1. Truyện
  2. Tại Nhật Bản Làm Tiểu Thuyết Gia
  3. Chương 24
Tại Nhật Bản Làm Tiểu Thuyết Gia

Chương 24 : Nhà

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trên người nàng mặc âu phục hoa văn bảy phần tay áo, phía dưới là một chiếc quần tây màu đen, tóc ngắn hơi xoăn, lộ ra một tia trí thức mà tao nhã, thoạt nhìn giống như chủ ‌ nhiệm giáo dục của một trường trung học nào đó.

Nam tài xế cúi đầu chào nàng.

:Chào lão phu nhân.:

:Mỗi ngày cũng không biết làm chút chuyện đứng đắn, cả ngày không phải cùng đám hồ bằng cẩu hữu không học vấn không nghề nghiệp, không đẳng cấp kia đi ra ngoài chơi với nhau chính là mua sắm bừa bãi, khó trách gần đây Takashi thoạt nhìn lại gầy, nói là bà chủ gia đình nhưng ngay cả đồ ăn cũng cần bảo mẫu đến làm."

"Mẹ, con đang đọc báo."

Thanh niên ngồi ở bên cửa sổ đại khái hơn ba mươi tuổi, hắn buông báo chí xuống đứng lên lộ ra dáng người cao lớn cân xứng, dung nhan tuấn mỹ như Cổ Thiên Nhạc mang theo một tia cười ấm áp.

"Biết rồi, chỉ giỏi che chở cho người vợ vô dụng của ngươi thôi."

Lão phu nhân Matsuyama Setsuko nhìn con trai lịch sự, trong lòng mặc dù có oán khí đối với thê tử của hắn ‌ nhưng không có biện pháp phát tác.

Năm nay đã qua tuổi 60, tâm nguyện lớn nhất của bà là con trai độc nhất Matsuyama Takashi có thể sinh một đứa con để có người nối nghiệp tương lai của Shinchosha.

Nam nữ đều không quan ‌ trọng, chỉ cần có con là tốt rồi.

Người phụ nữ kia lúc chưa vào cửa thì nàng đã chướng mắt, muốn gia thế không gia thế, muốn giáo dưỡng không giáo dưỡng, muốn bằng cấp không bằng cấp, ngoại trừ một khuôn mặt làm bình hoa ra thì không có bất kì thứ gì đáng nói cả.

"Hư vinh nông cạn, thật sự là không biết con trai luôn luôn giữ mình trong sạch sao lại cưới một nữ nhân như vậy về nhà?"

Đã kết hôn ba năm nhưng ngay cả một đứa con cũng không sinh ra, bụng vẫn không có chút động tĩnh nào.

Điều này làm bà vô cùng lo lắng nên hễ con trai không ở nhà là liền phát tác tính tình, mắng mỏ con dâu không ngừng, phàm là phụ nữ có chút tự trọng, còn chút thể diện khẳng định chịu không nổi khuất nhục này, đã sớm cầm một khoản tiền bồi thường phong phú mà l·y h·ôn.

Shiraishi Rena này thì hay rồi, đối mặt với nàng vẫn luôn cung kính có thừa, bảo nàng rót trà thì rót trà, quỳ xuống thì quỳ xuống, không có một chút ngỗ nghịch, cho dù ở trước mặt người ngoài cũng cúi đầu vâng lời, mặc cho ai thoạt nhìn đều là mẹ chồng nàng dâu ở chung vô cùng hòa hợp.

Chỉ là sau lưng lại ở chỗ con trai nói huyên thuyên, thầm mắng nàng là lão vu bà, sao không c·hết sớm.

Những thứ này nàng đều âm thầm điều tra qua, bất quá đáng tiếc, nữ nhân này tuy rằng sinh hoạt cá nhân ham ăn biếng làm, chưa bao giờ chịu bạc đãi chính mình, cả ngày ngoại trừ mua mua, nếu không chính là cùng cái kia nhàm chán các phú bà cùng nhau uống trà chiều, đối với thân thể bảo dưỡng cũng chưa bao giờ keo kiệt.

Cũng đúng, dù sao cũng không phải nàng kiếm tiền, tiêu phí như nước cũng sẽ không đau lòng.

Chính là chưa bao giờ n·goại t·ình, làm cho nàng không nắm được chút nhược điểm nào.

Chỉ cần con trai còn che chở nàng, làm mẹ dĩ nhiên không có nửa điểm biện pháp với nàng.

Nhưng bà lại đau lòng vì đứa con trai xuất chúng của mình lại đi cưới một người phụ nữ vô tâm vô tính chỉ biết tiêu tiền hưởng thụ như vậy.

Theo khoa học kỹ thuật phát triển mỗi ngày một khác, thực thể xuất bản ngành cũng càng ngày càng đình trệ, lượng tiêu thụ ngày càng sa sút dưới tình huống, vì tinh giản chi tiêu, cắt giảm nhân viên cùng cắt giảm chi phí đã trở thành tất không thể thiếu biện pháp, đừng nói địa phương chi nhánh, ngay cả Tokyo chi nhánh cũng đóng cửa chỉ còn lại có Roppongi một tòa tổng bộ cao ốc.Cùng với sự phát triển và phổ biến của đọc sách điện tử, người dân ngày càng phụ thuộc vào mạng internet và điện thoại di động, sách thực thể ngày càng không dễ bán.

