Yoo Yeonha cố gắng nói chuyện với Chae Nayun nhưng Chae Nayun không còn đủ sức để duy trì ý thức. Khi Yoo Yeonha đặt tay lên trán Chae Nayun, cô đã rất sốc. Cơ thể của Chae Nayun đang bốc cháy, nóng đến mức nhiệt độ sẽ không thể chịu nổi nếu Yoo Yeonha không phải là anh hùng.
Chae Nayun nhất quyết muốn nghe cô nói nhưng Yoo Yeonha đã ép cô lên giường.
Là một Anh hùng, Chae Nayun mạnh hơn Yoo Yeonha gấp nhiều lần. Tuy nhiên, Yoo Yeonha vẫn dễ dàng kéo cô ấy.
Chae Nayun đã kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần.
Yoo Yeonha đưa cho Chae Nayun một ít thuốc. Chiếc giường thủ công của Kim Hajin ôm chặt lấy Chae Nayun, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Nhìn Chae Nayun đang ngủ say, Yoo Yeonha nghĩ cách giải thích mọi chuyện. Kỹ năng của cô, 'Mạch suy nghĩ', đã được sử dụng toàn lực.
Nhưng giải pháp để giải quyết mạng lưới quan hệ phức tạp này không phải dễ dàng tìm ra. Giải pháp duy nhất cô có thể nghĩ ra chính là trực tiếp đột phá.
Đúng lúc đó, ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào phòng. Bị khúc xạ bởi khung cửa sổ, ánh trăng tỏa sáng như một viên ngọc. Yoo Yeonha dụi mắt, bối rối trước cảnh tượng đó.
Những ngón tay của cô trở nên ươn ướt.
'Mình tưởng tuyến nước mắt của mình đã khô rồi chứ. Ai mà ngờ được mình vẫn còn nước mắt để khóc.' Yoo Yeonha thở dài khi hất tóc lên.
“Haa…”
Cô ngồi cạnh Chae Nayun và chờ đợi. Cô sắp xếp mọi điều muốn nói trong đầu.
Thời gian trôi qua dù chậm rãi. Ánh trăng sáng dần rồi mờ đi, bầu trời tối dần rồi sáng hơn một chút. Tiếng mưa rơi vang vọng trong căn phòng tĩnh lặng.
Gần rạng đông, mưa tạnh. Thế giới lấp lánh, như thể cơn mưa cuốn đi từng hạt bụi. Lúc đó, Yoo Yeonha cảm thấy có ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình. Cô chuyển ánh mắt từ khung cảnh bên ngoài sang chiếc giường và thấy Chae Nayun đang ngước nhìn mình.
"…Nằm xuống đi." Yoo Yeonha nhẹ nhàng nói.
Tất nhiên, Chae Nayun không có tâm trạng nghỉ ngơi. Cô nâng phần thân trên của mình lên. Là do chiếc giường hay là khả năng hồi phục độc nhất vô nhị của Chae Nayun? Không nghi ngờ gì nữa, cô ấy đã ở trong tình trạng tốt hơn nhiều so với trước đây.
"…Cậu có ổn không?" Yoo Yeonha hỏi Chae Nayun.
Chae Nayun im lặng gật đầu rồi lẩm bẩm, “…Hãy kể cho tớ mọi điều cậu biết. Tớ có thể nghe nó. Tớ có thể chấp nhận nó. Những gì cậu biết, những gì tớ không biết, và tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này.”
Giọng nói của cô mang theo một quyết tâm thực sự. Tuy nhiên, Yoo Yeonha không thể tin cô ấy. Không phải vì bình thường cô ấy là một người không đáng tin cậy. Đó là vì Chae Nayun đã quên rất nhiều thứ. Cô ấy không biết về Sự cố Kwang-Oh; rằng chính gia đình họ đã lấy đi của Kim Hajin.
Nếu biết, liệu cô có thể chịu đựng được không?
“…Cậu thực sự có thể xử lý được nó à?” Yoo Yeonha lo lắng hỏi.
Chae Nayun đáp lại bằng một nụ cười tự tin. "Cậu nghĩ tớ là ai? Bây giờ tớ thực sự nghiêm túc. Tớ có thể đánh cậu nếu cậu không nói điều đó."
