1. Truyện
  2. Nam Thiên Chiến Hỏa
  3. Chương 60
Nam Thiên Chiến Hỏa

Chương 60: Kí Ức Tuổi Thơ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 60: Kí Ức Tuổi Thơ

Buổi trưa chạy sang nhà bác Thắng, con cả của ông nội Trần Bá Hùng, ông đẻ được ba người con hai trai một gái, bố Trần Thiên Nam là thứ hai, phía dưới còn một cô út đi lấy chồng xa, thỉnh thoảng mới về nhà, bác Thắng chính là bố anh Trường là bác cả, hắn sang mời bác Thắng sang chơi bảo ông nội gọi, anh Trường cũng cười hề hề mon men xách dép theo bố, còn bác gái đi chơi bên ngoại không có nhà.

Sang đến nhà bác Thắng mặt mũi nghi ngờ nhìn Lê Khải, Trần Thiên Nam lúc nãy cũng không biết bác Thắng có biết cụ ngoại tồn tại hay không, ông nội ngồi nước nuôi giới thiệu cho bác Thắng.

- Đây là bác họ bên mẹ mày, gọi một tiếng bác là được.

Bác Thắng gật gù nghe bố nói cũng vui vẻ chào hỏi Lê Khải, Trần Thiên Nam biết là ông nội muốn giấu bác Thắng nên cũng không để ý, mà xuống bếp phụ Loan cùng con bé Anh Thư dọn mâm cơm.

- Bắt quả tang nhé, anh mách ông nội.

Vừa vào bếp Trần Thiên Nam thấy con bé Anh Thư vụng trộm nhúp một miếng chả chó bỏ vào miệng, bị Trần Thiên Nam bắt được cười hì hì đưa cho hắn một miếng.

- Một là im lặng, hai là anh ăn đấm.

- Thôi thôi anh chọn im lặng.

Trần Thiên Nam cũng ăn vụng một miếng rồi dọn mâm lên trên nhà ngồi, Loan nhìn hai anh em mà cười cười lắc đầu cùng hai người dọn mâm lên, buổi đánh chén diễn ra một cách vui vẻ, mấy ông mấy bác chén chú chén anh liên tục đến mức say mèn lăn ra đất mà ngáy khò khò, Trần Thiên Nam không có uống bao nhiêu dọn dẹp xong thì anh Trường rủ.

- Này ở nhà chán bỏ mẹ, ra quán Bi A mới mở ở xã làm vài đường cơ bản không? Thằng Nam, con Thư, em dâu?

Trần Thiên Nam nhìn anh Trường nhăn nhăn nhở nhở chỉ muốn sút cho ông anh một cái, Trần Thiên Nam nhìn sang Loan thấy Loan mỉm cười gật gật cái đầu, con bé Anh Thư thì gió chiều nào đổ chiều đấy, chỉ cần đi đâu rủ nó là được không từ chối, Trần Thiên Nam trước kia còn nghĩ lớ ngớ người ta lừa bán mẹ sang Trung Quốc cũng nên, nhưng bây giờ nghĩ lại đứa nào đủ trình b·ắt c·óc con bé Anh Thư cơ chứ.

- Đi thôi anh.

Trần Thiên Nam tính chiều nay qua chỗ ông Ân học nhưng mà có Loan xuống chơi đành sủi, nhắn tin cho Nga nói xin lỗi buổi sau hắn mới có thể đi học được, nhờ Nga nói với ông một tiếng, sau đó hai chiếc xe máy phóng đi hướng ra xã, anh Trường chở con bé Anh Thư, Trần Thiên Nam chở Loan, cảm giác hôm nay thời tiết đẹp lạ thường Trần Thiên Nam ở phía trước cứ lâng lâng nhìn trời hít thở không khí trong lành tâm trạng vui vẻ, đột nhiên ở eo truyền tới cảm giác đau nhói bất giác hắn kêu lên oai oái.

- Đau...đau tớ...a ui...

- Hứ cho c·hết.

Loan lạnh lùng vặn thêm một vòng nữa rồi mới buông tay khỏi eo Trần Thiên Nam, hắn đau tới mức nhe rằng trợn mắt thầm nghĩ con gái giống nhau đến chín phần, đều thích h·ành h·ạ đàn ông con trai dã man như vậy, đúng là phận trai mười hai bến nước, chẳng biết được bến nào đục bến nào trong.

- Sao tự nhiên véo tớ?

- Thích thì véo không được sao.

Trần Thiên Nam trên chán đầy dấu chấm than, dĩ nhiên là không được, là một người thông minh hắn biết mình không nên tìm đường c·hết, trong trường hợp này không quản đúng sai tốt nhất là ngậm miệng lại đỡ phải chịu nỗi đau thể xác.

- Bên trái cậu hôm trước là ai? Rất xinh.

Trần Thiên Nam không nghĩ nhiều liền đáp.

- Bạn cùng bàn á.

- Thích nhỉ.

Cùng với câu nói vừa dứt thì eo Trần Thiên Nam lại thêm một trận đau đớn, hắn đau đến mức nhe răng nhưng miệng lại cười hớn hở quay lại nhìn Loan nói.

- Không thích, tuyệt đối không thích.

