Như vô số con kiến gặm nhấm trên dưới toàn thân, lại tựa như mặt đất trống trải rạn nứt khát vọng hơi nước làm dịu, thân hình xinh đẹp của nữ nhân ở dưới chăn quỷ dị nhúc nhích.
"Cạch!"
Cửa mở ra, trượng phu Matsuyama Takashi đi vào.
Shiraishi Rena từ trong chăn ngẩng đầu lên liền nhìn thấy là trượng phu kia, kích động trên mặt trong nháy mắt chuyển hóa thành kinh hỉ.
"Takashi, ngươi......"
Nhìn khuôn mặt tràn ngập xuân tình của người phụ nữ nằm trên giường, tựa như một con gia súc đến mùa không thể khống chế động dục.
Ánh mắt u ám của Matsuyama Takashi dần dần trầm xuống.
Khi còn nhỏ, trong nhà hắn nuôi một con chó lồn vàng rất đáng yêu, mẹ hắn đặt tên là Lina.
Hắn thường cùng nó chơi đùa trong sân, cho đến một ngày, không biết từ đâu xuất hiện một con chó hoang bẩn thỉu.
Sau đó, hắn nhìn thấy con chó hoang không biết từ đâu kia cưỡi trên lưng Lina trong tư thế dữ tợn và xấu xí đó.
Vật dơ bẩn chảy ra, còn có máu.
Cuối cùng, Lina q·ua đ·ời.
Matsuyama Takashi tự tay chôn nó trong vườn hoa nhà mình.
Khác biệt lớn nhất giữa người và cầm thú chính là lý trí, nếu như toàn bộ do bản năng thân thể khống chế, một mực trầm mê cùng rơi vào kích thích dục vọng cảm quan cấp thấp, như vậy người cùng động vật vô tri thấp hèn lại có gì khác nhau?
Sự cao quý của con người thể hiện ở đâu?
Matsuyama Takashi khinh thường dục vọng thấp kém xấu xí kia.
Tựa như khuôn mặt xấu xí của thê tử lúc này, tràn ngập trong nhục dục.
Thật ghê tởm, hắn nghĩ.
Vốn cho rằng kết hôn có thể giúp hắn thoát khỏi áp lực của trưởng bối, thuận tiện cũng có thể thể hiện một mặt thành thục của hắn, một chủ tịch có gia đình càng dễ dàng đạt được sự ủng hộ của cổ đông, chỉ dựa vào kinh doanh và quản lý thành thục đối với một người thừa kế trẻ tuổi mà nói vẫn là không đủ.
Phụ thân bởi vì cơ thể già yếu nên một năm phần lớn thời gian đều là ở nông thôn trong biệt thự tu dưỡng, hắn cũng từ đó thuận lợi kế thừa cùng khống chế cái này có hơn một trăm năm lịch sử cỡ lớn nhà xuất bản.
"Mấy hôm trước ngươi có đi gặp nam nhân đó không?" Hắn đi đến đầu giường, từ trên cao nhìn xuống vợ.
Shiraishi Rena đang vội vàng giúp hắn cởi dây lưng, vừa ngẩng đầu, chính là ánh mắt khinh bỉ lạnh lẽo xa cách của trượng phu.
Trong nháy mắt phảng phất đông cứng tại chỗ, tay nàng cứng đờ trên thắt lưng.
"Takashi, ngươi - -"
"Lúc hôn lễ, ta còn phát thiệp mời cho hắn, ta nhớ rõ hắn mang theo 10.000 yên tiền mừng, nhỏ nhất trong số tất cả khách mời cho nên ta vẫn ấn tượng sâu sắc."
"Ngươi đừng nói nữa, mấy ngày hôm trước ta quả thật đi gặp hắn, là hắn ép ta gặp mặt, nói bằng không sẽ đem ảnh chụp lúc chúng ta từng hẹn hò tung ra ngoài."
"Sau đó thì sao?"
"Ta đi qua giáo huấn hắn một lần, căn bản cũng không có cái gì ảnh chụp, ngay trước mặt biên tập Nishida Rika, hắn cũng không có khả năng đối với ta làm cái gì? Takashi, hoá ra ngươi vẫn còn để ý những chuyện này sao? Về quá khứ của ta thật sự rất có lỗi đáng, tuổi trẻ không hiểu chuyện cho nên mới bị hắn lừa gạt, may mắn là sau lại gặp được Takashi ngươi, là ngươi đem trong địa ngục ta cứu vớt ra. Takashi, ngươi chính là ân nhân cứu mạng của ta, trong lòng của ta chỉ có ngươi, xin tin tưởng ta! Trên thế giới này, ta chỉ yêu mình ngươi!"Shiraishi Rena nói xong nhào vào trong lòng hắn nhưng nam nhân lắc mình một cái khiến nàng vồ hụt, ngã nhào từ trong chăn chui ra, rơi xuống thảm mềm mại.