Nghe những lời nửa đùa nửa thật của Chae Nayun, Yoo Yeonha nở một nụ cười cay đắng. Cùng với đó, cô ấy cẩn thận bắt đầu nói chuyện.
“Xác chết đó… có bằng chứng không?”
“…Ừ, đúng vậy.” Chae Nayun trả lời một cách khó khăn. Cánh tay phải của Chae Jinyoon đã trở thành 'ác ma'.
"…Tớ hiểu rồi." Yoo Yeonha gật đầu. Vì vậy, cô ấy có thể nói về điều tiếp theo. Nhưng trước đó, cô cần thời gian để chuẩn bị sẵn sàng trái tim mình.
“Huu…” Yoo Yeonha thở ra. Sau đó, cô nhìn Chae Nayun.
“Sao cậu không nói với tớ trước?”
Nhìn Chae Nayun đang hỏi một điều như vậy… Yoo Yeonha bắt đầu giải thích lý do tại sao Kim Hajin giết Chae Jinyoon và làm thế nào cô ấy phát hiện ra điều đó.
“Người đó bảo tớ đừng làm vậy.”
"…Người đó? Kim Hajin đã làm thế à?”
“Ừ, đó là những gì cậu ấy đã nói. Lúc đó cậu không thể xử lý được sự thật. Cậu ấy không muốn cậu suy sụp nên quyết định chịu đựng một mình ”.
—Đừng nói với Chae Nayun. Bất kể lý do là gì thì tớ cũng là người đã giết Chae Jinyoon.
Yoo Yeonha nhớ rõ Kim Hajin đã nói những lời đó với nụ cười buồn trên môi.
“…Tớ không thể chấp nhận được sự thật?”
Chae Nayun nghiến răng. 'Mình là người quyết định liệu mình có chấp nhận sự thật hay không. Làm thế nào cậu có thể quyết định thay cho mình…?' Cô chế giễu ý tưởng đó.
Trong khi đó, Yoo Yeonha tiếp tục: “Đúng vậy, đó là những gì người đó nghĩ. Và cậu ấy đã đúng. Cậu ấy có thể xử lý được còn cậu thì không.”
Yoo Yeonha nói một cách chắc chắn. Cậu ta có can đảm để bị ghét bỏ, và lòng dũng cảm của cậu ta bắt nguồn từ sự đảm bảo chắc chắn về niềm tin của mình.
“Bởi vì cậu ấy là Hồi quy giả.”(Trans: ( ̄ Δ ̄))
“…Cái gì cơ?”
Chae Nayun nhíu mày. Đó là phản ứng mà Yoo Yeonha mong đợi nên cô bắt đầu giải thích thêm.
Dù khó tin nhưng mọi thứ đều có lý.
Đột nhiên chuyển từ dùng kiếm sang dùng súng, cứu Chae Nayun, Rachel và cả chính cô khỏi Djinn, dụ dỗ Chae Nayun chuyển sang dùng kiếm. Biết rằng Chae Jinyoon có Hạt giống ác ma bên trong nên tìm cách tiêu diệt ác ma bên trong Chae Jinyoon….
Mọi sự hy sinh của cậu ấy đều không thể giải thích được nếu cậu ấy không phải là Hồi quy giả.
“…Trong dòng thời gian của cậu ấy, chắc hẳn cậu đã suy sụp vì Chae Jinyoon trở thành ác ma. Đó là lý do tại sao cậu ta giấu cậu sự thật và một mình giết Chae Jinyoon.”
Yoo Yeonha nắm lấy tay Chae Nayun. Tuy nhiên, Chae Nayun đã xua đuổi cô một cách quyết liệt.
“C-Cậu, cậu có nghĩ rằng, điều đó… có lý không?”
Chae Nayun không thể tin được. Mặc dù trên thế giới đã có rất nhiều phép lạ xảy ra nhưng việc quay ngược thời gian là điều khó có thể xảy ra nhất.
Nhưng mặt khác, hình ảnh Kim Hajin lại hiện lên trong tâm trí cô. Cách cậu luôn tự tin vào hành động và lời nói của mình đã gieo mầm mống nghi ngờ trong lòng cô.
“N-Nó không có ý nghĩa gì cả. Làm sao cậu ta có thể là một….” Chae Nayun không thể nói hết câu.
