mày người đàn ông hơi cau lại, miệng lẩm bẩm.
- Việt Nam sao?
Người đàn ông to lớn bên cạnh nghe được lời lẩm bẩm của người đàn ông được gọi là ngài Avis, giọng nói của ngài Avis ẩn chứa sự kiêng kị làm cho trong lòng Damer tò mò không thôi, đây không phải lần đầu bọn họ có thông tin về những dị năng giả mới xuất hiện, một số kẻ xuất hiện ở cường quốc như Ấn Độ, Nga, Trung Quốc bọn họ bắt không ít, g·iết cũng không thiếu, nhưng chưa bao giờ nghe thấy giọng điệu kiêng kị của ngài Avis như vậy, lần này tại sao lại khác biệt.
- Damer ngươi đang tò mò đúng không?
- Thưa ngài Avis, không có.
- Mười một năm trước có một sự kiện khiến tất cả các tổ chức đặc biệt kinh sợ, một sát thần tới từ phương Nam, g·iết một hơi ba tổ chức sát thủ hàng đầu ở Châu Âu, Nanh Sói, Thiên Nga Đen, Hải Lâu đã hóa thành lịch sử. Tới nay Việt Nam vẫn là một nơi đặc biệt, nói chính trị ngoại giao đi, có nước nào mà Việt Nam không chơi được, Nga? Mỹ hay Trung Quốc, không có nước nào mà họ không làm bạn được, lại nói tới giá trị vũ lực đặc biệt, Damer ngươi nghĩ đứng đầu ba tổ chức đó sẽ có thực lực ra sao?
- Ngài Avis, chắc hẳn là dị năng giả cấp A.
- Ha ha cấp A, ngươi quá coi thường kẻ đứng đầu ba tổ chức đó rồi.
- Chẳng lẽ là cấp AAA, tiếp cận cấp bậc dị năng giả cấp S.
Biểu hiện của Damer hiện lên vẻ kinh sợ khi nhận được cái gật đầu của ngài Avis, sát thần tới từ phương Nam dốt cuộc mạnh tới mức nào mà có thể g·iết c·hết ba cường giả như vậy? Quá khủng bố rồi.
- Bất quá, đã mười một năm rồi, dần dần sóng biển lại bắt đầu dâng lên, Damer ngươi cử người qua đi, bắt sống không được thì mang xác trở về, vừa mới thức tỉnh dị năng lại có thể g·iết c·hết một dị năng giả cấp C, đáng để nghiên cứu, tiến sĩ Harry gần đây đã có bước đột phá cải tạo biến dị Gen, có được mẫu vật mới sẽ khiến quá trình nhanh hơn.
- Tuân lệnh ngài Avis tôi đi làm ngay.
- Ừm đi đi.