Loan bĩu môi một cái hứ nhẹ mới buông tay khỏi eo Trần Thiên Nam, cuối cùng cũng đến nơi cả bốn người phi vào trong quán kêu chị chủ quán bật bàn rồi chia nhau bắn, Trần Thiên Nam cặp với Loan, còn anh Trường với con bé Anh Thư, anh Trường như dân chuyên nghiệp khiến Trần Thiên Nam uể oải không thôi, tới lượt Loan bắn Trần Thiên Nam cùng anh Trường há hốc cả mồm, một chấm dọn bàn rồi dơ tay lên đập tay với Trần Thiên Nam cười tươi nói.

- Yên tâm Loan gánh.

Trần Thiên Nam cười ngoác cả mồm nhìn anh Trường mặt như đớp phải ruồi, đánh đến nửa buổi chiều cả đám thanh toán rồi trở về nhà, đi ngang qua đoạn cánh đồng thấy bọn choai choai đang thả trâu ở đồng bắt chuột, còn một bọn nhổ trộm khoai lang đang chạy như bay ngang qua đám Trần Thiên Nam.

- Đại ca.

Trần Thiên Nam nhìn mấy thằng em chào mình thì gãi gãi đầu, bọn này toàn là bọn trẻ học cấp hai, đều gọi Trần Thiên Nam một tiếng đại ca, dù sao hắn cũng là trùm trường thời cấp hai, đã đi rồi nhưng các em vẫn còn mong nhớ.

- Nướng khoai à?

- Vâng anh.

Trần Thiên Nam liền rủ Loan.

- Sợ quê không?

- Không có, tớ đâu phải tiểu thư khuê các gì đâu.

- Vậy ở đây nướng khoai.

Vậy là bốn anh em tham gia biệt đội nướng khoai lang trộm, nhóm củi lửa bên bờ ruộng, trời dần chuyển về chiều khung cảnh bình yên vui vẻ diễn ra, một đám người quây quanh một đống lửa đã tắt tò những cái que vào bên trong bới ra những củ khoai lang đen sì sì còn nóng hôi hổi, cứ thế mà thổi phù phù bóc ra lớp vỏ ngoài cháy đen lộ ra bên trong lớp khoai vàng óng thơm phức.

- Cho Loan này.

- Mình cảm ơn.

Trần Thiên Nam bóc xong một củ đưa cho Loan đang ngồi bên cạnh mình, con bé Anh Thư cũng trề môi nhìn hắn giống như ai oán.

- Còn em nữa.

- Rồi rồi yên tâm anh bóc cho cả hai chị em.

Trần Thiên Nam trợn mắt c·ướp lấy củ khoai to mà anh Trường dấu trong bụng, anh Trường phồng mồm trợn má ăn khoai trợn mắt trơ mắt nhìn Trần Thiên Nam c·ướp đi củ khoai lang của mình cất giấu, gần chục người vừa bóc khoai lang, vừa thổi vừa ăn có đứa quệt than đen đầy mặt nhìn đến buồn cười, tiếng cười tiếng nói vui vẻ mang vọng cả một góc đồng quê, Loan với con bé Anh Thư lôi điện thoại tự sướng xong lại kéo Trần Thiên Nam vào.

- Chụp hộ chị.

Loan đưa điện thoại cho con bé Anh Thư rồi kéo Trần Thiên Nam lại ngồi bên cạnh nhau tay cầm củ khoai b·ốc k·hói trắng chụm vào chụp ảnh, phía ngoài đường những đứa trẻ con bắt đầu dong những cánh diều theo gió bay lên cao, tiếng sáo diều vi vu khung cảnh bình yên hiện hữu khắp nơi, đúng lúc này một tiếng chanh chua vang lên.

- Mả cha chúng mày trộm khoai nhà bà, hôm nay bà đánh tuốt xác chúng mày.

Cả đám giật mình quay đầu nhìn phía xa thân hình bà Tám béo lao vụt sang phía bên này, cả đám tán loạn như ong vỡ tổ tứ tán bay đi, Loan còn ngơ ngác thì Trần Thiên Nam đã thò tay nắm lấy tay mình kéo đi.

- Mau chạy không là c·hết cả lũ bây giờ.

Trần Thiên Nam phản ứng rất nhanh kéo theo Loan chạy nhanh ra chỗ đường lớn, Loan chạy theo Trần Thiên Nam nhìn hắn chạy phía trước khóe môi vén lên một nụ cười mỉm, cứ như vậy mà chạy theo Trần Thiên Nam, ở phía sau anh Trường với con bé Anh Thư cũng chạy như ma đuổi ra ngoài đường lớn, chạy ra đường lớn quay đầu nhìn lại thì co quắt nhìn bà Tám đã túm được thằng Giang béo, thằng bé hình thể không nhỏ, bị cái bệnh béo phì muốn chạy cũng không chạy kịp bị bà Tám túm được liền tẩn cho một trận kêu như ngan bị chọc tiết thảm thiết cả một vùng quê.

Những đứa còn lại chạy được cười ngặt nghẽo nhìn thằng Giang béo bị bà Tám h·ành h·ạ, cả đám cười trên đau khổ của người khác vui vẻ không thôi, Trần Thiên Nam cũng cười cười, hình ảnh không thể nào quen thuộc hơn diễn ra, trước kia mỗi lần như thế trở về nhà là nát mông với bà nội, nhưng có sợ đâu, năm lần bảy lượt cùng đám anh lớn trộm ngô, trộm khoai nướng ăn chơi, cái tuổi thơ đấy thật hồn nhiên tràn ngập tiếng cười.

- Cậu nắm tay mình hơi lâu nhé.

- À à tại tay cậu ấm quá quên mất hề hề, về thôi.

Truyện CV