Thấy vậy, Yoo Yeonha từ từ đứng dậy. Sau đó, cô lấy ra một cuốn nhật ký từ ngăn kéo bàn làm việc của mình.
“…Nayun, còn một điều nữa cậu cần biết.”
Yoo Yeonha mang cuốn nhật ký đến ngồi cạnh Chae Nayun.
Đã đến lúc tiết lộ sự thật. Nhưng nước mắt bắt đầu rơi từ mắt Yoo Yeonha. Cô không biết tại sao.
“Cậu đã nghe nói về 'Sự cố Kwang-Oh' chưa?"
Câu chuyện bây giờ đã quay ngược thời gian xa hơn một chút.
Chae Nayun gật đầu. Thảm kịch khiến hàng chục thường dân và khoảng mười Anh hùng thiệt mạng. Cô đã từng nghe về nó trước đây.
Yoo Yeonha bắt đầu kể chi tiết hơn về sự việc này. Rằng mặc dù chính phủ đã thông báo rằng vụ việc này là do quái vật gây ra nhưng thực chất đây là một vụ giết người có chủ ý.
“…Kim Hajin là người sống sót duy nhất sau Sự cố Kwang-Oh.”
Vào lúc đó, đôi mắt của Chae Nayun mở to. Quá khứ của Kim Hajin là điều mà cô không biết gì cả.
"Và cái này…."
Yoo Yeonha lặng lẽ đưa cho cô cuốn nhật ký. Đó là cuốn nhật ký cô đã yêu cầu lấy từ Yoo Jinwoong. Sự thật ngày hôm đó đã được viết trong cuốn nhật ký này.
Chae Nayun sửng sốt nhìn nó rồi cầm lấy nó bằng hai tay. Sau đó, cô từ từ mở nó ra.
“…”
Giống như Yoo Yeonha đã làm khi lần đầu đọc nhật ký, tay của Chae Nayun dừng lại sau khi lật đến một trang nhất định. Sau đó cô đọc nhật ký trong im lặng hoàn toàn.
Chẳng mấy chốc, tay cô bắt đầu run rẩy.
“Cái… cái gì thế này….”
Chae Nayun ngơ ngác ngẩng đầu lên. Đôi mắt cô đỏ hoe vì nước mắt đã rơi.
“Haa…”
Một tiếng thở dài buồn bã thoát ra khỏi miệng Yoo Yeonha. Cô ấy chuẩn bị tinh thần một lần nữa và nói về kẻ chủ mưu chính của Sự cố Kwang-Oh.
“…Người ra lệnh giết cha mẹ của Kim Hajin là Chae Joochul… và Yoo Jinwoong.”
Yoo Yeonha không cố gắng che đậy tội lỗi của cha mình. Cô thành thật thú nhận và nhìn vào đôi mắt đang ánh lên nỗi cô đơn của Chae Nayun.
Chae Nayun chắc hẳn cũng đang có những cảm xúc giống như cô đã từng. Yoo Yeonha hy vọng Chae Nayun sẽ không gục ngã trước làn sóng cảm xúc này. Và với hy vọng đó, cô tiếp tục.
“Ông nội của cậu và bố tớ.”
**
[Hàn Quốc – Seoul]
Tôi trở lại Seoul. Dù đã muộn nhưng ánh đèn rực rỡ của thành phố khiến khung cảnh rực rỡ như ban ngày.
Một thành phố không đêm trên một bán đảo nhỏ ở Đông Á, siêu cường toàn cầu trong thế giới của tôi. Tôi bàng hoàng nhìn xuống tác phẩm của mình.
Những ngọn đèn đường ma thuật chiếu sáng các con đường, các nhà hàng và quán bar nhộn nhịp người qua lại. 'Cuộc tấn công của quái vật' là điều cuối cùng hiện lên trong tâm trí người dân Seoul.
“Tôi nghe nói dân số Seoul tầm khoảng 20 triệu người.”
Sếp, người đang thưởng thức cảnh đêm cùng tôi, lên tiếng. Có lẽ vì đang đứng trong một tòa nhà cao tầng nên gió thổi có vẻ dữ dội hơn bình thường.