"Takashi - -"
Nàng kinh hô thành tiếng.
Nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, thì ra chồng lầm tưởng nàng còn lưu luyến bạn trai cũ, cho nên ghen sao?
Cho nên mới lạnh nhạt với nàng như vậy sao?
Tự cho là đoán được hết thảy nàng không chỉ không có cảm giác uể oải, ngược lại quỳ trên mặt đất giống như chó bò về phía trước hai bước, ôm chặt lấy nam nhân hai chân.
"Takashi, tin ta đi, ta chưa bao giờ nghĩ đến việc phản bội, người ta yêu chỉ có một mình ngươi."
"Nishida Rika đã từ chức, ngươi biết không?"
"Từ chức?" Shiraishi Rena suy nghĩ một chút, cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Nishida Rika từ nhỏ cùng Yeshi Yao lớn lên, cùng học tiểu học, trung học cơ sở, bất quá lúc học trung học phổ thông bởi vì cha mẹ công việc mà chuyển đến nơi khác ở, thẳng đến lúc học đại học lại lần nữa chuyển về Tokyo.
Lúc trước khi nàng quen biết Yeshi Yao, chính là lúc Yeshi Yao xuân phong đắc ý nhất, thủ tú Ngây Ngô được đề cử giải thưởng Akutagawa lần thứ 140, Nishida Rika chính là cái tên hắn thường xuyên nhắc tới nhất, cũng là người nàng ghét nhất.
Giữa hai người và nàng dường như luôn có một bức tường vô hình ngăn cách, đó là một thế giới chỉ có hai người bọn họ mới hiểu được.
Nàng thường xuyên có cảm giác nguy cơ, sợ bạn trai cao cấp của mình b·ị c·ướp đi.
Nishida Rika luôn mặt mộc, đeo kính râm, một bộ dáng tùy hứng, quần áo mặc không phải quần jean thì là áo sơ mi, vả lại đều là loại rộng thùng thình không lộ ra dáng người.
Nhưng nàng biết nếu như nữ nhân kia cẩn thận ăn mặc, thực ra cũng là nữ nhân có thể mang đến cho nàng cảm giác uy h·iếp.
Để lôi kéo trái tim Yeshi Yao, nàng cũng không phải không tốn sức một phen.
Sau khi Yeshi Yao tốt nghiệp đại học, tình cảm của bọn họ có xu hướng ổn định, đã có dự định kết hôn, nàng cũng gặp qua cha mẹ Yeshi Yao nhiều lần, các trưởng bối đối với nàng cũng rất hài lòng, còn lại chỉ là Yeshi Yao mang theo lễ vật đến nhà nàng ở tỉnh Saitama cầu hôn.
Cũng chính vào lúc đó, Nishida Rika mang theo bạn trai của nàng - một vị tổng biên tập của nhà xuất bản Shinchosha, lớn tuổi hơn nàng hơn mười tuổi, trước khi nàng và Yeshi Yao cử hành hôn sự.
Một năm sau, nàng sinh ra một đứa con gái, lấy nguyên nhân chồng n·goại t·ình trong thời kỳ mang thai mà l·y h·ôn.
Ba năm trôi qua, Nishida vẫn là ở bên cạnh Yeshi Yao, mặc kệ hắn có phải hay không đã từng thiên tài văn học thông niên, cũng mặc kệ hắn đã sa đọa tại viết thô bỉ duy cảm tiểu thuyết.
Nữ nhân kia luôn giữ vẻ mặt bình tĩnh, không chút sợ hãi mà làm chuyện mình muốn.
Có đôi khi Shiraishi Rena luôn suy nghĩ, nếu như lúc trước nàng không ở cùng một chỗ với Yeshi Yao, vậy Nishida Rika có thể lựa chọn gả cho Yeshi Yao hay không? Câu trả lời gần như là có.
Hiện giờ Yeshi Yao bị đại nhân vật trong giới văn đàn liên thủ phong sát, kiếp sống tiểu thuyết gia bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, Nishida Rika nản lòng thoái chí, nói không chừng buông xuống tác biên tập, đổi nghề làm nghề khác thì sao?