Lão đầu tử trong nhà thân thể cũng không tốt lắm, phần lớn thời gian đều là ở nông thôn biệt thự an dưỡng, công ty chuyện ‌ cơ bản đều giao cho con trai trong tay, muốn duy trì một cái có hơn một trăm năm lịch sử cỡ lớn nhà xuất bản bình thường vận hành không biết cỡ nào vất vả.

Nhưng người phụ ‌ nữ c·hết tiệt này, cả ngày ngoại trừ tiêu tiền một chút chính sự cũng không làm, nhìn con trai gầy như vậy thật sự làm cho bà đau lòng muốn c·hết.

Sau khi tài xế cúi đầu rời đi, Shiraishi Rena vào cửa liền ngây ngẩn cả người, b·iểu t·ình trong nháy mắt suy sụp xuống, tiếp theo trong phút chốc giống như biến sắc mặt lộ ra nụ cười dịu dàng cung kính.

"Mẹ đến rồi, cũng không gọi điện thoại, để con phái tài xế đi đón mẹ, buổi trưa ở lại ăn cơm đi, ‌ con bảo phòng bếp thêm đồ ăn."

Shiraishi Rena nói xong liền chạy vào phòng bếp.

"Chờ một chút!" Matsuyama Setsuko bất đắc dĩ trừng mắt nhìn con trai, "Con vào phòng đi, mẹ có chuyện muốn nói với Rena."

Matsuyama Takashi trấn an nhìn thoáng qua thê tử, sau đó liền nghe lời đi vào thư phòng.

Cửa thư phòng khép lại, trong lòng Shiraishi Rena không nhịn được run rẩy.

"Quỳ xuống!"

Shiraishi Rena trong lòng tràn ngập khuất nhục nhưng là vì cái này xa hoa sinh hoạt, vì cái kia xuất chúng trượng phu, nàng không có khả năng ngỗ nghịch cái này c·hết tiệt lão phụ!

"Lần trước chuẩn bị thuốc bổ đưa ngươi thì Takashi đã uống chưa?"

"Đã uống rồi a."

"Như thế nào vẫn không có tác dụng? Ngươi biết đó là dược liệu đó quý giá như thế nào không?"

"Con đã cố gắng, nhưng... Nhưng..." Shiraishi Rena chỉ cảm thấy vô cùng khó xử, bị mẹ chồng buộc quỳ trên mặt đất thẳng thắn nói ra chuyện phòng the không hài hòa giữa mình và chồng, cảm giác mình chỉ là một cái máy dùng để sinh con.

Loại cảm giác sỉ nhục này...... Nếu có một ngày có cơ hội, nàng nhất định sẽ trả lại gấp bội!

Ngay từ đầu khi kết giao với Matsuyama Takashi, nàng bị dung mạo tuấn mỹ cùng cảm giác hư vinh tràn đầy của hắn làm cho choáng váng đầu óc.

Hoặc là hắn ở chuyện phòng the không tính là rất chủ động, thế nhưng một tháng cũng luôn có vài lần như vậy.

Tuy rằng mỗi lần đều không thể làm cho mình tận hứng như bạn trai cũ nhưng nàng cũng chỉ cho rằng Matsuyama Takashi ở phương diện này tương ‌ đối tiết chế, không thô lỗ như những nam nhân khác.

Cho nên nàng cũng không tự hỏi qua vấn đề này, chỉ là một lòng chờ mong gả cho vị cao phú soái này, thoát khỏi vị bạn trai cũ cố chấp mà lại tràn ngập văn nhân nghèo kiết xác kia, hoàn toàn sửa lại vận mệnh của mình.

Nhưng sau khi ‌ kết hôn lại phát hiện, sau khi bạn trai biến thành chồng, nhu cầu đối với nàng ngược lại càng ngày càng ít.

Nàng từng suy đoán, từng nghi ngờ, từng phẫn uất, thậm chí còn tìm thám tử tư điều tra chồng.

Nhưng nam nhân này một chút vấn đề cũng có, phẩm đức sinh hoạt cá nhân không chê vào đâu được.

Ngoại trừ sở thích golf duy nhất, ngày thường lúc nghỉ ngơi cũng ‌ đều ở nhà đọc sách hoặc là báo chí.

Có đôi khi ở lại chính là cả ngày.

Lúc mới bắt đầu, nàng cũng không phải giống như bây giờ cả ‌ ngày không phải đi spa mua sắm, cũng muốn trao đổi nhiều tình cảm với chồng, xem có thể sớm sinh con nhà Matsuyama hay không, nâng cao địa vị của mình ở nhà Matsuyama.

Thế nhưng, trượng phu đột nhiên tựa ‌ như người gỗ thờ ơ.

Kết hôn đã ba năm, nàng cũng từng hoài nghi mình ‌ đến bệnh viện làm kiểm tra, nhưng thân thể rất khỏe mạnh, chồng cũng vậy, hàng năm đều có bác sĩ gia đình làm kiểm tra sức khỏe toàn diện, cũng rất khỏe mạnh.