“Ngày nay, mọi người đang chuyển đến Kyunggi-do vì rào cản do Nan chi bản chất tạo ra.”
Gần đây, cơ sở nghiên cứu số một của Nan chi bản chất, 'Essential Dynamics', đã công bố một công nghệ mang tính cách mạng. Tên chính thức của nó là 'Rào cản tinh chất'.
Mặc dù bình thường nó không có hình dạng nhưng nó có thể phát hiện sự hiện diện của quái vật bằng cảm biến và tạo thành một rào chắn. Nếu những con quái vật đó có cấp độ dưới trung cấp cấp 7, Rào chắn Tinh chất thậm chí có thể hạ gục chúng.
Đó là một công nghệ tiên tiến hơn nhiều so với trong câu chuyện gốc. Tôi phải cảm ơn Yoo Yeonha vì đã làm theo lời khuyên của tôi.
Dù sao đi nữa, rào chắn này đã được lắp đặt trên một ngọn đồi gần Seoul để thử nghiệm. Sau khi hiệu quả của nó được chứng minh, nó nhanh chóng được lan rộng đến hầu hết các thành phố ở Hàn Quốc.
“Ta đã nghe nói về nó. Nó cũng gây chú ý trên tờ Violet Times. Các nước khác đang rất muốn có được nó.”
“V-Vâng.”
Công nghệ quân sự thường được bán cho các nhà thầu sau khi đưa cho họ mẫu thử, nhưng điều này không xảy ra với Essential Dynamics. Trung Quốc, Nhật Bản, Châu Âu, Châu Mỹ và tất cả các quốc gia khác thực tế đang cầu xin Essential Dynamics chọn họ tiếp theo.
“Các cuộc tấn công của quái vật ngày càng nhiều hơn nên đành chịu thôi.”
Với phát minh mang tính cách mạng của Nan chi bản chất, toàn bộ thế giới đã có được sức mạnh để chịu đựng những tai họa trong tương lai.
Theo ghi nhận thì đây là thông tin được nhiều người dùng Đại tiệc Violet biết đến.
Vì Tháp Ước Mơ, Đại tiệc Violet bắt đầu bán một thứ gọi là 'Tạp chí Nóng Gần đây'. Mỗi số đề cập đến hầu hết các sự cố lớn đang diễn ra trên Trái đất, vì vậy Người chơi có thể dễ dàng nắm bắt mọi thứ diễn ra trên Trái đất.
“Mm, thật tốt vì ta đã nghe lời cậu trước đây.”
Đúng lúc đó, Sếp đột nhiên nhắc đến một điều kỳ lạ.
“…Là gì vậy?”
Tôi nghiêng đầu. Tôi đã nói gì với chị ấy nhỉ? Đúng lúc tôi đang thắc mắc thì Sếp đã cho tôi biết câu trả lời.
“Cậu bảo ta mua cổ phiếu của Nan chi bản chất.”
“À~”
Tôi mỉn cười.
Giá trị cổ phiếu của Nan chi bản chất là vô song. Nó vượt xa bất kỳ bang hội nào khác và các công ty con của nó được coi là kỳ lân trong thế giới kinh doanh. Nếu tôi nhớ không lầm thì 15 trong số 50 doanh nghiệp hàng đầu là những công ty con của Nan chi bản chất.
Vì điều này mà Yoo Yeonha bắt đầu được gọi bằng biệt danh đó .
'Nữ hoàng Seoul'.
Đó là danh hiệu hoàn hảo cho Yoo Yeonha. Trong một năm nữa, công nghệ phòng thủ của Nan chi bản chất sẽ bao trùm toàn bộ Seoul và Yoo Yeonha sẽ trị vì tối cao với tư cách là Nữ hoàng của Seoul.
“Giờ chị nhắc đến điều đó, số cổ phiếu mà em có chắc hẳn trị giá hơn 3 nghìn tỷ won rồi.”
"…Cái gì? 3… nghìn tỷ?”
“Ừ, khoảng 2,5 tỷ đô la.”(Trans: giờ main nuôi cả đoàn kịch tác kè hoa còn được(>▽<))
Sếp tỏ ra sốc.
“À, đó chỉ là tài sản của em trên Trái đất. Bao gồm cả Tòa tháp, chắc hẳn là… 10 nghìn tỷ won?”