Cũng không phải không có khả năng, Shiraishi Rena ở trong lòng vui sướng khi người gặp họa, Yeshi Yao đã rơi vào quẫn cảnh như vậy, cả đời cũng không có khả năng đạt được giải thưởng Akutagawa, người phụ nữ Nishida Rika kia còn có thể kiên trì lựa chọn trước kia hay không?
Nghĩ đến thảm trạng Yeshi Yao cô đơn một mình, mượn rượu giải sầu, chẳng biết vì sao trong lòng lại khoái ý muốn cười rộ lên.
Điều này càng tiến thêm một bước chứng minh nàng đã từng làm ra lựa chọn sáng suốt chính xác cỡ nào.
Có những nam nhân giống như một con chó, không thể không ăn phân.
Người như Yeshi Yao, cả đời cũng không thể thành công, hắn có thể có vài phần tài năng, nhưng vận mệnh chưa bao giờ chiếu cố hắn.
Một nam nhân bị định mệnh ruồng bỏ.
"Ngươi và nàng có chút giao tình phải không?"
"Ai? Nishida Rika sao?" Shiraishi Rena không hiểu tại sao trượng phu lại hỏi vấn đề này? Nàng đường đường là vợ của chủ tịch Shinchosha, tại sao phải làm ngươi với một biên tập viên nho nhỏ?
Rena ghét nhất gương mặt lạnh nhạt đó của Rika, bộ dáng giống như không để ý gì cả nhưng khi nàng đoạt lấy Yeshi Yao thì người phụ nữ kia còn không phải len lén trốn đi khóc sao?
"Ha hả, giả bộ tiên tử nữ thần cái gì, sau đó vì thương tâm đến cực điểm nên tùy tiện gả cho một nam nhân đi? Cuối cùng lại bị n·goại t·ình l·y h·ôn......" Rena vẫn luôn hả hê vì điều này.
Hiện giờ tiền đồ Yeshi Yao vô vọng, nàng có lẽ cũng đã hết hy vọng đi, còn không biết tín ngưỡng thờ phụng nhiều năm một khi sụp đổ, lại là thương tâm cùng tuyệt vọng như thế nào, thật muốn nhìn thấy khuôn mặt uể oải của nàng a!
"Nghĩ biện pháp giữ nàng lại, bây giờ thực thể xuất bản nghiệp kinh tế đình trệ, làm người trong gia tộc Matsuyama, ngươi cũng nên cống hiến chút sức lực a?"
"Giữ lại?"
Shiraishi Rena trừng to hai mắt, sợ ngây người.
"Nghĩ biện pháp đem nàng lưu lại, chúng ta cần Yeshi Yao tác phẩm mới《 Destruction Babies 》 ta xem qua bản thảo, đây là hắn xuất đạo tới nay tốt nhất một bộ tác phẩm, chúng ta phải nghĩ cách lưu lại nó, ngươi hiểu chưa?"
"Cái gì?"
Shiraishi Rena không thể tin ngẩng đầu nhìn trượng phu.
"Ngươi đang nói cái gì?"
"Giữ lại Nishida Rika tương đương với lưu lại Yeshi Yao, đây là một nhà văn vô cùng có thực lực và tiềm lực, Shinchosha chúng ta cần hắn."
Matsuyama Takashi nghiêng đầu đi, đã không kiên nhẫn, ngu xuẩn như heo phụ nhân, một câu nói rốt cuộc muốn hắn lặp lại mấy lần?
Shiraishi Rena dường như nghe được một câu chuyện cười lớn, chồng của hắn lại nghiêm túc nói với nàng, bạn trai cũ của nàng là một nhà văn vô cùng có thực lực? Shinchosha của gia đình Matsuyama cần bạn trai cũ của nàng?
Mặt trời mọc ở phía tây à?
Hay là nàng uống thuốc bổ, đầu óc không rõ ràng, sinh ra ảo giác?
"Dù sao ngươi có thể giữ Yeshi Yao lại thì coi như là đã giúp ta." Matsuyama Takashi đã không có nửa điểm kiên nhẫn cùng nàng nói chuyện, bước chân đi ra ngoài phòng.
"Tại sao?"
"Bất kể là văn học, hay là chuyện thương mại ngươi đều không hiểu, cho nên cứ ngoan ngoãn làm theo lời ta."
"Không ở lại cùng nhau ngủ sao?"
"......."
Trượng phu không để ý tới nàng, ngược lại tiện tay đóng cửa phòng lại.
Shiraishi Rena sững sờ ngồi trên thảm, cả người muốn phát điên.
Nàng phát ra một tiếng gào thét sắc bén, hai tay dùng sức đánh mép giường, phát ra tiếng vang "Bang bang".