"Takashi hướng nội nhưng ngươi có thể chủ động một chút, trách nhiệm của một người phụ nữ, một người vợ thì sao?

"Mẹ, con đã thử, nhưng..."

Shiraishi Rena cũng muốn khóc, nên làm gì nàng đều cùng trượng phu làm.

Nhưng không có con chính là không có con, nàng có thể có biện pháp gì?

Matsuyama Setsuko chán ghét nhìn nàng, sau đó lấy ra hai túi chất lỏng từ trong túi xách của mình.

"Đây là dùng danh quý dược liệu nấu tốt dược nước, ngươi đợi lát nữa dùng nước sôi đắp nóng, sau đó cùng Takashi mỗi người một túi uống, nghe không?"

"Con biết rồi, mẹ!"

"Đừng làm ta mất mặt nữa."

Shiraishi Rena nhận lấy hai túi chất lỏng màu cà phê từ tay mẹ chồng, sau đó nhận một chậu nước nóng, ngâm túi thuốc vào trong nước.

Sau đó Matsuyama Takashi từ thư phòng đi ra, hai người dưới ánh mắt nghiêm khắc của mẹ chồng, cùng nhau uống xong nước thuốc màu cà phê kia.

"Ta về trước ‌ đây, lần sau lại đến thăm hai người, cũng không cần cả ngày không ở nhà, bà chủ gia đình phải có dáng vẻ của một bà chủ gia đình, biết chưa?"

Shiraishi Rena ủy khuất gật đầu.

"Không cần tiễn, tài xế của ta ‌ đã chờ ở bên ngoài, các ngươi cứ làm việc của mình."

Matsuyama Setsuko cuối cùng quay đầu lại nghiêm khắc nhìn con dâu một cái, ý cảnh cáo trong mắt làm cho Shiraishi Rena không rét mà run.

Nếu như không thể sinh hạ đứa nhỏ cùng Matsuyama Takashi thì có một ngày ‌ căn hộ cao cấp Roppongi này, tài xế bảo mẫu cùng xe Bentley, các loại nhãn hiệu xa xỉ...... Ánh mắt hâm mộ ghen tị của người bên ngoài, những hưởng thụ ưu việt này toàn bộ đều sẽ rời xa nàng...

Theo thời gian trôi qua, cảm giác nguy cơ trong lòng nàng càng ngày càng sâu.

Sau khi mẹ chồng đi rồi, Shiraishi Rena cảm giác cả người khô nóng, giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt ‌ ở bụng dưới.

Nàng dựa vào thân thể cường tráng của trượng phu, chỉ cảm thấy thân thể như nhũn ra, ý loạn thần mê.

"Takashi, ông xã..." Đôi mắt quyến rũ của nàng ôm cánh tay mềm mại về phía cổ hắn.

Nhưng......

Nam nhân chỉ không kiên nhẫn đẩy nàng ra, sau đó liền bước vào nhà vệ sinh, không bao lâu, bên trong liền truyền đến tiếng nước chảy tí tách, cùng với nôn khan xen lẫn trong đó không dễ phát hiện.

Không bao lâu, sắc mặt trượng phu tái nhợt, b·iểu t·ình lạnh lùng đi ra.

"Ngày mai ta còn phải dậy sớm, cùng bạn chơi golf, đêm nay chia phòng ngủ đi."

Nói xong, cũng không đợi nàng đồng ý, cứ như vậy đi thẳng vào thư phòng.

Sắc mặt Shiraishi Rena ửng hồng, nhẫn nại thân thể cực nóng cùng dày vò, lảo đảo đi về phía phòng ngủ.

Cả người vô lực dựa vào lưng cửa, dần dần trượt chân, bất tri bất giác, hai hàng nước mắt liền chảy xuống.

Chồng nàng vẫn như trước, không, hẳn là càng thêm nghiêm trọng.

Trước kia mỗi tháng còn có thể miễn cưỡng thân mật một lần, tuy rằng cũng chưa bao giờ thấy hắn nhiệt tình qua, vốn cho rằng hắn chính là một người thật thà nhưng mà hiện tại --

Hắn hoàn toàn từ chối chạm vào mình.

Ba năm sau, Shiraishi Rena thành công gả vào hào môn làm phu nhân bắt đầu hoài nghi, nguyên nhân Matsuyama Takashi năm đó nguyện ý cưới mình, rốt cuộc là cái gì?

Mỗi khi mẹ chồng đưa tới thuốc bổ trí mạng, mỗi khi dục hỏa thiêu đốt, đau khổ khắc chế, trắng ‌ đêm khó ngủ ở khó chịu dày vò bên trong vượt qua mỗi một đêm, nàng đều ở trong mộng lặp đi lặp lại nhớ lại bạn trai cũ...

Ba năm sau, nàng không chỉ không quên Yeshi Yao.

Khuôn mặt vốn đang dần phai màu mơ hồ trong trí nhớ kia ngược lại càng lúc càng rõ ràng.

Truyện CV