“C-Cái gì cơ?!”
Đôi mắt của Boss mở to vì sốc.
10 nghìn tỷ.
Đó là một con số trên trời, nhưng đó không phải là một sự cường điệu. Tôi là một đại cổ đông Nan chi bản chất và cổ phiếu của các công ty con của nó, và ở trong Tháp, tôi sở hữu một nửa Prestige và toàn bộ tàu Genkelope. Tất nhiên, vì tôi không phải là một doanh nhân nên tôi không phải là người giàu nhất trên Trái đất.
“Em đang nghĩ đến việc thanh lý tài sản của mình từ bây giờ.”
Giá trị của đồng won Hàn Quốc giờ đây quan trọng hơn bao giờ hết. Tôi phải bắt đầu gây dựng quỹ của mình.
“Chị cũng nên bắt đầu bán cổ phiếu của mình đi. Nó sẽ tiếp tục tăng, nhưng điều quan trọng là phải có tiền mặt trong tay.”
“…Ta, ta hiểu rồi.”
Sếp vẫn còn sốc. Nhìn chị ấy cứ lẩm bẩm '10 nghìn tỷ, 10 nghìn tỷ...', có vẻ như cú sốc tôi gây ra cho chị ấy không hề nhỏ.
Chính lúc đó.
Một người đàn ông xuất hiện trong căn hộ áp mái mà tôi đã nhìn chằm chằm một lúc.
"… Hắn đang ở đây."
Vẻ mặt của Sếp cũng cứng đờ. Tôi đã nói với chị ấy việc chúng tôi đến đây để làm hôm nay.
“Sếp, cô có thể nhìn thấy ông ta phải không? Đó là Yoon Younghwa, đại biểu Quốc hội nhiệm kỳ thứ 4.”
Yoon Younghwa. Ông ta là một khối u nhọt của xã hội. Đó là cách tôi viết về ông ta. Tôi nhớ đã làm cho ông ta trở nên tồi tệ nhất có thể trong cuốn tiểu thuyết của tôi. Ông ta liên tục cản trở Kim Suho và Yoo Yeonha, đồng thời phản bội đất nước của mình.
“Ông ta đã nhận hối lộ từ Orden. Vì thế hôm nay chúng ta sẽ giết hắn.”
Orden đã tặng Yoon Younghwa những món quà tuyệt vời như kim cương máu, vé vào cửa Tháp Ước Mơ và vàng truyền năng lượng. Theo Sách Sự thật, giá của mọi thứ ông ta nhận được là hơn 5 tỷ won.
“…Vậy ra đó là một phần trong cuộc trả thù mà chúng ta đang thực hiện với tên khốn bọ ngựa đó.”
"Hả? Ồ… ừ, ừ.”
Tôi không nghĩ xa đến thế, nhưng đúng là việc chết lần trước khiến tôi khá tức.
Thêm vào đó, trong một tuần sau khi sống lại, tôi liên tục bị làm phiền bởi những suy nghĩ phức tạp, như thể tôi vẫn là tôi ngay cả sau khi sống lại.
“Nhưng tại sao cậu không đợi một chút? Hiện tại không có nhiều thông tin về quái vật hình người và Orden.”
“Orden là loại người làm việc trong bóng tối. Chúng ta làm điều này để kéo hắn ta lên mặt nước.”
Tôi nắm lấy cây cung của mình khi nói điều đó. Nhưng đúng lúc đó, chúng tôi bất ngờ bị phục kích.
Trước khi tôi kịp bắn cung, hàng tá quái vật đã xuất hiện trên nóc tòa nhà. Những con quái vật giống linh cẩu không tạo ra bất kỳ âm thanh hay sự hiện diện nào.
“—!”
Sếp bước ra và lướt qua chúng. Ở trạng thái Yasha, lưỡi kiếm bóng tối của Sếp chặt xác lũ quái vật một cách không thương tiếc. Dựa vào tiếng kêu giống tiếng người của lũ quái vật, tôi đoán chúng có thể là quái vật hình người của Orden.
—Kuak!
—Keuk!
Giết chúng không phải là vấn đề nhưng việc giải quyết hậu quả lại là vấn đề.
“À, bắn thôi.”