Nhưng mà trượng phu tựa như là đang ngủ, tuyệt không thèm để ý bất kỳ hành vi cùng động tĩnh nào của nàng.
Nàng vẫn cho rằng trượng phu yêu nàng, cho nên mới cùng nàng kết hôn, cho nên khi lão thái bà đáng ghét kia không ngừng giày vò nhục nhã nàng, trong lòng cũng vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ cần có trượng phu yêu, hết thảy khảo nghiệm cùng đau khổ đều bé nhỏ không đáng kể.
Đây là khảo nghiệm của hắn trời đối với nàng, đây là đau khổ phải trải qua trên con đường đi tới hạnh phúc.
Nhưng hiện tại, không chỉ có lão thái bà c·hết tiệt kia khinh thường nàng, mà ngay cả trượng phu, cũng bắt đầu khinh thường nàng.
"Bất kể là văn học, hay là chuyện thương mại ngươi cũng không hiểu - -"
Ta không hiểu, nhưng ngươi dạy ta không được sao?
Lúc chưa kết hôn, nàng còn không biết lái xe, nhưng chồng lái xe Ferrari mới mua cho nàng, đụng hỏng cũng không đau lòng chút nào, mỗi lần đến trường lái xe cũng ở bên nàng, ước chừng thi ba bốn lần mới qua cửa.
Khi đó không cười nàng ngốc, ngược lại khen nàng kawaii.
Nhưng bây giờ lại có thể ngay mặt chế nhạo nàng không chút lưu tình.
Nghĩ đi nghĩ lại, nước mắt bất tri bất giác chảy xuống.
"Tất cả đều do Nishida Rika, đều do Yeshi Yao, nếu không phải bọn họ, nàng làm sao lại phải chịu khuất nhục như vậy?"
Từ trong đau đớn lấy lại tinh thần, nàng bắt đầu gọi điện thoại di động cho thư ký của chồng.
Sau một phen tìm hiểu, nàng nhận được một tin tức mấu chốt.
Yeshi Yao lại trở thành học trò của đại tác giả Murakami Haruki, cho nên không chỉ có thầy trò Akimoto Yasushi đình chỉ chèn ép hắn, hiện tại các nhà xuất bản lớn đều đang tìm mọiên hệ với Yeshi Yao, muốn cùng hắn hợp tác.
Shinchosha lại càng như thế, tác phẩm mới "Destruction Babies" của Yeshi Yao chính là dự định xuất bản ở Shinchosha.
Matsuyama Takashi làm phó chủ tịch, làm sao có thể nhìn thịt trong bát bay mất chứ?
Mà Nishida Rika từ chức, cùng hai chữ thoái chí căn bản không quan hệ, mà là người đi lên chỗ cao, Kodansha đã tìm gặp để nói chuyện với nàng, muốn ném ra cành ô liu.
Đây là một nhà xuất bản có lịch sử lâu đời như Shinchosha, hơn nữa còn là một trong những nhà xuất bản manga chính của Nhật Bản, sánh vai Shueisha, Shogakukan.
Không chỉ có nhiều tuần san và tạp chí hơn Shinchosha, quy mô và lợi nhuận cũng có thể lọt vào top 3 nhà xuất bản trên khắp Nhật Bản.
Cũng chính là năm ngoái, năm 2011 doanh thu của Kodanshalà 126 tỷ yên, xếp thứ hai trong ngành nhưng Shinchosha lại chỉ có 24,5 tỷ yên.
Cho nên, Nishida Rika chuyển công tác không chỉ không phải đi xuống dốc, mà là thăng chức.
Những thứ này nàng còn có thể chịu đựng, nhưng bất kể như thế nào, nàng cũng không thể nhìn bạn trai cũ Yeshi Yao từng bị nàng khinh bỉ cùng vứt bỏ, lại có dấu hiệu muốn xoay người.
Đâu chỉ là xoay người, học trò của Murakami Haruki, chỉ với cái tên này, toàn bộ nhà xuất bản Nhật Bản đều nguyện ý trả tiền cho hắn.
Hơn nữa, mặc dù đúng như lời chồng nói, nàng không hiểu văn học cũng không hiểu thương mại, nhưng nàng hiểu Yeshi Yao thật ra có tài hoa.
Một người không có tài hoa làm sao có thể được đề cử giải thưởng Akutagawa vào năm thứ ba đại học? Làm thế nào một người không có tài năng có thể nhận được sự ưu ái của Murakami Haruki? Làm thế nào một người không có tài năng có thể được công nhận bởi Matsuyama Takashi?
Chẳng lẽ, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn trở nên nổi bật rồi quay đầu đánh mặt nàng sao?