Yoon Younghwa không còn ở căn hộ áp mái nữa. Có lẽ ông ta đã sử dụng một cuộn phép thuật để dịch chuyển ra ngoài trong khi chúng tôi bị phân tâm bởi những con quái vật hình người.
Hơn thế nữa, tôi không nghĩ ông ta lại có quái vật làm vệ sĩ….
“Cậu ổn chứ, Hajin?”
"Vâng."
Có vẻ như tôi đã đánh giá thấp Orden. Cuối cùng tôi đã để mục tiêu của mình đi, nhưng không có vấn đề gì. Rốt cuộc thì tôi đã có Đồng hồ định mệnh.
…Tôi ngay lập tức kích hoạt kỹ năng độc nhất của mình và thế giới bắt đầu quay trở lại. Các chi bị chặt rời của lũ quái vật đã quay trở lại, Yoon Younghwa xuất hiện trong căn hộ áp mái một lần nữa, Sếp và tôi di chuyển cho đến khi chúng tôi đứng ở cùng một vị trí mà chúng tôi chỉ mới đứng 3 phút trước đó.
“…Vậy ra đó là một phần trong cuộc trả thù mà chúng ta đang thực hiện với tên khốn bọ ngựa đó.”
Tôi ngay lập tức nhặt cây cung của mình và gắn năm [Mũi tên quặng đen] vào nó. Sau đó, tôi truyền sức mạnh ma thuật của Thánh tích vào Aether để tìm kiếm mục tiêu của mình.
“Ừm.”
…Aether đã phát hiện được ít nhất 200 quái vật. Tôi rất ngạc nhiên khi có nhiều quái vật có thể nhét vừa trong một không gian nhỏ như vậy.
“Sếp, tòa nhà đó là một pháo đài.”
“Hả?”
Sức mạnh ma thuật trong suốt tạo thành một rào chắn xung quanh tòa nhà và lũ quái vật đang tuần tra trong bóng tối để tìm bất kỳ dấu hiệu nguy hiểm nào. Vì lý do nào đó, những con quái vật này không hề tiết lộ dù chỉ một chút sự hiện diện hay khí chất của chúng.
“…Sếp, tránh sang một bên một chút.”
Tôi truyền 3,5 vệt Thánh tích vào năm mũi tên. Cánh tay của tôi nóng lên đến mức đau đớn, nhưng tôi có thể chịu đựng được đến mức này nhờ vào chỉ số thể chất đã tăng lên.
Guoooo….
Cây cung bắt đầu phát sáng màu trắng và những mũi tên quặng đen cộng hưởng với sức mạnh ma thuật.
Tôi đã nhắm mục tiêu vào tất cả 200 quái vật bao gồm cả Yoon Younghwa. Với năm mũi tên này, tôi đã lên kế hoạch tàn sát tất cả.
Khi tôi buông dây cung, những mũi tên lao về phía trước như những tia chớp. Trong chớp mắt, những mũi tên siêu thanh đã lặng lẽ tiêu diệt lũ quái vật. Trong bầu trời đêm tối tăm, những mũi tên di chuyển như thể chúng có ý nghĩ riêng.
Ba giây sau, tất cả quái vật đều bị tiêu diệt và một mũi tên xuyên qua thắt lưng của Yoon Younghwa. Ông ta không nhận ra rằng mình đã bị tấn công trong một thời gian dài.
“…Hừm.”
Tôi đã định giết Yoon Younghwa nhưng lại quyết định khác khi nghĩ đến những gì Sếp nói. Đúng là tôi không cần phải giết hắn lúc này.
—Kuaaak!
Yoon Younghwa bắt đầu quằn quại trong đau đớn. Vì tôi đã xuyên qua thắt lưng của ông ta nên phần thân dưới của ông ta giờ đã hoàn toàn không thể sử dụng được.
“Cậu không giết ông ta à?” Sếp hỏi.
“…Ừ, em nghĩ sẽ tốt hơn nếu em giết hắn sau.”
Tôi quyết định để ông ta sống sót bây giờ như một lời cảnh báo từ 'Hắc Liên'. Cảnh báo không nên đứng về phía Orden và cảnh báo chính Orden.
—Cái… chuyện gì đã xảy ra vậy!?
– Tôi không biết, thưa ngài! Sức mạnh ma thuật đột nhiên…
—Đợi đã, đây là… quái vật? Tất cả chúng đều đã chết! Tại sao chúng có nhiều vậy?
Các anh hùng, những người cảm nhận được sức mạnh ma thuật của tôi, bắt đầu đến.
Họ phát hiện xác của lũ quái vật, sau đó bước vào tòa nhà và nhìn thấy Yoon Younghwa. Không, Yoon Younghwa đã nhìn thấy họ đầu tiên.
—Ê, này! Mẹ kiếp! Ở đây! Tôi sắp chết! Mau giúp tôi trước!
Đúng như mong đợi từ một nghị sĩ từng là Anh hùng, ông ta không chết dễ dàng như vậy.
“Spartan.”
Tôi đã triệu hồi Spartan.
—Pururu.
Nó lặng lẽ bay tới và đậu lên vai tôi. Tôi giao cho cậu nhóc một nhiệm vụ duy nhất.
“Tiết lộ toàn bộ bằng chứng mà Yoon Younghwa có trong nhà.”
Spartan gật đầu và nhanh chóng thâm nhập vào căn hộ áp mái. Cậu nhóc ấy tìm thấy chiếc két sắt nơi cất giữ tiền hối lộ và ném chúng xuống sàn.
—Kwang!
Cánh cửa căn hộ nhanh chóng mở ra. Những anh hùng nghe thấy tiếng khóc của Yoon Younghwa đã bước vào phòng anh.
-…Đây là gì?
—À, chờ đã, đó không phải là kim cương máu sao?
Căn phòng của ông ta ngổn ngang những kho báu không rõ nguồn gốc. Điều gì xảy ra tiếp theo là hiển nhiên.
Theo ghi nhận, những món đồ như kim cương máu hiếm đến mức mỗi món đều có 'số đăng ký'. Tất nhiên, một viên kim cương máu nhận hối lộ không có thứ đó.
“Huu…”
Tôi thở dài. Đầu tôi hơi đau và tôi mệt mỏi. Nhưng nỗi đau thực sự vẫn chưa đến.
“Huu, huu…”
Tôi hít một hơi thật sâu và bắt đầu đếm ngược. 30, 29, 28…
“Chúng ta hãy quay lại thôi, Hajin.”
“Vâng, thưa sếp. Nhưng…"
Koong—!
Sau khi ba phút trôi qua, tác dụng phụ của Đảo Ngược Thời Gian đã xuất hiện. Tim tôi đập mạnh, đập mạnh vào lồng ngực.
Tôi loạng choạng và ngã. Sếp đã tóm được tôi trước khi tôi chạm đất.
“Hajin! C-có chuyện gì thế?”
“À, không sao đâu… Chỉ là một chút tác dụng phụ thôi.”
Đúng lúc đó, một tia sáng lóe lên trên bầu trời đêm. Nó không có gì đe dọa cả.
“…!”
Nhưng Sếp giật mình rồi nhanh chóng giải phóng sức mạnh ma thuật của mình và tạo thành một rào chắn xung quanh chúng tôi.
Ngọn lửa này không có gì đáng lo ngại. Kể từ bây giờ nó sẽ xảy ra thường xuyên hơn rất nhiều vì đó là dấu hiệu của trận chiến giữa Kim Suho và Quỷ vương.
“…Argh, Sếp, mang em về đi. Em buồn ngủ quá…."
4 vệt Thánh tích và một lần Đảo ngược thời gian.
Tôi đã sử dụng quá nhiều sức mạnh của mình trong một lần.
Tôi nhắm mắt dựa vào Sếp, Sếp nhẹ nhàng vuốt ve lưng tôi.
“Ừ, nghỉ ngơi thật tốt nhé.”(Trans: ngọt( ≧∀≦))
Cùng với đó, Sếp giải phóng sức mạnh ma thuật của mình. Chị ấy đạt được chuyển động siêu tốc bằng cách sử dụng sức mạnh ma thuật của mình và nhiều kỹ năng khác nhau mà chị ấy học được trong Tháp.
…Ngày hôm sau, vụ tham nhũng của Nghị sĩ Yoon Younghwa và vụ tấn công của Hắc Liên đã trở thành chủ đề nóng hổi.